• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

[Funny] Hậu Tiếu ngạo giang hồ

DreamLand

New Member


Đã quá lâu rồi từ ngày tác phẩm Tây du ký xuất hiện tại Box 8 thì không có tác phẩm nào thật sự xuất sắc, hôm nay mình xin post tác phẩm này lên cho anh chị em đọc cho vui :D

Vì tác phẩm Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Kim Dung kết thúc mà chưa làm thỏa mãn người đọc nên Hậu tiếu ngạo giang hồ sẽ giải quyết vấn đề này.

Sr vì mình cũng không biết tác giả của Hậu tiếu ngạo giang hồ là ai cả :D


________________________________________________________


 

DreamLand

New Member
Hậu tiếu ngạo giang hồ kì 1






Sau khi Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh thành hôn , hai người ngày đêm ngao du sơn thủy, cùng nhau cầm tiêu hợp tấu, tình vợ chồng ngày càng mặn nồng. Tuy nhiên do đi du lịch nhiều quá mà tiền tiết kiệm của chị Doanh Doanh cạn kiệt (anh Xung không có tiết kiệm nhá!), hai vợ chồng đành phải tìm một nơi an cư lạc nghiệp để sinh con đẻ cái.
Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh đến một khu rừng rậm rạp, tìm một hang động để cả hai cùng chung sống , vì anh Xung chị Doanh thong minh rất biết tính toán thiệt hơn, do giá nhà đất ngày càng tăng, mua đất mua nhà đắt quá nên hai anh chị quyết định vào rừng ở cho rẻ, lại không vướng víu sự đời.

Lệnh Hồ Xung uống một ngụm rượu và nói :
- Hì hì! Anh Tarzan ở trong rừng nhưng không có vợ yêu ở bên cạnh, làm sao mà bằng Lệnh Hồ Xung này được!
Doanh Doanh mỉm cười thẹn thùng.
Hai người ngày đêm săn bắt, hái lượm, thỉnh thoảng Lệnh Hồ Xung lại chặt gỗ rừng đem đổi lấy gạo và rượu. Cuộc sống hai người rất êm đềm nồng ấm. Tuy sống ở nơi thâm sơn cùng cốc mà hang động lúc nào cũng gọn gang ngăn nắp không khác gì những gia đình bình thường khác.

Một lần Lệnh Hồ Xung cao hứng đi thám hiểm khu rừng, cũng là để tìm mấy cây gỗ quý bán lấy tiền. Anh đi mãi, đi mãi, rồi nhìn thấy một cây nấm linh chi khổng lồ. Anh nghĩ thầm :
- Phen này ta đem linh chi đi bán cũng được khối tiền, tha hồ mà uống rượu và du ngoạn cùng Doanh Doanh.
Thế là anh định vung tay chặt cây nấm. Đột nhiên một tiếng quát vang lên:
- Dừng tay! Không được chặt!
Lệnh Hồ Xung quay lại nhìn thì hóa ra là một người đàn ông một tay cầm kiếm, một tay cụt, mặt mũi khôi ngô tuấn tú. Lệnh Hồ Xung nói:
- Tại hạ là Lệnh Hồ Xung. Không biết quý tính đại danh của vị công tử đây là gì?
Người cụt tay nói:
- Ta là Dương Quá, ngươi không biết sao? Hừ! Ngươi từ đâu mà lại xâm phạm vào địa bàn của ta?
Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm : “Ta và Doanh Doanh có nghe nói đến cái tên Dương Quá này từ lâu, cũng biết gã vốn là một kẻ trọng nghĩa khí. Nay lại có dịp giáp mặt thật là duyên tiền định. Vụ này ta phải về báo với Doanh Doanh mới được.”
Lệnh Hồ Xung nói :
- Tiểu đệ đâu có ý muốn xâm phạm địa bàn của đại huynh, chỉ là do hoàn cảnh vợ chồng tiểu đệ túng thiếu, muốn xin ít củi khô về sưởi thôi!
Dương Quá đáp :
- Ta lâu này đã sống ẩn dật, không màng đến chuyện giang hồ. Nhưng ngươi đừng hòng lừa ta! Ngươi muốn chặt linh dược của ta để đem bán lấy tiền chứ gì! Đừng có mơ! Ngươi mà dám đặt một chân vào đây một lần nữa thì đừng có trách, ta méc cô cô cho ngươi biết thế nào là lễ độ!
Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm: “ Gã này ở trong rừng lâu quá chắc phát cuồng mất rồi, cô cô của gã chắc là Tiểu Long nữ. Nghe người đời nói nàng này đẹp lắm, nhưng chắc là già khú đế rồi! Ta chỉ có một mình mà chưa biết tình hình bọn kia thế nào, chi bằng tìm Doanh Doanh bàn tiếp vậy.”
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Dương đại hiệp ! Tiểu đệ từ lâu đã nghe danh tiếng đại hiệp, nay được gặp mặt thật là sung sướng. Hôm nay tiểu đệ lỡ chân đi vào nơi ở của đại hiệp, mong người thông cảm! Chúng ta cùng nhau về nhà tiểu đệ uống chén rượu cho vui!
Lệnh Hồ Xung có ý muốn dụ Dương Quá về nhà mình.
Dương Quá rất thông minh, chắc chắn không thể không hiểu ý đồ của Lệnh Hồ Xung. Nhưng do ở trong rừng quá lâu, bị vợ là Tiểu Long nữ kìm kẹp, phải làm việc quần quật lại không được rượu chè bia bọt gì, nên nghe Lệnh Hồ Xung nhắc tới rượu thì thèm chảy cả nước miếng. Chàng lại thấy mình võ công cao cường, đặc biệt là Ám nhiên tiêu hồn chưởng của mình dễ gì chống lại được. Dương Quá nói:
- Đi thì đi, sợ đếch gì!
Thế là hai người về hang của Lệnh Hồ Xung.
Vừa đến cửa hang, Dương Quá đã ngửi thấy mùi cơm canh thơm ngào ngạt, lại thoang thoảng đâu đây hương vị ếch nướng thơm phưng phức. Rồi một người con gái đẹp mê hồn chạy ra.
- Xung lang! Xung lang đi lâu quá làm thiếp đợi mãi! Xung lang lại dẫn bằng hữu về chơi à? Hai người vào cả trong này , cơm canh rượu thịt đã dọn sẵn.
Dương Quá thấy cảnh nhà cửa Lệnh Hồ Xung ấm áp thì không khỏi ngậm ngùi. Chàng nhớ lại gia cảnh mình. Từ hồi lấy Tiểu Long nữ, chàng phải hết lòng cung phụng nàng. Từ việc nấu cơm, giặt rau, rửa bát, đến việc chặt củi, gánh nước, giặt quần áo… đều một tay chàng lo hết (đúng là 1 tay thật :)) ). Tiểu Long nữ suốt ngày soi gương chải tóc, thỉnh thoảng lại đi xì pa (spa) xì piếc gì đó chẳng hiểu làm gì. Rồi nàng suốt ngày nghiên cứu võ thuật thượng thừa, chẳng chịu đẻ con cho chàng vì sợ mất dáng!
Thấy vợ của Lệnh Hồ Xung đảm đang tháo vát, Dương Quá chợt thấy lòng bâng khuâng! Bất giác chàng nghĩ giá như mình có thể lấy được Doanh Doanh làm vợ hai thì hay biết mấy. Em Long mà có bỏ đi thì cũng không sao, mình lại nghỉ xả hơi vài chục năm nữa, bên cạnh có em xinh đẹp đảm đang hầu hạ thì còn gì bằng! Em Long chỉ được cái giỏi võ những bắt nạt mình quá!
Thế là Dương Quá bắt đầu nghĩ đến việc dụ dỗ Doanh Doanh.

