• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyện kỳ bí về linh hồn "sống lại"

HotelHoangMinh

New Member
Chuyện kỳ bí về linh hồn "sống lại"

- Thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn (Hoà Bình) đang tồn tại câu chuyện khá ly kỳ. Một cháu bé cứ nằng nặc nhận mình là đứa trẻ đã chết cách đây hơn mười năm và đòi về ở với bố mẹ người đã chết. Sau khi đưa ra nhiều “bằng chứng” chứng tỏ mình là người đã chết, cháu bé đã được nhận về nuôi như một sự sống lại của linh hồn đã chết trước đó.

Bài 1: Linh hồn sống lại

Anh Tân và chị Thuận đều là cán bộ công tác tại thị trấn Vụ Bản. Anh chị kết hôn năm 1987, đến năm 1992 chị Thuận sinh cháu trai đặt tên là Nguyễn Phú Quyết Tiến, Tiến khoẻ mạnh bụ bẫm và lớn lên trong sự vui mừng khôn tả. Tai họa ấp đến trong một lần ra sông chơi, Tiến chẳng may chết đuối, khi ấy cháu 5 tuồi. Lúc này chị Thuận cũng không thể sinh thêm con vì lý do sức khỏe.

Có kiếp luân hồi?

Con mất, vợ chồng anh Tân suy sụp. Anh nghỉ việc, ra làm tự do. Vợ chồng anh tưởng như sẽ phải sống với nhau trong sự côi cút không con, thì một ngày đầu năm 2006, bỗng có một cháu bé tự khẳng định cháu chính là cháu Tiến, người đã bị chết đuối năm 1997!

Nhấp chén nước, thả những vòng khói thuốc lá chậm rãi, anh Tân đã kể lại cho tôi nghe câu chuyện ly kỳ này. Khi Tiến mất, cháu đang là học sinh trường mầm non Hoa Hồng ở thị trấn Vụ Bản. Cô giáo dạy cháu Tiến là cô Đông và chính cô Đông là người đã phát hiện ra cháu Tiến đã “lộn về nguyên bản” ở cháu Bình con anh Hoan, chị Dự, người trong bản. Cháu Bình sinh ngày 06/10/ 2002.

20101203181159_Untitled12121.jpg


Cháu Bình
Lần đầu tiên cô Đông thấy cháu Bình có những biểu hiện rất lạ, cô hỏi chuyện, cháu bảo cháu không muốn học ở đây, cháu muốn được học ở trường của cháu. Cô Đông hỏi lại, thế trường cháu ở đâu? "Trường Hoa Hồng ở ngoài thị trấn", cháu Bình trả lời.

Sao lại là trường Hoa Hồng, làm sao cháu biết trường đó, cô Đông thắc mắc. “Nhà cháu ở ngoài đó, nhà cháu gần nhà ông Lai”. Nghe Bình nói đến đây, cô Đông sởn hết cả tóc gáy. Cạnh nhà ông Lai là nhà anh Tân, và lẽ nào…

Thời gian tiếp theo, cô Đông âm thầm tìm hiểu và biết thêm. Một lần chị Dự mẹ cháu Bình đánh cháu vì cháu nghịch bẩn hết áo quần. Rơm rớm nước mắt, thằng bé bảo: “Mẹ đừng đánh con, bẩn áo quần thì mẹ đưa con về nhà con để con lấy”.

Chỉ nghĩ trẻ con nói nên chị Dự không để ý gì. Những lần khác chị Dự có đánh Bình lại bảo “con đã chết một lần rồi, mẹ đừng đánh con lại chết lần nữa đấy”. Sau mỗi lần bị mắng là cháu lại đòi được về nhà.

Một lần cháu Bình đòi chị đưa về nhà, điên tiết chị Dự bảo "thích thì ngồi lên xe tao chở đi". Bình ngồi sau xe bảo mẹ chở ra thị trấn, từ chợ thị trấn Bình bảo mẹ chở đến cuối sân vận động và rẽ vào phố Hữu Nghị. Đến số nhà 25, chính là nhà anh Tân, Bình xuống xe nói với mẹ “nhà con đây”.

Tuy nhiên nhà đóng cửa, chị Dự lại chở Bình về. Một lần nữa, chị Dự đi chợ thị trấn và cho Bình đi cùng. Khi đến chợ, Bình lại nằng nặc đòi mẹ “đưa về nhà con”, hai mẹ con lại đến trước nhà anh Tân. Sau khi thấy cửa đóng then cài, mẹ con lại ra về.

Mặc dù Bình nói vậy nhưng chưa bao giờ bao giờ chị Dự để ý gì vì nghĩ Bình chỉ là một đứa trẻ mới 4 tuổi. Câu chuyện thực sự “nóng” từ ngày cô Đông phát hiện ra những biểu hiện lạ ở Bình cùng với lời chị Dự kể. Từ đó, cô Đông mới hoài nghi thực sự.

20101203181159_Chi-Du-%28ngui-ngoi-ngoai-cun.jpg


Chị Dư (ngoài cùng bên trái) cùng cháu BÌnh và vợ chồng anh Tân
Cô Đông đem chuyện kể lại với những giáo viên trong trường, trong đó có cô Phương. Là người quen biết với chị Thuận, nên cô Phương đã lập tức kể lại câu chuyện ly kỳ này cho chị Thuận nghe: “Cô vào trong bản Cọi xem sao, nghe nói thằng Tiến nó “lộn” về vào cháu Bình đang học ở trường trong đó”.

