• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Phòng Nhật Ký Thành Viên.

NgocHoan

New Member
Phòng Nhật Ký Thành Viên.

Tui lập chủ đề này nếu có rồi Mod DELL hộ nhé ..!

Humm ngồi cả đêm ngói gém hành lý chuẩn bị về nước bỗng nhiên có tiếng gõ cửa Excuse me tui vội lao ra trời ( tôi đang nghĩ ) hồi ra đi cũng giờ này người yêu sang chia tay ... thôi H phải tranh thủ máy ngày còn lại viết nhật ký vào 4rum cái đã hem . Ah vì 4rum này tôi rất yêu mến trong đó có tất cả mọi người đều có lòng nhiệt huyết nhu tui . Thân ái ..!
 

llTuyetTinhCocll

New Member
Úi....cái phòng này hay nà....mở hàng luôn.....mà phải viết làm sao đây...????...chứ riêng em thì mỗi ngày là 1 câu truyện tiểu thuyết mấy ngàn trang....hix...hix.... khó ghi quá.....
 

Cleonardo

New Member
Hihi , thiệt tình ko thấy dấu nặng nên cứ nghĩ là " phong " là gió , hay " phong " là phong hàn , hì , nói chơi thui ^^ chứ đúng ra như ý bác là " Phòng nhật ký thành viên " phải hôn nè? Thui em mở hàng sáng sớm hôm nay vậy . hê' lô ! sáng tới giờ ko có gì đặc biệt ngoài bắt đầu bằng tô mì quảng , cafe thì đang ún và đang pm trong phòng của bác .Hôm nay trong lòng mình sảng khoái , trờii đẹp nữa , lên diễn đàn thì mình nhớ tới những ng bạn dễ thương như dreamland, kitmit , vkhoalk , mathanh , hi vọng mọi người có 1 ngày thật vui vẻ và trúng số để dẫn mình đi " pát phố khắp nẻo đường vn"
 

mathanh

New Member
Dalat
ngày tháng năm

cách nay nhiêu năm tại dalat 1 kỹ niệm còn hằng sâu trong ký ức, ngày đó ta gặp nàng, nàng đi với ba mẹ còn ta đi 1 mình trên chuyến xe du lịch từ tphcm đi dalat, ngày đó ta ngồi ở hàng ghế thứ 5 bên phải từ trên đếm xuống, nàng ngồi ở hàng ghế thứ 6 bên trái từ trên xuống dưới, cảm giác lúc đó rất nhột người như đang có ai đó quan sát mình, rồi bất trợt ta quay ra sau thấy ánh mắt nàng nhìn ta, và mỉn cười với ta.

ngày giờ phút

cuối cùng cũng đến được dalat mộng mơ, sau khi tìm thuê khách sạn, ta ở trên lầu 1 , còn nàng cùng ba mẹ ở tầng trệt.

giờ phút giây

buổi tối đó ta đang trong phòng đọc sách, cọc cọc cọc ra mở cửa, nàng xuất hiện, tối nay anh có muốn ra ngoài dạo chơi không, ra hồ xuân hương đó, ra đó mình thuê thuyền đi lòng vòng hồ chơi, ừ chờ chút để anh thay đồ, nàng lôi sóc tui đi, khỏi thay đâu, đồ anh đẹp rồi... ôi nàng mạnh bạo quá

giời phút giây

Ta và nàng đi lòng vòng hồ xuân hương, đi chợ ma, uống sửa đậu nành nóng với khí trời đêm se lạnh buốt, nàng dựa vào ta, ta cảm thấy sao lòng .

rồi cứ thế ngồi đến 1 giờ khuya 2 giời sáng , ta nắm tay nàng thôi mình về khách sạn nghĩ sáng mai còn đi tham quan vài nơi nửa của sứ sở sương mù này .

về tới khách sạn, ta và nàng chào tạm biệt.

9h sáng nàng lại gỏ cửa, cũng mai là ta đã đề phòng sợ bị lôi đi như tối qua khi chưa kịp thay đồ, mình đi ăn sáng đi, rồi thuê xe đạp đôi đi dạo khắp nơi,.... chụp rất nhiều ảnh

cuối cùng chuyến du lịch cũng đã kết thúc trong kỷ niệm đẹp

về tới tphcm, nàng và ta củng không còn gặp mặt, nàng có ghé qua nhà tìm ta, vài lần nhưng không gặp ta, vì ta đã đi nghĩa vụ quân sự, sau 2 năm hoàn thành nhiện vụ của một thanh niên, ta có hỏi thăm tìm nàng, và được tin nàng đã lên xe hoa.... kỹ niệm dalat đó luôn là kỹ niệm đẹp với ta......
 