Dương Quá nhìn Doanh Doanh ra chiều mê mẩn lắm rồi. Doanh Doanh gã đàn ông khác nhìn mình chằm chằm thì bắt đầu không vui, bỏ đi chỗ khác. Lệnh Hồ Xung thấy thế biết ngay gã Dương Quá này có tình ý không tốt với vợ mình, đột nhiên chàng thấy trong người nóng bừng bừng. Trước nay Doanh Doanh một lòng một dạ với chàng nên chàng không lo giữ vợ. Giờ đây thấy có gã khác mê mẩn vợ mình ra mặt chàng mới đâm lo! Chàng mời Dương Quá về.

Dương Quá từ ngày gặp Doanh Doanh là mất ăn mất ngủ, thần trí hoảng loạn, rửa rau thì toàn sâu, nấu cơm thì nhão nhoét, giặt quần áo thì làm rơi hết xuống suối,… nói chung là không làm được gì ra hồn. Tiểu Long nữ thấy thế liền bảo:
- Chàng có chuyện gì mà tâm thần bất ổn thế? Hay là ta không tốt, sống với ta chàng không vui. Nếu vậy thì ta đi chỗ khác cho chàng tự do tự tại.
Dương Quá không thèm đáp. Tiểu Long nữ cũng bơ chàng luôn.

Lệnh Hồ Xung nằm cả đêm nghĩ cách giữ vợ, cho dù chàng biết Doanh Doanh một lòng một dạ với chàng, nhưng chàng vẫn lo nhỡ những lúc chàng đi vắng, gã kia vào trêu ghẹo nàng thì chàng không biết làm thế nào cho khỏi ân hận. Chàng định bụng chuyển nhà nhưng nghĩ lại thôi, chuyển đến chỗ khác lại có nhiều thằng khác nó thích vợ mình còn khổ hơn.

Ngày ngày Lệnh Hồ Xung đến gần nhà Dương Quá, dĩ nhiên là lúc Dương Quá đi vắng, chàng ngồi gảy đàn nhưng không lộ mặt. Tiếng đàn thánh thót mê đắm lòng người. Tiểu Long nữ nghe thấy tiếng đàn cũng không khỏi mê mẩn tâm thần! Nàng nghĩ thầm : “Chồng mình lúc nào cũng nghĩ chuyện cơm áo gạo tiền chả lãng mạn tí nào! Trời ơi! Không biết tiếng đàn ở đâu mà khiến trái tim ta xao xuyến!”
Tiểu Long nữ từ đó mê mẩn tiếng đàn, chả thèm quan tâm đến Quá cụt. Nàng lại đích thân ra phố mua một cây đàn về để gảy. Đáng tiếc là nàng không hiểu âm luật nên chả ra nhạc điệu gì. Tuy nhiên lại rất xứng tầm với Dương Quá vì Dương Quá cũng chả biết tí gì về nghệ thuật!!! =))

Dương Quá thấy vợ mình đổi tính thì đâm ra nghi ngờ nhưng không dám nói gì vì chàng biết rằng lâu nay Tiểu Long nữ chỉ chăm luyện võ, còn chàng mải mê làm nội trợ nên mấy đường quyền cước cũng quên đi ít nhiều, chàng sợ không đấu lại với Tiểu Long nữ. Dương Quá một lần rình mò thì biết được người gảy đàn hóa ra là Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung một lòng một dạ với Doanh Doanh, không bao giờ tơ tưởng đến cô gái nào khác, kể cả Tiểu Long nữ xinh đẹp tuyệt trần. Tuy vậy chàng vẫn tức vụ Dương Quá mê mẩn vợ mình, nên cố tình làm trò đấy để trêu tức Dương Quá, chứ hoàn toàn không có ý đồ gì với Tiểu Long nữ.

Dương Quá vô cùng tức giận, quyết định quyết chiến sinh tử với Lệnh Hồ Xung để bảo toàn danh dự và vợ!!!
 