Cũng chẳng dám tin và đem chuyện kể lại với chồng, anh Tân lập tức giục vợ phải vào xem sao. Trước đây, khi cháu Tiến mới mất có một bà xem bói người Mường nói với anh rằng: “Anh đừng buồn, cháu Tiến linh thiêng lắm rồi sẽ quay về với anh thôi”. Lần khác anh đi xem bói tận Hoà Bình, ông thầy cũng nói điều tương tự.

Là người không mê tín nên lúc đó anh chỉ nghĩ rằng người ta động viên mình. Thế nhưng lúc nghe vợ kể lại câu chuyện Tiến "lộn" về trong bản Cọi, anh Tân cũng bán tín bán nghi và phân vân liệu lời thầy bói năm xưa có chăng lại là sự thật? Anh đã quyết định phải một lần đi tìm hiểu xem sao.

Hành trình tìm lại con

Một ngày sau, anh Tân đã cùng với chị Thuận tìm đến bản Cọi, tìm đến nhà vợ chồng Hoan - Dự. Vốn chưa biết nhau, nhưng khi đến nhà, anh Tân cứ làm như đã quen biết gia đình từ lâu lắm. Không nhận ra ai nhưng chị Dự, anh Hoan cũng không dám hỏi vì nhỡ đâu người quen lâu rồi mình không nhận ra nếu hỏi lại…vô duyên.

Sau mấy câu hỏi thăm anh Tân bắt đầu hỏi đến cháu bé: Thằng bé Bình đâu nhỉ bác ngắm tý xem lớn đến đâu rồi? Chị Dự cho biết cháu đang đi chơi cùng chúng bạn, một lát sau chị Dự cũng gọi cháu về để anh Tân gặp mặt. Về đến nhà thằng bé cứ lấm lét nấp sau cảnh cửa.

20101203181159_Untitled212121.jpg


Cháu Bình tình cảm với anh Tân, chị Thuận
Anh Tân buông lời: Có nhớ bác không, bác mua nhiều bi cho cháu đây này. “Biết rồi, lúc nãy thấy hai người đi đầu làng, biết rồi”. Nghe thằng bé nói vậy anh Tân phát hoảng. Sao nó lại biết mình vào đây cơ chứ.

Sau vài câu chuyện hai bên trở nên thân tình, anh Tân ngỏ ý muốn đưa cháu Bình về nhà chơi, anh Hoan chị Dự đồng ý. Riêng thằng bé nghe nói được đi là leo tót lên xe và chiều hôm đó anh Tân đưa cháu Bình về nhà mình.

Trên đường về, để thử thằng bé, anh Tân dừng xe trước một ngôi nhà cao tầng bảo cháu, nhà bác đấy cháu vào đi. Lập tức Bình bảo, đây không phải, nhà ở dưới kia cơ. Đi qua rất nhiều đường trong thị trấn, anh Tân không đi theo đường chính vì muốn thử thằng bé. Ngạc nhiên là Bình cứ chỉ rành rọt và cho đến ngôi nhà anh Tân thì mới thôi.

Vừa mở cửa nhà, Bình lập tức xuống xe và chạy tót vào trong và mở tủ bới đồ đạc. Chị Dự đi cùng đã định ngăn lại vì sợ vợ chồng anh Tân đánh giá con mình thiếu giáo dục, nhưng anh Tân đã ngăn lại. Mặc cho cháu Bình tìm kiếm.

Anh Tân hỏi: “Cháu đang tìm gì?” - “Tìm cái máy bay và cần cẩu”. Nghe Bình nói, anh Tân giật mình vì đây là hai món đồ chơi anh đã mua cho cháu Tiến trước đây. Đến lúc cháu qua đời anh mới mang vứt đi. “Bác cất đi rồi, để lúc nào bác tìm lại cho cháu”, anh nói với cháu Bình.

Sau bữa cơm, anh Tân bảo cháu ra xe để chở hai mẹ con về, nhưng thằng bé bảo, nhà ở đây, không về đâu. Nói rồi Bình chạy vào nhà leo lên giường:

- Đây là giường con, chỗ con nằm ở đây.

- Thế cháu hay nằm thế nào?

- Con nằm thế này này (nói rồi Bình nằm sấp xuống giường).

Nhìn cái dáng Bình nằm y như Tiến năm xưa, vợ chồng anh Tân lặng người, chị Thuận chỉ còn biết úp mặt vào lưng chồng khóc sụt sùi, bởi thằng bé có những cử chỉ giống con mình năm xưa quá.

Trước sự tha thiết của thằng bé đêm hôm đó chị Dự đã miễn cưỡng cho con ở lại với gia đình anh Tân. Biết chuyện thằng bé, đêm hôm đó hàng xóm láng giềng kéo đến chật kín nhà. Ai cũng thử Bình bằng những câu hỏi để xem nó kể lại chuyện ngày xưa có chính xác không...

(còn nữa)​

Theo VietnamNet
 

HotelHoangMinh

New Member
Bài 2: Ly kỳ chuyện cậu bé chết đuối "trở về"

- Đêm đầu tiên Bình ở với anh Tân - chị Thuận, anh chị đã hỏi cháu rất nhiều chuyện. Hỏi chuyện… con chết thế nào, tại sao lại về trong bản Cọi. Bình bảo "con cũng đã quay về nhà, nhưng đến cái cống đầu ngõ có một người to lớn cứ chặn con lại rồi đuổi đi nên không vào được nhà... ".