Chỉnh sửa cuối:

xitinpro

New Member
Anh lang thang trên con đường dài mỗi đêm, anh làm mọi thứ chỉ để quên hình bóng em, nhưng có lẽ sẽ mãi không quên được ... hình bóng em quá lớn và chiếm vị trí quá quan trọng trong anh.
3h40 sáng, không thể chợp mắt ... hôm nay là 05/10/10 , chợt nhận ra đã một năm rồi , có lẽ em ở nơi ấy đã tìm được một người thật sự tốt hơn anh .
Dù muốn dù không ngày hôm nay anh ngồi ở đây, vẫn không thể quên được em. Hôm nay là kỷ niệm 3 năm. Ngày em nhận lời làm bạn gái anh và từ ngày em đi đến nay anh thật sự vẫn buồn và hối tiếc vì không thể giữ em ở lại bên anh. Bất cứ điều gì anh muốn, ngày hôm nay, anh cũng đã có được .
Chỉ duy nhất một thứ là tình yêu nơi em, mãi mãi anh không bao giờ có được lần nữa.

Nước mắt anh luôn mang hình bóng em, anh cười cũng chỉ là giả tạo. Em biết không, từ ngày không còn em, anh cố gắng tạo cho mình một cái vỏ bọc như cái ngày anh chưa gặp em. Anh lang thang trên con đường dài mỗi đêm, không quen thêm người bạn nào, tách mình khỏi cuộc sống của mọi người xung quanh. Anh làm mọi thứ chỉ để cố quên được em, nhưng có lẽ sẽ mãi không quên được ... Hình bóng em quá lớn và chiếm vị trí quá quan trọng trong anh. Vẫn chỉ biết cầu chúc cho em luôn hạnh phúc và vui vẻ như những gì em muốn khi ra đi...

Anh không thể như một anh chàng nào đó, đứng trước mọi người làm một trái tim tỏ tình cùng em, không thể tổ chức một bữa tiệc và nói với mọi người tình cảm của anh đối với em, nhưng tình yêu nơi anh dành cho em là thật sự. Anh không thể la lớn nhưng có thể nói nhỏ với em vào mỗi đêm, anh không thể đứng trước mọi người để nói điều đó, nhưng anh đảm bảo rằng mọi người đều sẽ biết rằng anh thật sự yêu em hết lòng.
Anh muốn em biết một điều một điều này thôi Ấy à:" Trong đôi mắt anh em là tất cả....".
Anh vẫn chờ một ngày em trở về, dù ngày ấy sẽ không đến ... Anh vẫn chờ.
05/10/2010 ... Nhớ em và mãi yêu em nhiều Ngốc àh.
 

Khoaaa

New Member
5/10/010
2.10 pm
Sáng hôm nay dậy hơi trễ gần tới tận 9h mới lục đục bò ra khỏi giường. Mới sực nhớ còn 3 cái áo với 1 quần chưa giặt, mà mấy hôm nay trời mưa liên miên nếu mà ko giặt thì có nước ở truồng. Xong xuôi gần tới 10h định đi ăn sáng nhưng nghĩ lại để dành bụng ăn trưa luôn cho rồi. 13h ôm cặp đi học cũng là buổi đầu tiên, bà mie xếp vào cái lớp lạ hoắc ko có 1 người wen, định bụng nhìn mặt ai đc đc tới bắt chuyện làm quen nhưng ngồi mãi mà ko đc một ai. Đc 1 lúc thì cảm thấy buồn ngủ đành lên Pda chơi thì thấy cái topic này và làm vài dòng cho ae xem chơi. :D
 

NgocHoan

New Member
Hôm nay thật mệt mỏi giờ mới đi làm về , những ngày làm việc cuối cùng ở cty công việc thật chồng chất . Gần tới giờ tan sở lại có một ông khách giao tiếp chật vật mà em cũng tài thật ( tự khen ) tui định thu thập tát tận tật trong một ngày làm viêc tối về đưa vào "nhật ký" share cho ae nhưng thui cần phải dưỡng sức để về quê , nói thì nói thế chứ tui chưa ngủ trước 2h hôm nào .
Mọi người đóng góp thêm nha ...
 