JuRay-Duan

New Member
Hậu tiếu ngạo giang hồ kì 2

Ko đọc thì ko biết thế nào là lãng mạn đâu các bác ạh ^^




Hậu tiếu ngạo giang hồ kì 2


[FONT=&quot]Thấy TLN nhìn chằm chằm LHX thì Dương Quá rất tức giận, âm mưu định trả thù, tuy vậy biết mình mấy ngày qua đã có lỗi với TLN nên cũng nuốt giận, bỏ qua một bên. Hắn đến bên TLN nói[/FONT]
[FONT=&quot] Mấy ngày qua nàng đi đâu vậy, ta nhớ nàng quá ?[/FONT]
[FONT=&quot] TLN đang chăm chú nghe tiếng đàn nghe giọng nói DQ vang lên thì không khỏi giật mình,nàng giọng trách móc đáp[/FONT]
[FONT=&quot] Chàng vẫn còn nhớ đến ta ư[/FONT]
[FONT=&quot] Dương Quá thấy vậy biết TLN đang giận nên tỏ vẻ ân hận, giọng nói ân cần ra vẻ quan tâm nói[/FONT]
[FONT=&quot] Mấy ngày qua ta có lỗi với nàng, ta xin lỗi nàng.Chúng ta hãy về nhà đi, từ nay ta sẽ đối tốt với nàng[/FONT]
[FONT=&quot] TLN không nói gì,lẳng lặng quay đi, chăm chú nghe tiếng đàn của LHX và Doanh Doanh đang hợp tấu[/FONT]
[FONT=&quot] Dương Quá nghĩ thầm : ta đã xuống nước xin lỗi rồi mà nàng vẫn ko chịu tha thứ.Nghĩ vậy hắn cũng bực mình, hắn nói[/FONT]
[FONT=&quot] Đêm hôm khuya khoắt mà chúng ta lại đi nhìn trộm vợ chồng người ta thì còn ra thể thống gì .Thiên hạ mà biết thì chúng ta còn mặt mũi nào[/FONT]
[FONT=&quot] TLN đáp[/FONT]
[FONT=&quot] Ta chỉ nhìn họ đánh đàn chứ có làm gì khuất tất đâu mà sợ thiên hạ chê cười .Phải chi ngày nào cũng được nghe tiếng đàn du dương thì hay biết mấy[/FONT]
[FONT=&quot] Dương Quá bụng bảo dạ :[/FONT]
[FONT=&quot] Muốn nàng nguôi giận chắc ta phải đàn cho nàng nghe một bài .Nhưng khổ nỗi từ nhỏ đến giờ mình đã đàn lần nào đâu huống hồ về âm luật cũng chẳng hiểu biết tí gì.[/FONT]
[FONT=&quot] Trong lòng hắn trở nên ghen tức với LHX, hắn nghĩ :tuy võ công ta cao cường nhưng ở chốn thâm sơn cùng cốc này cũng chẳng có tác dụng gì,Tên tiểu tử kia tuy ko biết võ công thế nào nhưng đàn thì rất hay, cô vợ thì nết na, dịu dàng với hắn hết mực.Ngay cả vợ mình nghe tiếng đàn của hắn thì cũng xao xuyến. Chi bằng mai ta qua nhà hắn nhờ hắn dạy đàn, tính ta thông minh, chẳng mấy chốc sẽ học được để về đàn cho TLN nghe để nàng nguôi giận lại có cơ hội gần Doanh Doanh xinh đẹp của hắn, tiện cả đôi đường.Nhưng hắn lại nghĩ :ta mà phải hạ mình nhờ nó dạy đàn thì thật là mất mặt và nếu có LHX ở nhà thì ta cũng chẳng có cơ hội gần với vợ hắn nên cũng đâm ra buồn bã.Nghĩ chán nghĩ chê hắn bỗng sực nhớ ra : ta cụt thế này luyện võ còn khó chứ đừng nói chi học đàn, thế là kế hoạch hỏng bét.[/FONT]
[FONT=&quot] TLN thấy DQ nãy giờ không nói gì đâm ra cũng thấy mình hơi giận quá mức, an ủi hắn một câu :[/FONT]
[FONT=&quot] Giá mà ta cũng biết đàn, ngày nào ta cũng đàn cho chàng nghe[/FONT]
[FONT=&quot] Nghe tiểu long nữ nói vậy trong đầu Dương Quá bỗng lóe lên ý nghĩ : ta qua nhà LHX mời nó qua dạy đàn cho vợ mình thì nàng sẽ hết giận ta ngay .LHX đi vắng thì mình mới có cơ hội gần Doanh Doanh của hắn, Nghĩ vậy hắn nói với TLN :[/FONT]
[FONT=&quot] Nàng thích học đàn thì mai ta qua nhà LHX mới hắn dạy đàn cho nàng. Ý nàng thế nào ?[/FONT]
[FONT=&quot] TLN nghe vậy thích rất mừng rỡ đáp[/FONT]
[FONT=&quot] Nếu vậy thì còn gì bằng .Chỉ sợ LHX không dạy cho ta thôi, ta đã quen biết gì hắn đâu mà nhờ vả[/FONT]
[FONT=&quot] Dương Quá đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Hôm trước thằng này nó qua chỗ ta ăn trộm cây nấm, ta đã tha chết cho nó.Hôm nay qua nhà nhờ nó tí việc chẳng lẽ nó lại từ chối được sao.Nhất định hắn sẽ dạy nàng học đàn[/FONT]
[FONT=&quot] TLN thấy Dương Quá biết được tâm ý của nàng thì hết giận ,cùng Dương Quá về nhà [/FONT]
[FONT=&quot] Về phần LHX và Doanh Doanh[/FONT]
[FONT=&quot] Đêm khuya thấy chồng cùng mình đàn tấu đàn thì sợ chàng đói nên Doanh Doanh vào bếp nấu cho LHX bát cháo nóng ăn khuya.Biết LHX đã từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, chịu khổ nhiều,gia đình họ Nhạc là người thân duy nhất,giờ đây lại ko còn nên nàng rất yêu thương LHX, giành hết tình cảm cho chàng, để bù đáp lại quãng thời gian đóNghĩ vây , từ ngày theo LHX, Doanh Doanh rất chú tâm vào công việc gia chánh, không để chàng phải làm gì.,nấu ăn vì thế cũng ngon hơn trước đây[/FONT]
[FONT=&quot] Thấy vợ vào bếp nấu cháo , LHX nghĩ thầm :mấy hôm nay chẳng kiếm được gì đáng giá đi bán, chỉ toàn chặt tre đi bán cũng chỉ đủ tiền đong gạo , ăn uống thì đạm bạc.Tiền tiết kiệm của Doanh Doanh cũng đã cạn dần.Ta thì cũng chẳng sao, không yêu cầu gì nhưng Doanh Doanh từng là Thánh Cô ma giáo, được nhiều người cung phụng, cao lương mỹ vị đều đã thưởng thức qua.Từ ngày nàng theo ta thì đã chịu khổ nhiều, nhưng ko một lời oán than,lại hết mực lo chăm cho ta Nghĩ vậy thương vợ ,LHX nghĩ : mai ta phải vào rừng kiếm gì đó đi bán để xuống núi mua cho nàng ít đồ trang sức mới được[/FONT]
[FONT=&quot] Doanh Doanh nấu xong ,bưng bát cháo nghi nghút khói đưa cho LHX giọng trìu mến nói:[/FONT]