Từ lời đồn trở thành sự thật

Cũng đêm đó, anh Tân giả vờ gọi lớn "Tiến ơi!", lập tức ở trong nhà Bình "Dạ" và còn hỏi lại "Bố gọi gì con?". Anh chỉ vào chị Thuận hỏi đây có phải là mẹ con không, cháu cũng trả lời "phải". Những lời nói, những hành động rất giống Tiến đã làm cho anh Tân - chị Thuận nghĩ rằng Bình chính là do Tiến “lộn” về.

“Việc cháu gọi chúng tôi cũng hoàn toàn tự nhiên, chẳng ai bảo với cháu cả”, anh Tân nhớ lại.

20101202132738_tien%202.jpg


Cháu Tiến ở nhà gia đình bố mẹ "nuôi".
Đưa cháu Bình trả về với bố mẹ đẻ của cháu, anh Tân vẫn canh canh trong lòng. Nghĩ đến chuyện thằng bè khóc lóc khi phải bắt về, anh lại thương nó vô cùng, từ ngày nó đến với gia đình, anh cứ nghĩ nó chính là Tiến. Thế nhưng, nó là con nhà người ta, mình nói ra không chỉ vợ chồng Hoan - Dự mà cả thị trấn này sẽ nói là muốn cướp con người ta nên dựng chuyện.

Bao nhiêu suy nghĩ cứ giằng xé trong con người anh Tân. Về phần nhà chị Dự, mặc dù con cứ nằng nặc đòi ở với anh Tân chị Thuận nhưng đó là điều không thể. Anh chị lấy nhau cũng sáu năm mới có được cháu Bình, chị cũng không thể sinh được con nữa. Nhà anh Tân lại giàu có, nếu cho cháu về ở dư luận lại cho rằng mình bịa chuyện chỉ vì hám tiền.

Ba ngày hôm sau, vì nhớ thằng bé anh Tân lại vào bản Cọi thăm. Vừa thấy anh Tân, Bình đã nhảy tót vào lòng anh như người thân thiết từ lâu lắm, mặc cho bố mẹ, bà nội vẫn đang ngồi bên cạnh. Điều ngạc nhiên là chính bà Thỉn - bà nội cháu Bình nói với anh Tân: “Từ ngày thằng Bình bắt đầu bi bô tập nói, tôi đã biết nó không phải người Mường mà là người Kinh. Nó nói tiếng Kinh rành rọt, điều mà chưa một đứa bé người Mường nào giống thế”.

20101202135734_1a.jpg


Cuốn sách "Hương Hiếu Hạnh" đã nhắc đén câu chuyện linh hồn tái sinh ở Vụ Bản.
Chính Bình cũng đã có lần nói với mẹ: “Con là người Kinh, con không phải người Mường. Mẹ không đưa con về con sẽ chết”. Bà Thỉn đưa Bình đi học, cháu khóc và nói: “Cháu không học trường này đâu, cháu học trường gần nhà cháu cơ, trường ở ngoài thị trấn”.

Một thời gian sau đó, Bình liên tục đòi bố mẹ “đưa về nhà con” và doạ “không đưa về con sẽ chết”. Một lần Bình ốm nặng, anh Hoan - chị Dự đã rất lo lắng, sợ điều thằng bé nói sẽ linh, nó sẽ chết thật.

Dù được mỗi mình cháu nhưng không còn cách nào khác, cuối năm 2006 anh chị đã đồng ý cho Bình về ở hẳn với nhà anh Tân - chị Thuận. Từ ngày về với “nhà của con”, Bình chơi vui vẻ và không còn bệnh tình gì nữa.

Ở Lạc Sơn, chuyện “con lộn” xưa nay không phải là hiếm, không có gì là quá lạ lẫm. Thế nhưng, “con lộn” về ở hẳn với bố mẹ người đã chết như Bình thì chưa từng xảy ra. Sau khi Bình về ở với anh Tân - chị Thuận, cả hai gia đình đã làm thủ tục cho nhận con nuôi.

Bình được chuyển về trường mầm non Hoa Hồng nơi Tiến ngay xưa học và tiếp tục đi học. Kể từ ngày về ở với bố Tân, mẹ Thuận, Bình cũng được đổi thành tên Tiến và mang họ Nguyễn Phú Quyết Tiến, tên họ trùng với cháu Tiến con anh Tân đã chết đuối cách đây hơn 10 năm.

Chị Thuận bảo, thời gian cháu Bình về ở với vợ chồng chị, câu chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán xôn xao. Không chỉ ở thị trấn Vụ Bản, cả tỉnh Hoà Bình đi đâu cũng nghe nói về chuyện “lộn con” có một không hai này.

Những “bằng chứng” khó giải thích

Trong cuốn sách phật Hương Hiếu Hạnh xuất bản năm 2007, câu chuyện về “con lộn” Tiến - Bình đã được đưa vào sách với nhan đề “Một trường hợp tái sinh ở Vụ Bản”. Cuốn sách không đưa ra sự phủ nhận hay khẳng định mà chỉ ghi nhận đó là trường hợp người thật việc thật đang hiện diện tại Vụ Bản. Và câu chuyện kỳ lạ nay cũng đã đến tai những người nghiên cứu về tâm linh.

Anh Tân cho biết, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người đã nhiều lần điện thoại gặp anh chị để xin được tìm hiểu, nhưng anh Tân từ chối. Hiện Bình - Tiến đã đi học lớp 1 và cũng bình thường như bao đứa trẻ khác. Anh Tân không muốn sự việc lại trở nên phức tạp và được thêu dệt thêm.