Khoaaa

New Member
6/10 10h43' PM

-Hôm nay bắt đầu phải điều chỉnh lại cái đồng hồ sinh học lại của mình( ngủ sớm dậy sớm :D ). Bởi vậy mới set alarm cái Xpress Music của mình đúng 6h phải kêu. Dậy rửa mặt rồi ngồi đọc 2 tờ báo báo Tuổi trẻ và Thanh niên như mọi ngày, báo hôm nay ko có gì hay duy nhất có tin đồng bào miền Trung đang chịu cảnh mưa lũ, thiên tai, đọc mà thấy thương dân mình ghê. Đúng là cái vùng nghèo khó quanh năm cực khổ nhất Việt Nam mưa thì lũ lụt, nắng thì hạn hán mỗi năm thiên tai càng ngày càng nặng ( Cầu mong bà con miền Trung vượt qua cơn khó khăn này). Trở lại việc đại lễ 1000 năm Thăng Long Hà Nội, nhà nước chuẩn bị 3 thùng container pháo hoa để bắn trong Đêm hội văn hóa nghệ thuật kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, ấy thế mà ko biết ai phá hay đốt lửa châm làm cháy nổ mie hết 2 thùng, ngay lập tức buổi sáng hôm đó các báo mạng liền đăng tin này thì sau 2h đều bị gỡ bỏ ( nghe nói do đâu sợ phần tử phản đông có cớ để chỉ trích). Gở thì gở nhưng với tốc độ Internet hiện nay thì trong vòng 2h thì tin ấy đc phát tán nhanh đến cỡ nào :D, mình biết thông tin này đc đăng trên Facebook trong lúc rãnh rỗi lên chơi. Đến tối thì Vnexpress lại tiếp tục đăng lại tin này và thậm chí còn chi tiết hơn trước :)). Bó tay luôn =))=))
Hôm nay đi ăn sáng cơm tấm ở chỗ quen sau 3 tháng bỏ ko ăn nữa , lúc đó lần nào chạy ngang wa là bà chủ quán lại quắc tay kêu vào ăn (mình thì lần nào cũng dọt thẳng :D :D ). Vẫn kêu dĩa cơm sườn trứng như mọi khi nhưng lúc tính tiền thì có 10k ah ! ngạc nhiên hỏi lại có tính nhầm ko ( lúc trước lấy 13k :D), thì cô gì gì đó ko phải bà chủ lúc trước nói " Sinh ziên mà, lấy theo giá sinh ziên, mai mốt đi làm có tiền rùi tính kiểu khác nhe :D " nghe sao mà mát lòng mát dạ gì đâu. ;;)
Đi học đến chìu thì đc bà cô gọi đi chở hàng dùm, lúc xếp hàng lên xe mình cột dây thế quái nào mà lúc chạy bị tuột hàng giữa đường làm tấp xe vô lề lui cui xếp lại, bà mie lúc đấy có 2 ông xe ôm đứng gần đấy đứng nhìn thấy vậy mà ko ra giúp mình :(( ( chủ ý tấp xe vào gần 2 ổng để ổng ra giúp vậy mà..., tức muốn chửi thề ghê luôn ). Xong xuôi thì gần 7 giờ mới về tới nhà ăn cơm rồi tiếp tục online như mọi khi đến giờ vẫn chưa tắm nè hehe xíu tắm rùi đi ngủ luôn :)):)):)):))
 
Chỉnh sửa cuối:

NgocHoan

New Member
Đúng là vkhoalk lòng dạ thẳng như lò so , thanks nhiều nha những dòng nhật ký thật đáng ngạc nhiên nhiên nhiên..:O:O:O
 

mathanh

New Member
hôm qua ngồi flash cái xpmusic 5800 bị lổi đã khắc phục được PIN về lại tình trạng Pin của 5800 :)), nhưng lại bị anh em phàn nàn là từ điển không phát âm :(, không cài được phần mềm java :(, buồn muốn chít>:) ngồi sửa lổi tới mở mắt ra nhìn người thấy 2 cái bóng luôn 8-|, tưởng đâu bị loạn thị rồi :O, cố gắn sửa cho xong, cuối cùng lòng kiên trì đã giúp ta thành công, flash cái xpmusic 17 lần sót em nó reX_X. chắc vụ này xong là tiêu cái máy luôn quá:((hic
 

NgocHoan

New Member
Ko biết c/d con người rồi sẽ đi về đâu ....