[FONT=&quot] Xung lang, biết chàng đói, thiếp nấu cháo cho chàng,Ăn xem có thích ko ?[/FONT]
[FONT=&quot] Thấy vậy, LHX đặt chén cháo xuống, nắm đôi bàn tay Doanh Doanh, mắt nhìn nàng xúc động nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Từ ngày theo ta nàng đã chiu khổ nhiều[/FONT]
[FONT=&quot] Doanh Doanh đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Được ở bên chàng thiếp chịu khổ mấy cũng được.[/FONT]
[FONT=&quot] LHX nhìn Doanh Doanh một lúc lâu. Tuy đã là vợ của LHX nhưng nàng vẫn thẹn đỏ cả mặt, rồi bỗng nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Chàng không mau ăn cháo đi cứ nhìn thiếp như vậy cháo sẽ nguội đấy.[/FONT]
[FONT=&quot] LHX đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Tí nữa ta quên[/FONT]
[FONT=&quot] Rồi hắn cầm bát cháo lên hít một hơi thật sâu, nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Cháo thơm thật .”Kính lão đắc thọ”,nào để ta đút cho “bà bà”một thìa.Hắn múc một thìa đưa lên miệng doanh doanh .Doanh Doanh cười đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Cháu ngoan ăn trước đi, bà bà già rồi, ăn sau cũng được[/FONT]
[FONT=&quot] Thế rồi cứ mỗi người thay phiên đút cho nhau ăn rất vui vẻ, quên đi cái lạnh đêm khuya nơi rừng núi âm u.[/FONT]
[FONT=&quot] Sáng hôm sau, LHX lên núi chặt tre xuống núi bán, đang đi giữa đường thì gặp Dương Quá ,Dương Quá cất tiếng đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Lệnh Hồ huynh, mới sáng ra mà đi đâu vậy ?[/FONT]
[FONT=&quot] LHX cười đáp[/FONT]
[FONT=&quot] À, ta đi lên núi kiếm ít củi đi bán ấy mà.Còn Dương huynh đi đâu vậy ?[/FONT]
[FONT=&quot] Dương Quá đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Chẳng giấu gì huynh, từ bữa nhậu nhẹt ở nhà huynh xong về vợ đệ nó giận nên muốn qua nhờ huynh giúp đỡ[/FONT]
[FONT=&quot] LHX cười nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Vợ huynh giận sao lại nhờ ta giúp đỡ ?Ta thì giúp được gì ?[/FONT]
[FONT=&quot] DQ nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Vợ đệ rất thích học đàn.Biết vợ chồng huynh tấu hay đàn giỏi nên để “lấy công chuộc tội” đệ qua nhờ huynh giúp đỡ[/FONT]
[FONT=&quot] Tính tình LHX hiền lành, thích giúp người nên đồng ý ngay.Thế là họ cùng nhau về hang của Dương Quá.LHX bày TLN học mấy bài cơ bản.TLN tỏ ra rất thích thú, nhưng vì thông minh cũng bình thường nên tiếp thu cũng chậm, thỉnh thoảng lại nhìn trộm LHX nên cũng ko tập trung.Đến gần trưa 2 người mới học xong được mấy cái âm luật cơ bản.,LHX chợt nhớ là phải về với vợ nên cáo từ.Dương Quá và TLN biết ý nên ko giữ lại ăn cơm.TLN vì cảm kích tấm lòng tốt bụng của LHX nên đem tặng LHX cây nấm quý.LHX cảm ơn rồi từ biệt.[/FONT]
[FONT=&quot] Đi đến giữa đường, chàng nghĩ bụng :Nấm này thằng Quá nó trồng trong rừng ko bit có ăn được ko , nhỡ trúng nấm độc thì khổ.Ta trúng độc thì còn có nội công thâm hậu của Dịch Cân Kinh đẩy độc tố ra chứ còn Doanh Doanh thì ko có.Nghĩ đi nghĩ lại chàng bụng bảo dạ : chi bằng ta đem xuống núi bán đổi lấy ít tiền mua đồ trang sức cho Doanh Doanh, tiền nếu còn thừa thì mua còn gà quay về vợ chồng cùng ăn.Nghĩ vậy chàng liền xuống núi đến quá trưa mới về.[/FONT]
[FONT=&quot] Doanh Doanh ở nhà đã quá trưa mà Xung lang vẫn chưa về nên đâm ra lo lắng.LHX chưa về nên nàng chẳng buồn ăn.Cơm canh thì đã nguội cả.Nàng ra ngõ đứng ngóng.Thấy LHX từ đằng xa thì vui mừng chạy đến hỏi :[/FONT]
[FONT=&quot] Chàng đi đâu mà về trễ vậy,làm thiếp đợi ở đây lâu lắm rồi.Thế đã cơm nước gì chưa ?[/FONT]
[FONT=&quot] LHX đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Cơm nước thì chưa nhưng ta có món này ngon lắm, vào trong ta với nàng cùng ăn.[/FONT]
[FONT=&quot] LHX mở ra một con gà quay thơm phức, đưa cho Doanh Doanh,DD hỏi :[/FONT]
[FONT=&quot] Chàng kiếm ở đâu ra vậy ?[/FONT]
[FONT=&quot] LHX cười nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Biết nàng cực khổ vì ta nên ta mới xuống núi mua cho nàng đấy.Nào chúng ta vào ăn cơm thôi,ta đói lắm rồi [/FONT]
[FONT=&quot] Thế rồi cả 2 người vào trong ăn cơm trưa.[/FONT]
[FONT=&quot] Ăn xong Doanh Doanh đang rửa chén thì LHX rón rén đến phía sau, cài lên mái tóc nàng chiếc trâm mới mua ở dưới núi rồi hỏi :[/FONT]
[FONT=&quot] Nàng thấy có đẹp ko ?[/FONT]
[FONT=&quot] Doanh Doanh lấy xuống xem.Tuy là đồ rẻ tiền, làm sao mà so sánh với những chiếc trâm hồi còn ở Thần giáo nhưng là lần đầu tiên Xung lang của nàng mua tặng nên rát thích,vui mừng nói :[/FONT]
[FONT=&quot] Thiếp rất thích.Chàng kiếm ở đâu ra vậy?[/FONT]
[FONT=&quot] LHX cười đáp :[/FONT]
[FONT=&quot] Chàng lẽ đường đường là LHX lừng lẫy giang hồ ko lẽ ko mua nổi cho vợ một chiếc trâm cái tóc ?Mai mốt ta lên núi đốn củi tiếp ,mua cho nàng nhiều thứ nữa.[/FONT]
[FONT=&quot] Thế rồi chàng ngồi xuống cùng rửa bát với Doanh Doanh[/FONT]
[FONT=&quot] Về phần Dương Quá, sau khi dụ được LHX dạy dàn cho vợ mình, hắn tiếp tục lên kế hoạch cho nhưng bước tiếp theo[/FONT]
 