20101203181159_Untitled212121.jpg

Trước khi gặp gia đình anh Tân, tôi thật sự ái ngại khi đề cập đến vấn đề này. Tuy nhiên, trái hẳn với lo lắng của tôi, anh Tân rất vui vẻ kể lại câu chuyện một cách tỷ mỉ. Thậm chí, đang giờ hành chính nhưng anh vẫn gọi chị Thuận về để hai vợ chồng kể chuyện Tiến - Bình cho tôi nghe.

Tuy nhiên, hôm tôi đến nhà, Tiến đang đi học, cháu học cả ngày và trưa ở lại trường. Để giúp tôi hiểu rõ hơn, trưa đó chị Thuận đã đón cháu về nhà.

Vừa về đến cổng, Tiến đã nhanh miệng gọi bố, thấy tôi, Tiến khoanh tay chào rất lễ phép. Cháu rất khôi ngô, nói chuyện tự nhiên. Vừa vào nhà là kể chuyện cô, chuyện lớp, hết chuyện này sang chuyện khác. Cháu cứ ôm lấy anh Tân mà kể, chẳng biết ngại ngùng mặc cho lúc đó trong nhà có rất nhiều người, và cả mẹ đẻ của cháu, chị Dự.

- Bình này, chú ở trong bản Cọi ra đưa cháu về với mẹ Dự đây? (Tôi hỏi cháu)

- Cháu là Tiến chứ

- Không. Cháu là Bùi Văn Bình, hôn nay trong bản có lễ hội chú ra đưa cháu về xem

- Không về đâu, cháu là Nguyễn Phú Quyết Tiến, cháu không phải Bình, cháu ở với bố Tân mẹ Thuận cơ!

Anh Tân ngồi cạnh cháu cũng thêm vào:

- Chú nói đúng đó, con là Bình không phải Tiến đâu

- Bố nói dối, con là Tiến. Bố đừng đuổi con nghe bố, bố thương con mà!

Nói rồi thằng bé rơm rớm nước mắt, hai tay ôm chặt lấy anh Tân như van xin trông đến tội nghiệp.

Lúc mới về, Tiến còn vui mừng nói cười và mỗi lần thấy tôi cầm máy ảnh lên cháu lại làm dáng. Thế nhưng khi nói đưa cháu đi về bản Cọi cháu chẳng còn nói cười nữa mà chỉ ôm lấy bố Tân.

Câu chuyện đang dang dở với Tiến thì cũng là lúc cháu phải vào lớp. Trước lúc đi, Tiến lại khoanh tay dõng dạc chào chú và không quên dặn “cháu không về bản Cọi đâu nhé!”. Thời gian tiếp xúc với cháu không được bao lâu nhưng tôi thật sự ấn tượng với thằng bé. Tiến thật khôn và lanh lợi nhất là khi tiếp xúc với người lạ, mới 6 tuổi hiếm có cháu nào được như Tiến.

Bây giờ, mỗi tuần anh Tân lại đưa Tiến - Bình về ở với mẹ đẻ của mình một lần. Dù Tiến chẳng muốn về, nhưng anh Tân buộc phải làm như vậy, bởi anh muốn cháu luôn biết rằng: chị Dự mới là người sinh thành ra cháu. Anh Tân luôn khẳng định, Tiến giờ hoàn toàn bình thường như các bạn cùng trang lứa. Chuyện của cháu ở Vụ Bản ai cũng biết, anh cũng chẳng có ý định dấu giếm điều gì.

Trước, đây là đề tài “hot” được bàn tán từ đầu làng đến cuối ngõ, nhưng bây giờ mọi người cũng đã quen với sự hiện diện của Tiến - Bình tại nhà anh Tân, chị Dự.

(còn nữa)
 

mathanh

New Member
không rê đâu, nhiều lúc tui có cũng có cảm giác không phải là mã thanh, mà là ai đó
 

ngoanrazor

Well-Known Member
Khi người ta chết đi ý thức sẽ bị chuyển đổi thành vật chất. Và vật chất lại biến đổi thành ý thức. Đó là vì sao lại có ma và ma lại có thể nhập vào người. Gê wá. Đây là mối quan hệ giữa vật chất và ý thức
 

HotelHoangMinh

New Member
Bài 3:Khó tin những "người chết" trở về

- Trong những ngày ở xóm Cọi để tìm hiểu về trường hợp của cháu Bình - Tiến, chúng tôi còn biết thêm tại xóm này còn có thêm hai trường hợp “con lộn”. Cả hai trường hợp này cũng ly kỳ và lạ lùng rất khó giải thích.

Khi con trai “lộn” vào con gái

Không đến mức đòi về ở hẳn như Bình về với gia đình anh Tân - chị Thuận, nhưng câu chuyện "con lộn" của Bùi Thị Hồng Thắm, ở xóm Cọi cũng được người dân ở Lạc Sơn bàn tán xôn xao. Thắm là con gái nhưng người “lộn” vào cháu lại là con trai.

Tôi tìm đến nhà Thắm khi bóng chiều đã khuất dần sau núi. Nhà cháu nghèo lắm, căn nhà gỗ bé xíu nằm chênh vênh bên sườn núi. Thắm sinh năm 1991, trước Thắm còn có một chị gái. Cũng vì nhà nghèo nên hai chị em đang phải làm phụ hồ ở Hà Nội, bố cháu anh Bùi Thanh Minh cũng đi làm ăn nơi xa thỉnh thoảng mới về một lần.

20101202135734_1d.jpg


Chị Bùi Thị Toàn, mẹ cháu Thắm.
Hôm tôi đến, một mình chị Bùi Thị Toàn, mẹ Thắm ở nhà. Đã mấy năm nay, chỉ có những ngày lễ tết gia đình chị Toàn mới được tề tựu đông đủ. Ngày thường, chỉ có mỗi chị Toàn vò võ mong ngóng chồng con, ba bố con đi làm ăn xa thế nhưng nhà nghèo thì vẫn hoàn nghèo.