Mấy hôm trước mình đã lên CA trình báo về vụ việc xảy ra tai nạn, lên đó bị tịch thu giấy phép lái xe, bằng, BH, ... chán. Anh ghi hồ sơ vụ việc nói rằng dù sao mình cũng sai, nhưng mình vẫn ko muốn chấp nhận sự thật đó ...
Tối về ăn cơm, ơ mơ ni bảo là nhà người ta đòi đền bù khoảng 15 tr thì mới xong mặc dù đã đưa trước cho 3tr rồi. Hix, dạo này kinh tế gia đình khó khăn, số tiền đối với mình là quá nhiều, mình cảm thấy rất buồn. A bơ chi bảo rằng bây giờ người đi bộ mà đi sai đường còn bị phạt ấy chứ đừng nói mình phải đền bù!

Nhưng mà ... chắc đó là chuyện của vài năm nữa, mình cảm thấy thất vọng về mọi thứ nhất là khi nghe chuyện phải nộp thêm cho công an tiền nữa thì họ mới cho qua vụ này, còn ở bệnh viên mỗi khi mổ phải bồi dưỡng cho mỗi bác sĩ 500 000 VND, nếu ko họ sẽ ko làm cho tử tế. Mình muốn chửi vào cái bộ mặt của họ, ai có tý tay nghề và quyền chức thì phải thế sao, như vậy thì dân nghèo sẽ mãi nghèo mà thôi ...

Hôm nay là ngày học cuối cùng và mình cũng biết lịch thi tiếng Hàn rồi. Hi vọng mình sẽ đạt điểm cao ~190/200 may ra thì mình đỗ vì đợt thì này quá đông người (n~ hơn 40 000 người) mà chỉ lấy có 8000. C/s thật khắc nghiệt, khi muốn làm một điều gì đó thì phải cố gắng, quyết tâm, ... mới mong thành công và đạt được kết quả như mong muốn. Nhưng ... mình ko có quyết tâm, nói thẳng ra là chẳng có lấy 1 chút nào hết. Chắc mình ko có sự đam mê, sự nhiệt thành, mình làm vậy là vì người khác muốn vậy, cứ như 1 con rối vậy? Dù mình học cũng ko đến mức tệ lắm nhưng vẫn mong đỗ được kỳ thi vào ngày 17 này, mình thật tham lam phải ko ...

Ôi ...
Chán ...
Giá như ... ngày đó mẹ nghe mình thì gia đình mình đâu có như bây giờ... để rồi 1 năm sau mới làm nhưng cũng đã quá trể rồi, dù sao vẫn còn hơn là ko nghe lời mình nhưng hơi muộn...
Giá như lần vừa rồi mẹ và bố đều nghe theo lời mình thì c/s chắc chắn sẽ khá lên rất nhiều...
Nhưng ...
Chẳng ai suy nghĩ về điều đó hết, n~ gì m` nói họ ko nghe. Mình chán cái sĩ diện hão, cái tham vọng, sự ích kỷ của người lớn, cái gì cũng thích như người ta. Sao ko nhìn vào cái thế giới thực tại này chứ? Sao ko nghĩ cho con cái chứ? Nó cũng có c/s của riêng nó chứ, sao ko bao giờ nghĩ cho chúng nó chứ, là người trong nhà sao ko chịu nghe ý kiến của nhau chứ, nhiều qúa, có quá nhiều điều mình muốn nói ra mà ko thể nói được...

Mình lướt web nhiều, và tự biết rằng mình mắc bệnh trầm cảm, đã lâu lắm rồi, có lẽ từ năm cấp 2... Cái ý nghĩ muốn chết đã bao lần tìm tới nhưng cũng chính vì lướt web nhiều mà mình ko thể làm thế được. Những kết cục của n~ gia đình có người tìm đến cái... đã in sâu vào tiềm thức của mình, nếu mình làm vậy cái gia đình này sẽ tan nát mất, ông bà mình liệu có chịu đc ko vì họ quá ... m`, anh chị sẽ chỉ trích bố mẹ mình, hàng xóm thì bàn ra tán vào... Hix có quá nhiều lý do khiến mình ko thể làm được.

Đã nhiều lần mình từng nghĩ rằng liệu sau khi mình thực hiện được điều mình muốn làm với bố mẹ, anh, chị thì mình có tìm đến cái chết ko? Đối với mình đó là sự giải thoát. Con tim con người thật yếu đuối, bề ngoài thì nhìn có vẻ mạnh mẽ. Một thằng đàn ông có tâm hồn của 1 người phụ nữ, có lẽ hoàn cảnh đã khiến con người như vậy dù ta có muốn chấp nhận nó hay ko?