DreamLand

New Member
Tiếp

Hậu tiếu ngạo giang hồ kì 3



Lệnh Hồ Xung nhận lời qua nhà Dương Quá dạy Tiểu Long nữ học đàn. Ban đầu chàng cũng nghĩ mình là trai đã có vợ, Tiểu Long nữ là gái đã có chồng, dạy nhau thì ra chiều bất tiện. Nhưng bản tính chàng vốn phóng khoáng rộng lượng nên mấy cái chuyện cỏn con ấy có đáng gì. Hơn nữa chàng nghĩ mình có cái tâm trong sang, người đời nghĩ thế nào cũng mặc họ, chỉ cần Doanh Doanh tin tưởng yêu thương mình là đủ.
Hôm ấy Dương Quá đi vắng, Lệnh Hồ Xung đến nhà Tiểu Long nữ dạy nàng học đàn. Tiểu Long nữ học đàn thì ít mà mơ mộng thì nhiều,nàng mơ tưởng tới cảnh Lệnh Hồ Xung cùng nàng cầm tiêu hợp tấu. Bất giác nhớ ra mình là gái đã có chồng rồi tự nhiên nàng cảm thấy xấu hổ ).
Tiểu Long nữ hỏi Lệnh Hồ Xung:
- Chẳng hay khúc đàn hôm trước Lệnh Hồ đại hiệp và phu nhân gảy là khúc gì?
Lệnh Hồ Xung thấy nàng hỏi thế biết ngay nàng muốn nhắc tới khúc “Tiếu ngạo giang hồ”, chàng đáp:
- Đó là khúc “Tiếu ngạo giang hồ” do hai vị tiền bối là Khúc Dương và Lưu Chính Phong soạn ra…
Chàng còn thao thao bất tuyệt một hồi về khúc “Tiếu ngạo giang hồ”, Tiểu Long nữ tuy vẻ ngoài chăm chú lắng nghe mà thực ra nàng chẳng cho vào đầu được chữ nào vì thấy phong cách của Lệnh Hồ Xung xì-tin quá, đáng yêu quá, đúng là cái phong thái ung dung tự tại của bậc lãng tử, chẳng giống gã chồng mình suốt ngày chỉ biết làm mấy việc nội trợ vặt vãnh. Tiểu Long nữ ngưỡng mộ Lệnh Hồ Xung không sao kể xiết, do vậy nàng càng học càng không vào, chỉ muốn ngồi tâm sự với Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung thấy Tiểu Long nữ đẹp thì trong lòng không khỏi rung động. Tuy nhiên chàng là người có đầu óc, không giống như mấy gã trai cứ thấy gái là mê. Chàng biết ngay Tiểu Long nữ dù đẹp đến mấy nhưng tính cách tâm hồn làm sao mà đáng yêu bằng vợ mình được. Hơn nữa nhìn nhà cửa Dương Quá luộm thuộm, Lệnh Hồ Xung biết ngay là Tiểu Long nữ lười biếng chẳng chịu tề gia nội trợ gì. Lệnh Hồ Xung thấy mình được vợ cưng chiều, đi làm về lúc nào cũng có sẵn cơm dẻo canh ngọt thì rất lấy làm đắc ý. Chàng bản tính tốt bụng hay nghĩ cho người khác, vì vậy nhìn thấy gia cảnh của Dương Quá chàng cũng thấy thương hại cho đời một đại hiệp sắp hỏng vì vợ! Nghĩ đến đây chàng chợt buông một tiếng thở dài.
Tiểu Long nữ thấy chàng thở dài thì biết ngay là chàng đang có tâm sự. Nàng nghĩ thầm : “Chắc Lệnh Hồ đại hiệp thấy mình đẹp xinh lại sinh lòng luyến ái, nhưng biết mình đã có chồng rồi chàng lại thấy thất vọng đây mà! Than ôi! Cái ái tình sao mà luẩn quẩn!”
Nàng nghĩ tới đây chợt tự bảo lòng là phải làm cho chàng vui. Thế nhưng Tiểu Long nữ xưa nay ngoài việc luyện võ công thì quá lắm cũng chỉ biết làm đẹp, thế thì nàng có thể làm gì cho Lệnh Hồ Xung đây? Nàng nói:
- Lệnh Hồ đại hiệp, chúng ta luyện đàn đã lâu, hay là hai ta cùng luyện Ngọc nữ tâm kinh nhá!
Tiểu Long nữ muốn lấy võ công ra để dụ dỗ Lệnh Hồ Xung, khiến chàng không thể rời mình nửa bước.
Lệnh Hồ Xung nghe thấy tên môn võ kì quặc, lại thấy có chữ “Ngọc nữ”, chàng nghĩ có khi đây là loại võ công cổ quái chỉ dành cho đàn bà con gái, mình mà học có khi lại giống Đông Phương Bất Bại. Bản thân chàng thấy Độc cô cửu kiếm vô địch thiên hạ kết hợp với Hấp tinh đại pháp và Dịch cân kinh là quá đủ, chàng chẳng muốn học nữa, chỉ muốn ngày ngày cùng Doanh Doanh luyện đàn để đạt tới cảnh giới cao thâm trong nghệ thuật. Chàng chợt nhớ tới trước đây mình luyện Xung Linh kiếm pháp với tiểu sư muội, giờ mà lại luyện công với cô này thì chắc chắn sẽ làm tổn thương Doanh Doanh, đồng thời cực kì thất lễ với Dương Quá. Do vậy chàng từ chối. Giờ đây mà có luyện võ công hay gì gì đó chàng cũng chỉ muốn cùng với Doanh Doanh, vì chỉ có Doanh Doanh là lúc nào cũng hiểu mọi tâm sự của chàng.
Tiểu Long nữ thấy chàng từ chối mình như vậy thì tự ái tăng lên, ý muốn chinh phục lại càng lộ rõ. Thế nhưng trong giây lát nàng chưa nghĩ ra cách gì để tấn công chàng nên đành phải để Lệnh Hồ Xung ra về.

Về phần anh Quá cụt, sau khi quyết định nhờ Lệnh Hồ Xung dạy vợ mình học đàn để dỗ vợ đồng thời có cơ hội tán tỉnh Doanh Doanh. Chàng này lâu nay chỉ làm việc giống khúc gỗ, cho nên não bộ cũng teo đi chút ít. Thế nhưng chàng cũng biết là ngoại hình là một điều rất quan trọng, cho nên chàng quyết định dành quỹ đen của mình để xuống phố mua mấy bộ quần áo mới để thỉnh thoảng còn diện kiến người đẹp. Chàng lại nhân lúc Tiểu Long nữ ngủ mà lấy 1 ít kem dưỡng da của nàng thoa lên mặt để xóa đi mấy vết thâm vết sẹo lâu ngày.

Dương Quá ăn mặc bảnh bao ra phố thám thính tình hình giang hồ, cũng là để tình hiểu thêm về Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh, vì Dương Quá mai danh ẩn tích đã lâu, tình hình thế sự chàng không rõ lắm. Chàng lân la hỏi mấy người lang thang ăn mày về Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh thì được mọi người kể lể hết sức rõ rang, rằng Thánh cô Ma giáo đã mê mẩn Lệnh Hồ đại hiệp thế nào, rồi Lệnh Hồ Xung đã giải cứu Thánh cô ra sao, rồi hai người bái đường thành thân thế nào… Dĩ nhiên chuyện mấy người ăn mày kể thì có phần sai sót, song Dương Quá nghe cũng đủ biết cái tình nghĩa của Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung là sâu đậm lắm, cho nên tán tỉnh Doanh Doanh không phải là dễ dàng.

Một hôm Doanh Doanh đang mải nấu ăn cho Lệnh Hồ Xung, nàng chợt thấy có một bóng người bay vút qua cửa nhà mình. Doanh Doanh chạy ra xem thì thấy người đó biến mất. Trước nay nàng đều rất tinh tường nhạy bén, nhưng nàng nghĩ có khi lâu nay mình không đánh nhau nên hoa mắt tưởng tượng thôi, chứ chốn thâm sơn cùng cốc này làm gì có ai. Đột nhiên nàng lại thấy có bóng người bay vèo phía đằng sau , một lúc sau nàng nghe thấy tiếng kêu cứu.