Khi tôi hỏi đến chuyện “con lộn”, chị Toàn nhớ lại rồi cười ngặt ngẽo. Chị bảo ngày mới phát hiện Thắm bị “lộn”, cháu có những biểu hiện lạ lùng, nhưng cũng buồn cười lắm.

Chị Toàn kể: Khi Thắm bi bô biết nói, một lần hai mẹ con đang chơi đùa bỗng cháu “xị” mặt rồi nằng nặc đòi: “mẹ đưa con về nhà”, dù lúc đó đang ở trong nhà mình. Nghĩ trẻ con chưa hình dung được đâu là nhà mình nên chị Toàn đã cố diễn giải đây chính là nhà. Thế nhưng Thắm vẫn không chịu, chị Toàn nghĩ chắc cháu đòi sang nhà bà nội ngay sát vách. Chị bế cháu sang nhà bà nhưng vẫn không phải. “Nhà ở ngoài kia cơ”, Thắm bảo.

20101202141418_Maly400.jpg


Kiếp trước của Thắm là "con trai"?
"Thì ra con bé này đòi đưa đi chơi nên nói thế", chị Toàn nghĩ vậy và quát Thắm. Sợ mẹ, cháu không dám đòi nữa.

Một hôm, ở ngoài nhà kho của thôn chơi, hôm đó là ngày hội làng nên người trong làng tụ tập tại đây rất đông. Đang chơi đùa ở sân bỗng nhiên Thắm nói với bà nội: “Mẹ cháu kia kìa”.

Đó là bà Nguyễn Thị Nghe, người ở đầu làng. Do xóm Cọi rộng, nên nhà chị Toàn và nhà bà Nghe dù cùng xóm nhưng cũng chỉ biết nhau qua loa. Mới 3 tuổi, Thắm có thể nhận nhầm mẹ nên bà nội nói với cháu: đó không phải mẹ cháu, mẹ hôm nay lên nương.

Lúc Thắm được 5 tuổi, hôm đó cháu được bố mẹ cho ra đồng. Khi trở về, đi qua nhà bà Nghe, cháu chỉ tay rồi bảo với bố mẹ “nhà con đây này”. Nghĩ buồn cười quá, chị Toàn bảo lại con “con thích thì mẹ đưa vào nhà con”, thế nhưng khi vừa bước vào cổng Thắm đột nhiên dừng lại: “Con không vào nữa đâu, chị Hằng đang ở trong đó, con ghét chị ấy vì chị đã xui con trèo cây làm con ngã chết”.

20101202141345_1b.jpg


Trưởng bản Cọi, anh Bùi Văn Tỉnh.
Nghe con nói vậy, chị Toàn bèn hỏi lại nửa đùa nửa thật: “Thế con là ma Ly à”. Người Mường thường gọi người chết là “ma”, vì biết Ly, con trai bà Nghe đã chết nên chị Toàn mới hỏi vậy. Tưởng trêu vậy thôi, ai ngờ con bé gật đầu. Từ hôm đó, chị Toàn mới “xâu chuỗi” lại toàn bộ những biểu hiện lạ thường từ ngày con bé cứ đòi chị “đưa về nhà con”.

Chị bắt đầu nghĩ đến chuyện thằng ma Ly nó đã “lộn” về con Thắm nhà mình. Người Mường vốn xem đây là chuyện bình thường nên vợ chồng chị Toàn chẳng sợ sệt một chút nào, thậm chí ngày ngày vẫn hỏi chuyện và trêu đùa con bé.

Nói thêm về ma Ly, bà Nghe sinh được bốn người con, trong đó Ly và Hương (con gái) là cặp song sinh. Một hôm Ly và Hương (lúc đó 7 tuổi), được chị gái tên Hằng dẫn đi hái ổi ở bên triền núi. Là con trai nên Ly được phân công trèo lên hái quả. Quả ổi nằm tít ngoài xa, Ly rất vất vả nhưng vẫn không tài nào hái được.

Hằng ở dưới cứ động viên em cố lên và trong một phút sẩy chân, Ly ngã rơi xuống đất. Cháu bị chấn thương sọ não và mất ngay sau đó.

Có nhiều trường hợp khác

Có một câu chuyện mà mãi đến khi Thắm nói rằng cháu chính là ma Ly thì chị Toàn mới nhớ lại. Đó là ngày còn mang thai Thắm, chị vốn là người yếu nên khi mang thai ốm đau liên miên. Một hôm đi chợ ngoài thị trấn về chị bị cảm, trong cơn mê man chị mơ một giấc mơ rất sợ.

Một đứa bé rách rưới cứ đuổi theo làm chị chạy trốn mãi, thế nhưng vì mệt quá nên đến lúc thằng bé cũng đuổi kịp và bắt lấy chị. Giật mình tỉnh dậy, đem câu chuyện vừa mơ kể lại với chồng nhưng anh bảo mệt trong người mơ thấy những điều sợ hãi là chuyện bình thường.

Chị Toàn sau đó cũng chỉ nghĩ vậy và cho đến ngày Thắm nhận mình là ma Ly chị mới nghĩ lại và cho rằng đó không chỉ là giấc mơ. Có thể thằng bé trong giấc mơ đó chính là ma Ly và nó đã theo chị về nhà từ đó.

