Sanvu88
Member
Chiều hoang …nhuốm lệ …mưa trút nước
Có một người …
…Lỗi hẹn …
…Với một người …
Những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi …và rồi...;em chợt đi rồi chợt đến để sau đó bỏ lại anh trong vô vàn nỗi đau …
Em xa nhớ !
Chiều nay anh lại lang thang trên những con đường vắng , tìm lại em và tìm lại những ngày đã qua . Đâu đó vọng về những giai điệu của mùa thu , tiếng lá rơi xào xạc bên đường , tiếng trái tim vụn vỡ , đau nhói và nghiệt ngã .Anh biết rằng anh đã mấ tem mãi mãi . Nếu như cuộc sống này tồn tại hai chữ giá như thì có lẽ bây giờ anh đã không như thế này đâu em ạ . Nếu như thời gian quay trở lại , nhất định anh sẽ đến gặp em , nhất định anh sẽ không lỗi hẹn , nhất định anh sẽ bảo em ở lại . Nhưng trớ trêu thay , chuyện tình ta …muộn quá rồi , muốn quá rồi phải không e .
Tại sao khi mất đi cái gì đó thì người ta mới biết nó thực sự quan trọng với mình ? Tại sao khi đã mất em anh mới biết e còn quan trọng hơn cả cuộc sống của em ? Qủa báo đã đến với a nhanh hơn a tưởng e ạ . Trước đây a vô tình với e bao nhiêu thì giờ đây trái tim a quặn đau vì nhớ đến e bấy nhiêu .
Em !
Biển hoàng hôn vẫn đẹp, vẫn bình như ngày nào nhưng lòng a thì đang nổi sóng , những con sóng yêu thương , những con sóng tiếc nuối , những con sóng chờ mong cứ thay nhau ập đến xô nát trái tim a …anh không mạnh mẽ , a không cứng rắng như e nghĩ đâu e ạ . Anh yếu đuối , mong manh , và cũng dễ vỡ lắm . A biết , a biết mình rất cần một ban tay để a có thể nắm lấy , nhưng khi a tìm được nó thì cũng là lúc a mất nó mãi mãi .
Biển vẫn đang khóc thầm và hình như trái tim a cũng đã băng giá . Vết thương lòng này khi nào a sẽ vượt qua đây . A cố quên e …nhưng không thể , càng cố xua đi hình ảnh của e trong trái tim a bao nhiều thì tình yêu của a dành cho e lại càng mãnh liệt bấy nhiêu .
Tại sao ? Tại sao yêu em lại phải rời xa em hả . E không hiểu hay muốn làm a đau đây hả e . Chỉ có ở bên cạnh e , chỉ một mình e thôi a mới hạnh phúc , e hiểu không ?
Em xa nhớ !
E đã xa rời a thật rồi sao … ? Ai sẽ là người sưởi ấm đôi tay a , con tim a trong những ngày đông tới , ai sẽ là người thức cùng a suốt đêm để ngắm trăng sao , cùng a qua những mùa thu buồn , cùng a đi qua những nổi đau đây e ? Không ai cả ..không ai cả phải không e.
Đã nhiều đêm rồi a mãi gọi tên e trong trong vô vọng , trong muộn màng nỗi đau . Đã nhiều đêm rồi a lặng lẽ khóc khi chìm vào giấc mơ , những giấc mơ có dáng hình mờ ảo , loáng thoáng đâu đó bóng e nhạt nhoà . Thấy e đó …nhưng không thể níu giữ e được , đau đớn lắm e biết không ?
Có khi nào những giọt nước mắt , sự chờ đợi và cả những tiếc nuối sẽ mang e trở lại không e ? Thật lòng a không thể quên e dù chỉ trong suy nghĩ . A thèm được nghe cái giọng nói ấm áp của e . thèm đựơc cùng e đi dưới những hàng cây . …nhưng chắc không được rồi phải không e .Định mênh thật là trái ngang , mang e đến rồi lại cướp mất e khỏi vòng tay a .
E !
Làm sao a quên được e đây khi mà a không thể thôi nghĩ đến e , làm sao a vui vẻ hạnh phúc đây khi mà trái tim a đang rỉ máu từng ngày , làm sao a biết e sẽ trở về khi mà chưa một lần em hứa hẹn chờ anh .
Có khi nào a là hạt cát nhỏ còn e lại là con sóng lớn . E cuốn a vào biển tình nóng bỏng và rồi trả lại a vẻ lạnh lùng băng giá . E sẽ mãi là một con sóng , một con sóng rong ruổi khắp đại dương rộng lớn mà không biết rằng a vẫn mãi đợi e .
A lại khóc , khóc cho những ngày đã qua và cho những ngày sắp tới , không biết bao lá thư đã theo sóng biển ra khơi xa …Và rồi a biết lá thư này rồi cũng sẽ chung số phận mà thôi , nhưng a vẫn hi vọng – hi vọng vào e và tin tưởng vào tình yêu mà e dành cho anh .
Nhìn ra biển lớn , một không gian trắng lạnh lẽo , quả thực em không biết đâu mới là bến bờ. Gió vẫn reo hò , mưa vẫn giăng trên từng con phố , sóng biển nhẹ nhàng hát khúc nhạc sầu ai ” Xa rồi …một tình yêu ”
Có một người …
…Lỗi hẹn …
…Với một người …
Những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi …và rồi...;em chợt đi rồi chợt đến để sau đó bỏ lại anh trong vô vàn nỗi đau …
Em xa nhớ !