Doanh Doanh chạy đến chỗ có tiếng kêu thì thấy Dương Quá máu mê đầy mình, mặt mũi nhăn nhó đang rên hư hử. Nàng vô cùng kinh ngạc hỏi;
- Dương đại hiệp! Có chuyện gì đã xảy ra vậy?
Dương Quá đáp:
- Ta đang chặt củi, đột nhiên có kẻ nào đó đánh lén phía sau, công phu gã này lợi hại ta tránh không kịp…
Doanh Doanh tự nhủ : “ Dương Quá võ công cao cường, giờ đây lại bị kẻ khác hạ độc thủ. Không biết kẻ đó là ai mà lại ra tay hiểm độc ở nơi rừng núi này!”. Nàng lại nghĩ : “Kẻ có công phu cao cường có thể đánh được Dương Quá chắc chắn không phải hạng tầm thường! Không khéo trên giang hồ lại xuất hiện một Đông Phương bất bại thứ hai thì nguy! Ta phải bàn chuyện này với Xung lang ngay lập tức!”.
Nàng chợt nghĩ cứu người là chuyện quan trọng, liền vội dìu Dương Quá vào trong nhà, rồi lấy mấy viên giảm đau cho chàng uống.
Dương Quá uống thuốc giảm đau xong mà vẫn cứ rên rỉ mãi. Doanh Doanh ngại không dám ở trong nhà cùng với Dương Quá, nàng liền đi ra ngoài đợi chồng về.
Mây đen kéo đến mù mịt. Trời sắp đổ mưa.
Lệnh Hồ Xung về nhà thấy Doanh Doanh đợi mình về. Chàng lại gần bảo:
- Doanh muội sao không vào nhà mà ra ngoài này? Sắp mưa rồi đấy nàng vào nhà đi!
Doanh Doanh đáp:
- Lúc chàng đi vắng không hiểu có kẻ nào đi qua đây rồi định ám sát Dương đại hiệp!
Lệnh Hồ Xung nghe thấy điều đó rất đỗi kinh ngạc. Chàng biết mình và Doanh Doanh uy danh lừng lẫy thiên hạ, hai người kết bạn với biết bao kì nhân dị sĩ chốn giang hồ, từ danh môn chính phái đến những người bị coi là bàng môn tà đạo đều biết tiếng và kính phục, sao lại có kẻ dám đến quấy phá nơi ở của hai người được.
Lệnh Hồ Xung nói với Doanh Doanh:
- Chúng có gây khó dễ gì cho Doanh muội không?
Doanh Doanh đáp:
- Không! Chỉ có Dương Quá đang bị thương nằm trong kia thôi!
Lệnh Hồ Xung ôm Doanh Doanh nói:
- Doanh muội mà có làm sao thì ta ân hận suốt đời mất!

Dương Quá nằm bên trong đã nghe thấy tiếng 2 người thủ thỉ với nhau thì trong lòng không khỏi hậm hực : “Ta đang bị thương thế này không vào mà an ủi đi thì chớ , lại còn âu yếm nhau nữa, thật là bực mình!”. Chàng lại tiếp tục rên hư hử thêm một ít nữa.

Dĩ nhiên đấy là miệng chàng rên rỉ như vậy thôi nhưng chàng có đau đớn thật đâu! Hôm nay chàng tới chỗ nuôi lợn ăn trộm một con lợn béo tốt nhất, cắt tiết lấy máu, phần thịt thì chàng làm một bữa no nê. Rồi chàng tự đâm vào mình một nhát dao, dĩ nhiên là phải như vậy, vì muốn tán gái phải dùng khổ nhục kế thôi! Do vậy bóng người bay qua nhà Doanh Doanh không ai khác chính là Dương đại hiệp!

Anh Quá cụt thế là bị thương được nằm trên giường của Doanh Doanh ( và Lệnh Hồ Xung) thì ra chiều đắc ý lắm. Chàng lại được nghỉ ngơi không phải để ý đến em Long khờ thì càng thích thú. Chỉ đáng tiếc là gã Lệnh Hồ lại về mất rồi, mà Doanh Doanh lại cứ ý tứ quá nên gã không làm gì được.

Quá cụt định bụng cứ ở lại nhà Lệnh Hồ Xung dưỡng thương vài ngày, một phần để tiếp cận Doanh Doanh, một phần để em Long khờ lo lắng cho mình. Quá cụt nghĩ là em Long đã bỏ mình đi mấy lần, bây giờ mình đi một lúc cho em lo cho mình chớ.

 