Người ta thì bạn bè vui vẻ, suốt ngày bay nhảy, du lịch, hội họp, nhìn mà ước được như vậy quá. Đôi lúc cái suy nghĩ rằng mình ko nên sinh ra trong 1 gia đình như hiện giờ lại đến nhưng những điều mà mình học trên mạng lại cho rằng đó là suy nghĩ của 1 người con bất hiếu, 1 kẻ kém cỏi, ... và rồi ý thức đó cũng tan biến đi. Thôi thì cứ sống cái lớp vỏ bọc như bây giờ vậy...
 

HuyChung

New Member
Hồi ấy tôi mới chân ướt chân ráo sang malay, mới đầu chẳng dám đi đâu chơi xa vì tiếng tăm thì hổng biết gì ! thế là suốt ngày đâm đầu vào học tiếng và thời gian vào xem phim chưởng , thời gian rỗi nữa thì lên mạng chat chít, từ ngày biết đến diễn đàn rồi tham gia Pdaviet.. cuộc sống vui hẳn lên hí hí ! thích thật. Nhất là khoảng thời gian gần đây tham gia quản lí ui vui quá=))\-/ được quen biết mọi người...vui lắm..
rồi thời gian cứ trôi đi và có tôi có thêm nhiều bạn mới trên PV
Hôm nay lại được vào topic của nguyenngochoan [thằng bạn thân] tâm sự viết vài dòng nhật kí kỉ niệm kakaka=)) KỈ NIỆM VUI NÈ!!!!

=))=))
 

NgocHoan

New Member
Bây giờ 12h 15p ...

Mỗi thứ trong đời
Điều chi cũng có cho ta riêng một giới hạn
Ước muốn không trọn
Người thương yêu nhất cũng cho là dối gian

Mới kết giao tình
Rồi ngày hôm sau lại chê trách nhau bội bạc
Niềm tin nơi nhân thế luôn mỏng manh
Tình người cho nhau cứ thay thật nhanh

Mỗi kiếp con người
Nào ai không biết khao khát bao điều ước mộng
Lúc hết hy vọng
Hầu như ai cũng trách than đời phũ phàng

Hãy nghĩ suy rằng
Chẳng một điều chi tự nhiên cho ta dễ dãi
Và cuộc đời ta đâu như cơn mơ mãi mãi
Định mệnh buồn vui đều là do ta giữ lấy

Và khi tôi vui thì tôi hát, khi tôi đau thì tôi khóc
Sẽ trút hết những đắng cay trong lòng
Chẳng khi nào tôi phải lo lắng, đánh mất hy vọng
Cuộc đời còn cho tôi bao ước mơ

Và khi tôi yêu thì tôi biết, tôi không bao giờ hối tiếc
Dù cuộc tình tôi có lúc sẽ vỡ tan
Tôi hiểu rằng tình yêu đã quá giới hạn
Là một điều nhỏ nhoi trong thế gian, chẳng có chi không phai tàn!


Càng nghe càng thấm, bài hát wá ý nghĩa
 

HuyChung

New Member
Đứng ở bờ ao một mình, nhất là trong những lúc thanh vắng là có sự mong, nhớ, tơ tưởng... như trong câu ca dao: "Đêm qua ra đứng bờ ao, trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ". Tâm trạng con người trong lúc này là nói buồn trong cõi nhớ. Người đi xa trở về, thấy chốn quê hương là đẹp hơn cả, cũng bồi hồi: "Ta về ta tắm ao ta; Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn". Ao nhà ta tuy không phải là đẹp lắm, nhưng nó là cái của ta, cái của mình nên nó đẹp và quý vô cùng.
 

NgocHoan

New Member
Ngoc Hoàn bày tỏ cùng mọi người ..!
Đợi chờ mãi....những người bạn của mình bắt đầu mệt mỏi vì mình...hú thật là mình cũng dần dần mất đi sự nồng cháy...
có lẽ mình phải điều chỉnh lại....kết hợp giữ đợi chờ và công việc ở thế giới thật....
mình tự nhũ rằng mình sẽ bùm nổ khi gặp bạn lần nữa...mình đợi vào ngày đó...nhưng nó cứ xa dần xa dần...đây không là lần đầu tiên mình yêu như vậy...
bạn chẳng bao giờ biết bạn đặc biệt đến chừng nào...và người khác cũng vậy....nhưng mình nhìn thấy....mình cảm nhận ra điều ấy....và mình vẫn đợi chờ .
 
Top