Chị Toàn đã có lần hỏi Thắm, sao con không theo về những nhà giàu cho sướng lại theo mẹ nghèo mà khổ. Thắm bảo, hôm đó mẹ đi chợ về, con nhìn thấy mẹ xinh nên đi theo mẹ. Như vậy, giấc mơ của chị Toàn ngày đó là đúng sự thật.

Chuyện ma Ly “lộn” vào Thắm cũng nhanh chóng lan tỏa ra khắp nơi. Mọi người lạ ở chỗ, đây là trường hợp đầu tiên một người con trai lại “lộn” vào người con gái. Trước đây, Thắm học cùng với cậu út nhà bà Nghe và chơi rất thân với cháu này. Ban đầu mọi người không biết chuyện nên cứ trêu “chắc con bé này nó thích con bà Nghe”.

Sau khi mọi người đã biết không còn ai trêu đùa nữa. Thắm giờ đã đi lại với gia đình bà Nghe và nhận bà làm mẹ. Thắm được gia đình bà Nghe xem như người con ruột rà trong nhà. Dù không về ở cùng nhưng tình cảm giữa Thắm và gia đình bà Nghe là rất sâu đậm.

Ông Bùi Văn Tỉnh, xóm trưởng xóm Cọi cho biết: “Ở xóm Cọi đã ghi nhận ba trường hợp con lộn. Người Mường quan niệm, những đứa trẻ dưới 12 tuổi bị chết bất đắc kỳ tử có khả năng “lộn” về và vào một người nào đó. Người bị lộn sẽ có khả năng nhớ và kể lại những gì diễn ra trước khi chết một tháng. Thế nhưng, sau 12 tuổi người được “lộn” lại trở về trạng thái bình thường”.

Trái với những gì ông Tỉnh nói, theo như lời chị Toàn kể thì Thắm nhớ được rất nhiều chuyện. Có lần Thắm tự dưng nói với chị hàng xóm cạnh nhà bà Nghe rằng “ngày xưa em trèo ổi nhà chị bị chị đánh mấy lần”. Chị này khẳng định đúng là ngày xưa Ly hay trèo ổi nhà chị và bị chị đuổi thật.

20101202141345_ky4cogiaovacon400.jpg


Cô giáo Quách Thị Đức và đứa "con lộn" Bùi Thị Thu.
Một hôm Thắm gặp người trong làng, người đó bằng tuổi Ly và hơn cháu rất nhiều tuổi và bảo: “Mày nhớ tao không, ngày trước tao với mày toàn đi đá bóng với nhau nhỉ”. Người này nghe Thắm xưng mày tao, ban đầu nghĩ cháu hỗn, nhưng sau biết đó là Ly lộn về nên cười xoà bởi cháu nói hoàn toàn chính xác.

Thắm hiện nay vẫn được mọi người trong gia đình, bạn bè và cả xóm bản gọi bằng cái tên thân thương -Ma Ly. Chị Toàn bảo cháu rất vui với cái tên đó. Chị cũng thoải mái cho cháu đi lại vì nhà bà Nghe cũng rất nghèo. Thắm đi lại vì cái tình của… người con lộn, chứ không vì mục đích gì khác.

Ngoài Bình, Thắm, tại bản Cọi còn có cháu Thu con cô giáo tiểu học Quách Thị Đức. Thu cũng được một người chết trong bản lộn về từ bé. Ngày bé, Thu cũng nằng nặc đòi “về nhà con”. Tuy nhiên, vì nhà có người chết đó rất giàu có nên chị Đức đã không cho cháu về ở cùng gia đình đó, chị sợ mang tiếng hám tiền nên bịa ra chuyện này.

Thu hiện nay cũng được gia đình nhà đó nhận làm con và đi lại rất gần gũi. Chị Đức bảo: “Nếu tôi không ngăn cấm quyết liệt từ bé thì nó về ở hẳn bên đó thật”. Hiện Thu đã lớn và đang học lớp 9 trường huyện.

Khi đi tìm hiểu thực hư câu chuyện “con lộn” tại Vụ Bản, chúng tôi cũng thật sự bối rối và không biết khẳng định thế nào. Tiếp xúc với những người trong cuộc như bố mẹ những người chết, bố mẹ những cháu được coi là có “con lộn” họ đều khẳng định đó là câu chuyện có thật.

Kể cả cô giáo Đông, cô Đức cũng khẳng định điều đó. Cả ba trường hợp vẫn đang là “người thật việc thật” ở Lạc Sơn chứ không chỉ là câu chuyện kể hay truyền thuyết gì.

Theo VietnamNet
 

TruongHan

Super V.I.P
Chuyện đầu thai thì ở địa phương mình chưa thấy lần nào.Nhưng hồi nhỏ còn ở quê,chuyện bị ma quỷ nhập thì gặp thường xuyên.Có lần chứng kiến bà kia bị quỷ nhập ăn hết nguyên con gà sống :|
 

HotelHoangMinh

New Member
Nhiều lúc không muốn tin nhưng phải tin đó là sự thật, có sự nhân quả, gần đây nhất các bạn cũng biết vụ Nguyễn Đức Nghĩa sát hại người yêu cũ tại Hà Nội. Tại phiên tòa, Nghĩa không có ý định kháng án sau khi bị tuyên án tử, sau đó cha ruột của Nghĩa hết lòng khuyên Nghĩa nên kháng án để kéo dài thêm sự sống, kết quả cha ruột của Nghĩa đã tử nạn trong 01 vụ tai nạn giao thông. các bạn có nghe mẹ ruột của Nghĩa kể lại về vụ tai nạn không vì mẹ ruột của Nghĩa ngồi sau xe gắn máy do cha Nghĩa chở? "sáng 30/10, ông Hùng chở vợ bằng xe máy đi thăm người nhà ở Hưng Yên. Trên đường về, đến địa phận tỉnh Hải Dương, do chiếc xe container đi cùng chiều phóng với tốc độ cao, bị bạt gió ông Hùng loạng choạng tay lái và ngã xuống đường. Hai vợ chồng ông Hùng được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện, tuy nhiên ông Hùng đã tử vong, còn người vợ bị thương." Tội lỗi con làm mà người cha phải gánh hậu quả! Cầu chúc cho linh hồn của ông Hùng được siêu thoát!
 