DreamLand

New Member
Hậu tiếu ngạo giang hồ kì 4


Trong mấy ngày ở lại căn nhà trúc của LHX và Doanh Doanh để giả vờ dưỡng thương, Dương Quá tỏ ra rất thích thú.Vợ chồng LHX chăm sóc Dương Quá rất chu đáo.Từ khi cưới vợ đến giờ hắn toàn phải phục vụ TLN nên hiếm khi được thanh thơi như thế này,.
Về phần DD ,tuy cũng chẳng còn bao nhiêu tiền tiết kiệm nhưng DD đều đem ra để mua đồ ăn tiếp đãi khách , nàng nghĩ :không thể ăn uống đạm bạc như mọi ngày, phải giữ thể diện cho Xung lang của nàng trước mặt bạn bè. Vì vậy, bữa nào cũng rượu thịt đầy bàn. Dương Quá đánh chén xong xuôi thì lại nằm kềnh ra ngủ .LHX rất hiểu ý tứ vợ,mấy hôm nay nàng vất vả phục vụ DQ, giữ thể diện cho chàng trước mặt bạn bè nên tỏ ra rất thương nàng, định đến âu yếm mấy câu thì lại nghĩ đang có khách trong nhà nên không tiện, chỉ nhìn nàng trìu mến. Doanh Doanh thấy LHX nhìn thì biết ý chồng, chỉ cười , mặt đỏ lên đi ra ngoài.
Dương Quá nghỉ ngơi thoải mái ở nhà LHX cũng không quên nhiệm vụ.Suốt ngày hắn quan sát nhất cử nhất động của LHX và Doanh Doanh, âm mưu vạch kế hoạch.Thấy Doanh Doanh đảm đang,nấu nướng ngon lành, đàn hay chẳng kém gì LHX , nhan sắc thì đúng như bọn dưới núi mô tả :là quốc sắc thiên hương.So sánh với TLN tuy mỗi người đều có nét đẹp riêng nhưng so về mọi mặt, cầm kỳ thi họa ,nữ công gia chán thì vợ LHX hơn đứt TLN của hắn nên hắn hạ quyết tâm phải tán bằng được.Mặt khác, từ bữa xuống núi nghe giang hồ nói về Độc cô cửu kiếm vô địch thiên hạ của LHX , tuy chưa tận mắt nhìn thấy nhưng cũng không giám coi thường LHX..
Về phần LHX ,từ bữa có nghĩ có người ám sát Dương Quá nên buổi sáng đi đốn củi cũng không giám đi lâu, mau mau trở về với Doanh Doanh. LHX nghĩ :Tuy Doanh Doanh võ công cũng cao nhưng so với cao thủ đánh Dương Quá thì vẫn còn kém xa.Ta đi vắng lỡ ở nhà có chuyện gì với Doanh Doanh thì ân hận cả đời.Nhưng nếu không lên núi đốn củi thì làm sao có tiền để mua đồ ăn,mấy bữa nay nuôi DQ cũng tốn kém.Nghĩ vậy LHX liền lấy độc cô cửu kiếm ra dùng, cũng tiện ôn lại đề phòng có cao thủ đến.Vì vậy chỉ một loáng chàng đã đốn được cả mấy chục cây, bỏ thành bó to đem về.
Dương Quá ở nhà thấy LHX vào rừng đốn củi , đây là cơ hội tốt để hắn lân la tán tình Doanh Doanh.Biết nàng ý tứ nên hắn vào chuyện từ tốn, không giống hồi còn trẻ đi tán gái( vào phát là tán luôn).Hắn nói :
Lệnh Hồ phu nhân, chẳng hay Lệnh Hồ huynh đi đâu vắng rồi ?
Doanh Doanh đáp :
Xung ca vào rừng đốn củi rồi.Huynh có chuyện gì cần đến Xung ca hả ?
Dương Quá ra vẻ biết ơn rồi nói :
Mấy hôm nay được Lệnh hồ phu nhân và Xung huynh hết lòng chăm sóc, tại hạ cảm kích vô cùng ,không biết lấy gì báo đáp.
Doanh Doanh nghe vậy cho là DQ cũng là người có trước có sau,cười nói :
Huynh đừng bận tâm, trong vùng rừng núi âm u này chỉ có mỗi 2 gia đình ta, huynh với Xung ca lại là bạn tốt nên giúp nhau lúc hoạn nạn là điều nên làm.
Nhìn Doanh Doanh cười thì Dương Quá không khỏi xao xuyến trong lòng. Vợ hắn tuy có đẹp nhưng ít khi cười nói vui vẻ,lúc nào vẻ mặt cũng đăm chiêu.Nay gặp người con gái xinh đẹp này cười với hắn một phát thì cảm xúc trỗi dậy, định buông mấy lời tán tỉnh.Nhưng chưa kịp nói câu nào ra miệng thì đã thấy LHX mở cổng vác bỏ củi đi về.Tuy bực mình nhưng hắn không lộ vẻ ra mặt, cất tiếng nói với LHX mấy câu :
Lệnh hồ huynh lên núi đốn củi đã về đấy hả ?
LHX thấy DQ trông có vẻ đã phục hồi sức khỏe nên cũng vui mừng nói :
ờ,ta lên núi kiếm ít củi về nhóm bếp.Huynh đã đi lại được rồi đấy hả ?
Dương Quá đáp :
Mấy ngày qua nhờ sự chăm sóc tận tình của vợ chồng huynh, tiểu đệ vô cùng biết ơn.
Nói rồi hắn chạy ra vác giùm bó củi cho LHX.Nhìn bó củi hắn thất kinh nghĩ : Tên tiểu tử này mới đi có một chốc mà đã đốn được bỏ củi to thế này, chắc võ nghệ phải khá lắm đây.Mấy cây củi hắn đốn nhìn ngọt lịm thế kia chắc là sử dụng kiếm pháp “Độc cô cửu kiếm”.Tuy ta cũng có biết Độc Cô cầu bại nhưng từ trước đến nay chỉ toàn học nội công, còn kiếm pháp thì chưa từng thấy Độc cô cầu bại viết lại.Rồi hắn nghĩ : ta mới học có nội công của DCCB mà võ công đã cao cường thế này, nếu giờ mà học thêm được độc cô cửu kiếm thì chắc thiên hạ vô địch rồi nhưng dễ gì thằng tiểu tử này lại dạy cho ta, đành phải theo nó đi đốn củi để học trộm vậy.Nghĩ vậy hắn nói với LHX :
Ngày mai huynh lên núi đốn củi dẫn tiều đệ đi cùng với.Lâu ngày không vận động nên sức khỏe yếu đi.Vả lại mấy hôm nay ăn nhờ ở đậu nhà huynh tiểu đệ cũng cảm thấy áy náy.
LHX nói :
Bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường, huynh đừng bận tâm.Nhưng huynh mới khỏi dậy,làm sao ta để huynh vào rừng được
DQ thấy LHX có ý từ chối nên cho rằng hắn có ý muốn giấu bộ kiếm pháp này nên càng quyết tâm xin đi, hắn nói :
Không sao, tiểu đệ bình phục hoàn toàn rồi mà,huynh cứ cho tiểu đệ đi cùng
Rồi LHX thấy DQ khăng khăng muốn đi ,bụng nghĩ :
Để tên Dương Quá này ở nhà thì cũng bất tiện, ta đi đốn củi còn một mình Doanh Doanh ở nhà.Một nam một nữ ở nhà cũng khó coi.Tuy thằng này chắc cũng ko có ý đồ gì xấu, mặt mũi nó khôi ngô thật nhưng một tội lại cụt, Doanh Doanh chẳng thèm để ý đâu.Nàng lại một lòng một dạ với ta, nhưng nếu để hắn ở nhà thì nàng cũng khó xử , thôi cho hắn đi đốn củi chung.Nghĩ vậy LHX đáp :
Nếu huynh có lòng thì mai ta sẽ lên núi đốn củi.Có huynh đi bầu bạn thì cũng đỡ buồn.
DQ vui mừng đáp :
Được, mai chúng ta sẽ lên núi đốn củi.
Thế là sáng hôm sau LHX cùng DQ lên núi đốn củi.Hai người đi đến chỗ rừng trúc thì dừng lại.LHX định chỉ Dương Quá mấy cây cho hắn đốn thì lại nghĩ Q mới bị thương, thôi ta làm giùm hắn cũng được.LHX dùng mấy chiêu trong độc cô cửu kiếm thi triển ,thế là trong tích tắc, mấy cây tre đổ xuống đất.Dương Quá thấy LHX dùng kiếm đốn tre rất mãn nhãn nên chăm chú xem,Bản tính cũng thông minh, nên hắn nắm bắt các chiêu số rất nhanh., sau vài lần đã nhớ được nhưng hắn ko biết rằng chỗ tinh thâm trong Độc cô cửu kiếm không phải là chiêu thức mà là kiếm ý.Hắn khen LHX một câu :
Kiếm Pháp của Xung huynh thật là tuyệt vời.
Không muốn chịu thua,hắn dùng Ám nhiên tiêu hồn chưởng do hắn tự sáng chế để xếp mấy cây tre lại thành bó
LHX thấy nội công DQ rất cao nên rất khâm phục, nói :
Nội công của Dương huynh thật thâm hậu, tại hạ thật khâm phục
DQ thấy LHX khen thì ra vẻ thích thú, nhưng nghĩ mình đang cần học ĐCCK nên không giám lên mặt,rồi nói :
Kiếm pháp của huynh mới là đệ nhất thiên hạ,huynh có thể biểu diễn vài chiều cho tiểu đệ mở rộng tầm mắt .
LHX nghe vậy cũng chẳng nghĩ là DQ có ý học trộm nên đem vài chiêu nữa ra biểu diễn cho DQ xem.
Thế là DQ càng có cơ hội học thêm được Độc cô cửu kiếm.Đến trưa cả hai cùng quay trở về nhà LHX

