• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

KÝ ỨC TUỔI THƠ.

Status
Không mở trả lời sau này.

NokuaN70

Well-Known Member
Ai cũng đã trải qua thời thơ ấu đầy những ký ức vui, buồn nơi quê hương. Hôm nay ngồi đây mà những kỷ niệm thời tuổi thơ tràn về buồn vui lẫn lộn. Ai cũng phải có ông bà, cha mẹ, quê cha đất tổ, và đi cùng là những kỷ niệm khó phai, tại sao lại không chia sẻ những kỷ niệm đó cùng mọi người, chia sẻ những gì đặc biệt ở quê hương bạn cho mọi người cùng biết đến: làng quê Việt Nam ta rất đẹp
, rất nên thơ. Hãy cùng nhau chia sẻ.
 

NokuaN70

Well-Known Member
Mình sinh ra ở Biên Hòa, nhưng lớn lên ở quê nội là Bến Tre. Chắc ai cũng đã từng nghe bài Dáng đứng Bến Tre rồi nhỉ "Ai đứng bên gốc dừa, tóc dài bay trong gió", cách đây khoảng 8,9 năm Bến Tre nhiều dừa lắm, hai bên đường, ngoài vườn đâu đâu cũng có dừa, bây giờ thì buồn lắm, dừa bây giờ ít đi nhiều. Ngày xưa đi học đâu cần nón vì có lá dừa che kín trên đầu, bây giờ đâu còn nữa. Hồi đó vào khoảng tháng 5,6 âm lịch là mùa nấm mối, tại sao lại gọi là nấm mối? Vì phía dưới những tay nấm là một ổ mối nhỏ xíu, một năm chỉ mọc đúng vào tháng 5,6 âm lịch. Mùa nấm mối vui lắm, mà kỳ lạ nữa năm nay bạn hái chổ này, ngày này thì năm sau, ngay chỗ đó đúng ngày nó lại mọc tiếp. Đi tìm, hái, phải nói là người người đi tìm. Tìm dc rồi thì lại hồi hộp, nhìn xung quanh xem còn nữa không. Hái về rửa sạch, làm một chén muối ớt, nấu canh với đọt nghệ non, nấu canh nấm mối không cần nêm bột ngọt, chỉ nêm muối ớt là đủ, tô canh bốc khói, thơm mùi lá nghệ ngon không thể tả.
Ngày xưa điện không có, nhà thì ít,ban đêm mỗi lần bị sai đi tiệm hàng xén(ở đây gọi là tiệm tạp hóa) thì má ơi, sợ muốn vãi ra quần, trời tối đen như mực( lá dừa nó che hết ánh trăng còn đâu) cắm đầu cắm cổ chạy, mua xong, chạy về, vậy mà lại thích đi mới ác:D(dư tiền lấy mua kẹo)bây giờ thì khác rồi, đèn điện sáng choang, nhưng buồn. Trời nắng còn đỡ, trời mưa thì ôi thôi con đường biến thành một vũng lầy dài vô tận. Xe đạp, xe máy khỏi chạy luôn, xe đạp thì vác vai, xe máy phải gởi nhà người quen đi bộ về. Bây giờ đường đã tráng nhựa, 15 chỗ vào tới nhà, nhưng cảm giác không như ngày xưa, buồn lắm bạn ạ. Sau này trở về Biên Hòa đi học, mỗi lần nghỉ hè là nôn nao mong tới ngày về quê, qua phà , qua đò , lúc trước về quê đi rất lâu( xe ít chuyển xe nhiều) mà mỗi lần được về quê rất sung sướng, bây giờ cảm giác đó đã vơi đi ít nhiều. Cảnh vật thay đổi, con người thay đổi, tất cả thay đổi, chỉ có tình cảm là không nhưng không nguyên vẹn. Chỉ mong sao quê mình mau phát triển, bà con quê mình bớt nghèo.
 