Cleonardo

New Member
Đúng là nhân quả có thật chứ ko đùa.Lúc tuj đang đj trên đườg thì fát kơn đau dzữ dộj ,ng rét run và mún ói ko đj nổj thì có 2mẹ con đj trên đườg liền thấy đưa tuj vào pịnh viện ,còn ở lạj chăm sóc tuj cho tớj khj ng nhà tuj lên.Khj tỉnh thì ko thấy 2ng đó nữa,nghe pa tuj nój lạj là có xjn địa chỉ tới kám ơn nhưg họ ko cho chỉ làm phúc...tuj rất vui vì thấy trên đờj có ng tốt như vậy.Nếu như tuj ko có 2ng đó chắk là pị cướp hết đt ,xe,póp rồj...trướk kia tuj cũng có júp ng ta như vậy nên có lẽ đúng như là sự nhân quả.
 

HotelHoangMinh

New Member
Top 10 vụ án mạng và linh hồn oan khuất

Trong những ngôi trường đại học này, thường xuyên xuất hiện những bóng ma bí ẩn. Những bóng ma ấy được cho là nạn nhân của những vụ án bí ẩn không được giải quyết. Họ tìm về thực tại và quấy rối những sinh viên học tập và làm việc ở đây.

10. Đại học Penn State

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat.jpg

Đây là một câu chuyện về một oan hồn của cô nữ sinh Betsy Aardsma. Cô là sinh viên của trường đại học Penn State năm 1969. Hôm đó, khi cô đang làm công việc nghiên cứu cho lớp tiếng anh của mình thì bất ngờ có kẻ lạ mặt phục kích cô từ phía sau đâm những nhát dao chí mạng khiến Betsy ngã gục ngay tại lối đi của thư viện. Sau đó, mặc dù cảnh sát và các thám tử được điều động tới điều tra vụ án bí ẩn này nhưng cuối cùng hung thủ gây ra cái chết của Betsy vẫn không được tìm thấy. Chính vì điều này mà những người làm việc ở ngôi trường Penn State cho biết họ thường xuyên thấy linh hồn oan khuất của Betsy đi lang thang trong thư viện. Một sinh viên sống nội trú trong trường còn cho biết cô ta bị oan hồn của Betsy quấy rối ngay cả trong giấc ngủ. Cô mơ 1 giấc mơ về việc bị Betsy giết hại tại lối đi của thư viện. Kể từ sau đó, có rất ít người dám lui tới gần khu vực Betsy bị giết hại vì lo sợ hồn ma của cô ta sẽ ám ảnh.

9. Đại học Bradford

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat9.jpg

Ngôi trường hiện tại đang bị bỏ hoang vốn là một nơi hãi hùng, được cho là có xuất hiện những bóng ma hồi mà vẫn còn những sinh viên tới đây học tập. Một trong những oan hồn được nhiều người biết tới là một cô gái trẻ từng có quan hệ với một thầy linh mục trong trường. Vào những ngày đó, cô đã mang thai đứa con vị linh mục này. Sau đó, người ta phát hiện ra cô đã chết và nghi ngờ cái chết này có liên quan tới vị linh mục này. Có thể cô đã bị giết hại bởi ông ta. Và cho tới giờ nhiều người vẫn sợ hãi nói rằng hằng đêm họ vẫn nghe thấy những tiếng kêu la và những hình ảnh không thể giải thích nổi trong ngôi trường bị bỏ không này.

8. Trường Notre Dame

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat8.jpg

Notre Dame là một ngôi trường với bề dày lịch sử và chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi ngôi trường này là nơi xuất hiện những câu chuyện gây ra sự tò mò và đáng sợ. Tiêu biểu là câu chuyện về một ngôi sao bóng đá của Notre Dame, George Gipp. Nhiều sinh viên trong ngôi trường này nói rằng họ rất nhiều lần nhìn thấy hồn ma của Gipp bay vật vờ trong trường. Người ta không biết vì sao Gipp bị giết hại và việc hồn ma của anh ta trường xuyên đi sau những người sinh viên là có mục đích gì. Dù có nhiều người nói rằng Gipp không muốn làm hại ai cả nhưng nhiều người vẫn sợ hãi vì cái bóng thoát ẩn, thoát hiện của Gipp.

7. Trường đại học Georgia

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat7.jpg

Đây là một ngôi trường nhiều năm tuổi sở hữu trong mình nhiều điều bí ẩn. Ngôi trường được cho là nơi một số người lính bị giết hại và giờ đây oan hồn của họ lảng vảng quanh khuôn viên của trường. Khu nhà ở cho nữ sinh được cho là bị quấy rối bởi một oan hồn của một cô gái tên Anna Hamilto. Được biết cô ta đã tận mắt chứng kiến cái chết của bạn trai mình và tự tay chôn cất anh ta. Những sinh viên ở đây nói rằng họ có thể nói chuyện với cô ta và thường xuyên nghe thấy tiếng khóc của Anna dành cho người yêu. Một oan hồn khác cũng xuất hiện trong ngôi trường này đó là Susie. Những người làm ở ngồi trường này nói rằng Susie quay lại đây để tìm gia đình của cô khi cả gia đình Susie bị sát hại.