Chiều nay anh lại lang thang trên những con đường vắng , tìm lại em và tìm lại những ngày đã qua . Đâu đó vọng về những giai điệu của mùa thu , tiếng lá rơi xào xạc bên đường , tiếng trái tim vụn vỡ , đau nhói và nghiệt ngã .Anh biết rằng anh đã mấ tem mãi mãi . Nếu như cuộc sống này tồn tại hai chữ giá như thì có lẽ bây giờ anh đã không như thế này đâu em ạ . Nếu như thời gian quay trở lại , nhất định anh sẽ đến gặp em , nhất định anh sẽ không lỗi hẹn , nhất định anh sẽ bảo em ở lại . Nhưng trớ trêu thay , chuyện tình ta …muộn quá rồi , muốn quá rồi phải không e .
Tại sao khi mất đi cái gì đó thì người ta mới biết nó thực sự quan trọng với mình ? Tại sao khi đã mất em anh mới biết e còn quan trọng hơn cả cuộc sống của em ? Qủa báo đã đến với a nhanh hơn a tưởng e ạ . Trước đây a vô tình với e bao nhiêu thì giờ đây trái tim a quặn đau vì nhớ đến e bấy nhiêu .
Em !
Biển hoàng hôn vẫn đẹp, vẫn bình như ngày nào nhưng lòng a thì đang nổi sóng , những con sóng yêu thương , những con sóng tiếc nuối , những con sóng chờ mong cứ thay nhau ập đến xô nát trái tim a …anh không mạnh mẽ , a không cứng rắng như e nghĩ đâu e ạ . Anh yếu đuối , mong manh , và cũng dễ vỡ lắm . A biết , a biết mình rất cần một ban tay để a có thể nắm lấy , nhưng khi a tìm được nó thì cũng là lúc a mất nó mãi mãi .
Biển vẫn đang khóc thầm và hình như trái tim a cũng đã băng giá . Vết thương lòng này khi nào a sẽ vượt qua đây . A cố quên e …nhưng không thể , càng cố xua đi hình ảnh của e trong trái tim a bao nhiều thì tình yêu của a dành cho e lại càng mãnh liệt bấy nhiêu .
Tại sao ? Tại sao yêu em lại phải rời xa em hả . E không hiểu hay muốn làm a đau đây hả e . Chỉ có ở bên cạnh e , chỉ một mình e thôi a mới hạnh phúc , e hiểu không ?
Em xa nhớ !
E đã xa rời a thật rồi sao … ? Ai sẽ là người sưởi ấm đôi tay a , con tim a trong những ngày đông tới , ai sẽ là người thức cùng a suốt đêm để ngắm trăng sao , cùng a qua những mùa thu buồn , cùng a đi qua những nổi đau đây e ? Không ai cả ..không ai cả phải không e.
Đã nhiều đêm rồi a mãi gọi tên e trong trong vô vọng , trong muộn màng nỗi đau . Đã nhiều đêm rồi a lặng lẽ khóc khi chìm vào giấc mơ , những giấc mơ có dáng hình mờ ảo , loáng thoáng đâu đó bóng e nhạt nhoà . Thấy e đó …nhưng không thể níu giữ e được , đau đớn lắm e biết không ?
Có khi nào những giọt nước mắt , sự chờ đợi và cả những tiếc nuối sẽ mang e trở lại không e ? Thật lòng a không thể quên e dù chỉ trong suy nghĩ . A thèm được nghe cái giọng nói ấm áp của e . thèm đựơc cùng e đi dưới những hàng cây . …nhưng chắc không được rồi phải không e .Định mênh thật là trái ngang , mang e đến rồi lại cướp mất e khỏi vòng tay a .
E !
Làm sao a quên được e đây khi mà a không thể thôi nghĩ đến e , làm sao a vui vẻ hạnh phúc đây khi mà trái tim a đang rỉ máu từng ngày , làm sao a biết e sẽ trở về khi mà chưa một lần em hứa hẹn chờ anh .
Có khi nào a là hạt cát nhỏ còn e lại là con sóng lớn . E cuốn a vào biển tình nóng bỏng và rồi trả lại a vẻ lạnh lùng băng giá . E sẽ mãi là một con sóng , một con sóng rong ruổi khắp đại dương rộng lớn mà không biết rằng a vẫn mãi đợi e .
A lại khóc , khóc cho những ngày đã qua và cho những ngày sắp tới , không biết bao lá thư đã theo sóng biển ra khơi xa …Và rồi a biết lá thư này rồi cũng sẽ chung số phận mà thôi , nhưng a vẫn hi vọng – hi vọng vào e và tin tưởng vào tình yêu mà e dành cho anh .
Nhìn ra biển lớn , một không gian trắng lạnh lẽo , quả thực em không biết đâu mới là bến bờ. Gió vẫn reo hò , mưa vẫn giăng trên từng con phố , sóng biển nhẹ nhàng hát khúc nhạc sầu ai ” Xa rồi …một tình yêu ”