Chỉnh sửa cuối:

JongZiZi

New Member
Tuổi thơ của tui thật là mộng đẹp
Bảy tuổi lang thang ra ngõ đầu làng
Nhìn hàng cỏ mượt xanh xanh
Lòng ngập tràn niềm hưng phấn
Nhìn xa xa có mấy bạn trẻ cùng xóm
Chạy theo í a í ới rũ đua xe
Kết quả: Một cái đùng. Môi mép phải 1 vết thẹo
Nhìn nó thật là xin xắn và nhỏ nhắn như con rắn.
Ôi năm lên bảy thật đẹp làm sao !
=))
 

JongZiZi

New Member
Chưa đâu. Còn vài cái thẹo cực kỳ dễ thương nữa.
Để mấy bạn khác trình bày bài đã rồi mình làm vài bài tiếp.
Kakaka
 

TruongHan

Super V.I.P
Tuổi thơ là gì nhỉ?:)

Tuổi thơ của mình gắn liền với những dòng sông,những con đường,mái đình, cây đa,những buổi chiều nằm trên bờ đê thả hồn theo những cánh diều bình yên trong gió

Tuổi thơ của mình gắn liền với các vùng đất của đồng bằng sông Cửu Long.Lúc đó gia đình mình còn đi ghe buôn,nghề của ông bà nội,chiếc ghe thì quá to lớn đối với 1 đứa bé như mình khi đó.Mỗi khi hè đến lại có dịp theo ghe cùng Cha Mẹ xuôi ngược các tỉnh miền Tây,đến nhiều vùng đất,sống ở rất nhiều địa phương,mỗi nơi đặt chân đến lại cho mình những kí ức và kỉ niệm khó quên

Sông nước miền Tây luôn là 1 cái gì đó rất riêng trong tâm trí mình,nó gợi lên những kí ức của tuổi thơ,khoàng thời gian bình yên nhất của 1 đời người.Cho đến bây giờ cũng vậy,dù đang sinh sống ở đâu cũng sẽ hẹn ngày trở về
 

JongZiZi

New Member
Tuổi thơ tui thèm chơi dế dễ sợ. Mà sao giờ lớn con côn trùng nào tui cũng sợ là sao ta. :))
 

poison071089

New Member
Nghĩ về tuổi thơ nhớ tới em gái xinh xắn ngồi ghế bên cạnh hồi còn được phát phiếu bé ngoan!
Hồi đó yêu em mà đâu dám nói , chỉ biết ngồi mút tay ngắm những lúc em khóc váng đầu vì bị mình cướp mất đồ chơi !
Tuổi thơ đầy giông bão !
Chẹp chẹp !

Posted via Mobile Device
 

NokuaN70

Well-Known Member
Nghĩ về tuổi thơ nhớ tới em gái xinh xắn ngồi ghế bên cạnh hồi còn được phát phiếu bé ngoan!
Hồi đó yêu em mà đâu dám nói , chỉ biết ngồi mút tay ngắm những lúc em khóc váng đầu vì bị mình cướp mất đồ chơi !
Tuổi thơ đầy giông bão !
Chẹp chẹp !

Posted via Mobile Device


Một tuổi thơ đầy "cướp bóc", bij giờ còn thói ấy không nhỉ, còn thì bỏ đi, khéo lại bị ăn đòn :D.

Posted via Mobile Device
 

poison071089

New Member
Một tuổi thơ đầy "cướp bóc", bij giờ còn thói ấy không nhỉ, còn thì bỏ đi, khéo lại bị ăn đòn :D.

Posted via Mobile Device
Bây giờ đã chuyển sang cướp cái khác không cướp vật chất nữa ! Hí hí !


Posted via Mobile Device
 

JongZiZi

New Member
Bây giờ đã chuyển sang cướp cái khác không cướp vật chất nữa ! Hí hí !


Posted via Mobile Device

Vật chất mua đc mà cần gì cướp.
Cướp luôn cái tâm hồn và thể xác đi cho nó máu. :))
 

poison071089

New Member
Vật chất mua đc mà cần gì cướp.
Cướp luôn cái tâm hồn và thể xác đi cho nó máu. :))

Thì đấy ! Không muốn nói giữ ý tí mà bác lại huỵch toẹt thế !

Posted via Mobile Device
 

JongZiZi

New Member
Thì đấy ! Không muốn nói giữ ý tí mà bác lại huỵch toẹt thế !

Posted via Mobile Device

Con gái bây giờ ko cần giữ ý tứ làm gì. Giữ kỹ wá ẻm tưởng anh này bóng thì khổ. :))
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top