Về phần TLN, mấy hôm nay không thấy DQ về ,lòng lo lắng nhưng cũng nghĩ : Quá nhi còn trẻ, bản tính lại ham chơi nên chắc lại la cà đâu đó hay có khi xuống núi chơi cũng nên.Vả lại để DQ đi ta ở nhà tĩnh tâm mới học được đàn.Mấy bận trước ngồi học với LHX, ta mải nhìn hắn mà chả học được gì.Bữa sau hắn đến dạy mà thấy ta chẳng có tiến bộ gì thì sẽ nghi ngờ ta có tình ý với hắn.Thế là hỏng bét.Nghĩ vậy, TLN vẫn bình thản vào hang ngày ngày luyện đàn.Nhưng đến ngày thứ 4 mà vẫn thấy DQ chưa về đâm ra cũng lo thật.Mặt khác,Quá nhi đi vắng ở nhà TLN không biết nấu nướng gì thì chỉ chột giật ít lương khô ăn qua bữa, nên bây giờ cũng chán, muốn kiếm DQ về nấu cho một bữa thịnh soạn.Thế là TLN đi tìm DQ.Bước ra khỏi cửa nàng lại nghĩ :
Rừng núi bao la thế này thì DQ đi đâu được.Nếu ko xuông núi chơi thì chỉ có thể qua nhà LHX để nhậu nhẹt,Ta qua nhà LHX trước, nếu không có thì xuống núi cũng chưa muộn.
Mặt khác mấy hôm nay không gặp LHX nên TLN cũng thấy nhớ nhớ,có ý muôn sang thăm.Nghĩ vậy nàng đi qua nhà LHX
LHX, Doanh Doanh và Dương Quá đang ở trong nhà thì thấy TLN đến.Doanh Doanh chạy ra mở cổng nói :
Cô nương chắc hẳn là vợ của Dương huynh, mời cô nương vào nhà của vợ chồng tiểu muội chơi,Dương huynh cũng đang ở trong này.
TLN cùng DD đi vào trong thì thấy Dương Quá đang cùng LHX nhậu tưng bừng.Thấy vậy tỏ ý không bằng lòng, cô nghĩ : mấy hôm nay ta ở nhà chịu cực khổ mà quá nhi lại ở đây nhậu nhẹt be bét thế này.Thấy thái độ vợ DQ tỏ ý trách móc nên Doanh Doanh và LHX đem đầu đuôi sự việc DQ bị đánh lén mấy hôm nay ra kể , có ý giúp DQ.TLN nghe xong thì cũng nguôi giận phần nào ,ôn tồn hỏi thăm DQ mấy câu :
Thế vết thương của chàng sao rồi ?
DQ đáp :
Nhờ sự chăm sóc của LH huynh cùng vợ nên ta đã đỡ nhiều rồi.
Thế rồi Doanh Doanh mời TLN và DQ ở lại ăn cơm với gia đình mình.Thấy DD cơm nước chu đáo, lại xinh đẹp dịu dàng, TLN bất giác nghĩ : hèn gì LHX hết lòng hết dạ vì vợ,muốn tán cũng khó đây.Rồi cô cũng nghĩ : ở đây lâu cũng chẳng tiện, có Doanh Doanh ở nhà nên ta cũng chẳng xơ múi gì, thôi cứ về nhà cái đã rồi tính sau.Thế là DQ và TLN cáo biệt ra về.Lúc ra về, TLN cũng không quên việc nhờ vả LHX dạy đàn, một mặt muốn bữa sau hắn qua nhà để tiện bề tán tỉnh ,mắt khác cũng muốn cho Doanh Doanh ghen.TLN nói với LHX:
Cảm ơn huynh mấy hôm trước đã dạy đàn Nếu huynh không phiền , bữa sau qua nhà dạy ta đàn tiếp
LHX đáp
Không có chi.Mấy hôm nay bận chút việc,để vài ngày nữa tại hạ qua nhà cô nương dạy đàn tiếp.
Doanh Doanh biết tính LHX hay giúp người nên cũng chẳng để bụng.
Thế rồi 2 gia đình từ biệt nhau.
Mấy hôm sau ,giữ lời hứa, LHX qua nhà DQ dạy TLN học đàn.Thấy TLN có tiến bộ nên LHX cũng mừng, nhiệt tình dạy TLN đàn thêm mấy bài.DQ thấy LHX ân cần với TLN thì nghĩ :vợ hắn mà thấy được chắc chắn là phát ghen cho mà xem, như vậy ta mới có cơ hội,nhưng làm thế nào để mời vợ hắn qua đây.Bỗng trong đầu hắn lóe lên ý nghĩ là mời Doanh Doanh qua nhà ăn cơm chung với gia đình mình.Nghĩ vậy hắn nói với LHX :
Chẳng mấy khi Xung huynh qua nhà đệ chơi, lại dạy vợ đệ đàn nên trưa nay, hôm trước là giúp đệ lúc hoạn nạn , vợ chồng tại hạ muôn giữ huynh ở lại ăn cơm một bữa.
LHX đáp :
Cám ơn tấm lòng của vợ chồng huynh.Thôi để khi khác, ở nhà còn Doanh Doanh đang chờ cơm.
Thấy LHX ko chịu ở lại ,không đành để LHX đi về, TLN cũng phải vào cuộc :
Có gì đâu, nếu huynh đồng ý, ta sẽ đi mời Doanh Doanh qua bên này ăn cơm luôn cho vui.
Thấy vợ nói vậy , DQ thấy kế hoạch của mình có vẻ không ổn, để vợ đi mời DD thì làm sao mà DD thấy được cảnh LHX ân cần với TLN , thế là hắn nói chen vào :
Muội cứ ở nhà cùng LH huynh học đàn đi, ta đi mời Doanh Doanh cho.
Thấy nhã ý của vợ chồng Dương Quá nên LHX cũng không tiện từ chối rồi cùng nghĩ để Doanh Doanh qua bên này chơi một chuyến cho biết, từ ngày theo chàng,nàng toàn ở nhà lo cơm nước, hôm nay để nàng qua đây cho đỡ tốn công nấu nướng.LHX đáp
Nếu vậy thì cảm phiền Dương huynh qua nhà đón vợ đệ sang bên này.
Dương Quá mừng như mở cờ trong bụng lập tức đi ngay.Qua đến nhà LHX hắn gọi cửa rồi nói với Doanh Doanh :
Hôm trước cô nương đã hết lòng chăm sóc lúc tại hạ bị thương, nay muốn qua mời cô nương qua nhà ăn bữa cơm .
Doanh Doanh có ý không muốn đi vì không có LHX ở nhà, giờ lại đi với DQ thì còn ra thể thống gì.Nàng nói :
Cám ơn huynh, ta đang chờ Xung ca về ăn cơm
Biết ý Doanh Doanh ko muốn đi, DQ nói :
LHX cũng đang ở bên nhà tại hạ.LHX bảo tại hạ sang mời cô nương qua bên đó cho vui.
Nghe vậy Doanh Doanh mới đồng ý đi. Trên đường đi DQ cũng tranh thủ dở ít bài ra tán nhưng Doanh Doanh biết ý nên lâu lâu chỉ đáp lại nhát gừng vài câu.Đến gần hang, DQ không nói gì , giữ im lặng để Doanh Doanh thấy được cảnh LHX ân cần với TLN.Thấy cảnh chồng mình dạy đàn cho TLN nàng cũng chẳng để bụng nhưng lại thấy TLN chẳng để tâm học , cứ toàn nhìn LHX nên Doanh Doanh cũng đâm ra khó chịu.Nàng nghĩ : TLN này có khi có tình ý với Xung ca của ta.Xung ca hết lòng hêt dạ với ta , nếu ta tỏ vẻ không thích thì lập tức chàng sẽ không dạy ngay, tuy vậy chàng đã lỡ hứa với người ta nên không thể thất tín.Chi bằng để ta dạy cho cô ta để chàng không khó xử……

 
Top