6. Trường đại học Montclair State

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat6.jpg

Ngôi trường này được xây dựng trên nền của một nghĩa địa và thực sự đây không phải là một ý tưởng tốt. Hậu quả là nó mang lại cho những người sống ở đây những nỗi ám ảnh sợ hãi. Nhiều người tới đây đều có chung một cảm nhận sợ hãi. Những cánh cửa ra vào thường xuyên đập ra đập vào và khóa bất ngờ. Đèn điện cũng bất chợt tắt, mở liên tục. Bao trùm tòa nhà là một bầu không khí lãnh lẽo cho dù trong bên trong đã có máy điều nhiệt. Nhiều người nói rằng thi thoảng họ nhìn thấy một người đàn ông mặc trang phục của thế kỷ 19 tới giường ngủ của những người làm thuê rồi biến mất. Họ cho rằng người đàn ông này đã bị giết hại và oan hồn còn lảng vảng ở quanh đây đòi nợ. Một điều đáng sợ hơn là mỗi khi màn đêm buông xuống thì khu rừng cây phía sau trường bắt đầu xuất hiện những hình ảnh lạ đáng sợ. Điều này đã khiến cho không một ai dám tới dần mỗi khi trời tối.

5. Trường St. Joseph

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat5.jpg

Trường đại học này như một bệnh viện trong thời chiến. Mặc dù cho tới bây giờ nơi đây là trường học nhưng những dấu tích cùng những câu chuyện xưa kia vẫn còn ám ảnh những sinh viên học ở đây. Những sinh viên ở đây nói rằng vào buổi tối muộn, những tiếng kêu la của những người đàn ông bắt đầu xuất hiện. Điều này đã reo rắc nỗi sợ lên những người học tập và làm việc ở đây.

4. Đại học Drew

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat4.jpg

Có lẽ sẽ là một điều ngạc nhiên khi thấy rằng trường đại học này lại được cho là nơi xuất hiện những linh hồn oan khuất. Một số người tin rằng đã nhìn thấy bóng ma của một chàng sinh viên. Cậu sinh viên này đã bị giết trong tư thế treo cổ trên trần nhà. Cái chết bí ẩn này đã vĩnh viễn bị vùi chôn vào quên lãng chính vì thế mà người ta cho rằng oan hồn cậu sinh viên này vẫn quay lại nơi này để tìm lại công bằng.

3. Trường đại học Cal State

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat3.jpg

Một ý tưởng được coi là sai lầm nhất của những người trong ban lãnh đạo trường Cal State đó là việc xây dựng trên ngôi trường này trên nền của một nhà thương điên xưa kia. Kể từ khi ngôi trường đi vào hoạt động năm 2002, những sinh viên theo học đều nói rằng họ nhìn thấy những người xưa cũ đi lang thang trong trường và phía đường ngoài. Họ là những người mất tích và chết không rõ nguyên nhân. Những sinh viên không hiểu được việc họ quay lại nơi đây vào ban đêm với mục đích gì nhưng trước mắt họ chỉ biết rằng những nỗi sợ hãi cùng những sự việc xảy ra bí ẩn đã và đang khiến những sinh viên ở đây mất ăn mất ngủ.

2. Đại học Illinois

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat2.jpg

Sau 1 bữa tiệc tùng, một người phụ nữ trông giữ trường đại học này đã trở về trường rất muộn. Khi cô ta đang leo lên cầu thang để lên phòng ngủ thì cô cảm nhận thấy như đang có một 1 người nào đó theo dõi mình vậy. Bước lên nhanh hơn và cô bất chợt ngoảnh lại. Một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra phía sau. Đó là một người đàn ông trong trang phục quần áo đen và không có mặt. Quá hoảng loạn, cô chạy thật nhanh đi nói với những người bạn của mình. Tuy nhiên, sau khi họ đến hiện trường thì tất cả mọi thứ vẫn bình thường. Cũng kể từ đây người ta hay nhìn thấy người đàn ông này hơn.

Câu chuyện kể rằng: Một vài năm trước, có một sinh viên được phát hiện đã bị sát hại trong tư thế treo cổ. Vụ án này được điều tra nhưng kẻ giết người thì không được tìm thấy. Nhiều người đã có những liên hệ câu chuyện này tới oan hồn trong trường.

1. Đại học Ohio

1292144603-top-10-vu-an-va-linh-hon-oan-khuat1.jpg

Không phải là ngẫu nhiên mà trường đại học Ohio lại được biết đến như một nơi đáng sợ nhất trên thế giới. Từ câu chuyện về hồn ma của người giáo viên tới nói chuyện với sinh viên tới những bóng ma vật vờ của đội bóng rổ trong trường. Tất cả đó là làm nên những câu chuyện li kì những cũng đầy hãi hùng. Chưa dừng lại ở đó, người ta còn bàn tán với nhau về oan hồn của một nữ sinh bị sát hại dã man tại phòng 428 trong trường. Những sinh viên còn kể lại thường nghe thấy những tiếng kêu bí ẩn phía hội trường, rồi cánh cửa thường xuyên bị khóa một cách vô lý. Những câu chuyện kinh hoàng đó đã reo rắc nhiều nỗi sợ hãi và ám ảnh cho những sinh viên sống ở đây.

Theo 24H
 
Top