• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyện làng PV ke...ke...

Status
Không mở trả lời sau này.

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Nhiễm quảng cáo



Phú ông nọ có cô con gái rượu đến tuổi cập kê, rất xinh đẹp. Phú ông muốn kén chồng cho con bèn đăng tin quảng cáo trên khắp các phương tiện thông tin đại chúng. Có rất đông thí sinh đến ứng thí, trong đó có mẫu đối thoại giữa Phú ông và 1 Hoàng tử cũng là thí sinh như sau:
Phú ông: Con có yêu con gái của ta không?
Hoàng tử: Dạ thưa, có!
Phú ông: Con có đảm bảo được cưộc sống sau này cho con gái ta không?
Hoàng tử: Dạ thưa, có!
Phú ông: Thế con nghĩ con gái ta có yêu con không?
Hoàng tử: Dạ thưa, có!
Phú ông: Thế con biết có bao nhiêu người trả lời giống như con không?
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
80 năm vẫn chạy tốt

sáng tác: Sưu tầm

Một ông lão 80 tuổi kết hôn với cô vợ mới tròn đôi mươi. 1 năm sau ngày cưới, cô gái sinh con. Khi bác sĩ báo tin ông đã được làm cha của một cậu bé nặng 4 cân rưỡi, ông già tỏ ra rất vui vẻ.
- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Năm sau, người vợ lại mang thai và vẫn đẻ tại bệnh viện cũ. Khi bác sĩ báo tin cô ta sinh hạ một bé gái nặng 4 cân, ông già hồ hởi:
- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Năm tiếp đó, người vợ cũng có mang và vẫn tới bệnh viện đó. Lần này, bác sĩ báo tin ông lão đã trở thành cha của một bé trai nặng 5 cân. Ông già lặp lại điệp khúc cũ:
- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Bác sĩ ngăn sự sung sướng của ông lão:
- Không tốt như bố tưởng đâu, bố già ơi! Bố nên thay dầu đi vì thằng bé lần này đen thui à!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Hai vợ chồng già ngồi nói chuyện:
- Lúc ngồi xe ôm, ôm cái thằng lái xe, bà có thấy thích không?
- Thích thú cái gì, chẳng qua để an toàn khỏi ngã thì phải ôm vậy thôi!
- Đó bà thấy chưa? Bà cứ nói bia ôm này nọ, nhưng nó cũng như xe ôm thôi. Vào quán uống bia nhiều phải say, say thì phải ôm một cái gì đó cho khỏi ngã! Hoàn cảnh nó buộc phải vậy chứ thích thú cái gì!
- !!!
______________________________________
Thầy cũng đầu hàng !!!

Một thấy giáo trong giờ dạy thành ngữ của mình đố học sinh của mình: -Bây giờ thầy sẽ gợi ý cho các em rồi các em dựa vào đó để đoán ra câu thành ngữ này nhé!Câu thành ngữ này có chữ "mày,không".Nào,em nào trả lời được nào? MÃi mà ko thấy ai giơ tay,thầy giáo gợi ý tiếp: -Có chữ "đố,làm"! Vẫn không có ai trả lời thầy nói: -Thôi thế này vậy,câu thành ngữ này có 6 từ là "mày,không,đố,làm,nên,thầy".Bây giờ các em hãy sắp xếp lại thàng 1 câu thành ngữ... Mãi ở cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên,1 học sinh đứng lên nói: -Em thưa thầy,câu thành ngữ này là"Làm thầy mày không nên đố"
__________________________________________
Một vị giáo sư nổi tiếng đã chữa lành bệnh cho một bệnh nhân giàu có.

- Thưa ngài giáo sư - bệnh nhân nói - tôi thật tình không biết là phải cảm ơn ngài như thế nào nữa?

Vị giáo sư thấy chẳng có vấn đề gì, chỉ nói để suy ngẫm:

- Kể từ khi con người phát mình ra tiền thì thực ra câu hỏi này đã mất đi ý nghĩa của nó rồi !!!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Giá quá đắt

--------------------------------------------------------------------------------

Sau một lần khám chuyên sâu, bác sĩ nói với một quý ông:

- Tai của ông nghe ngày một kém đi, bởi thế ông cần phải đoạn tuyệt với thuốc lá, rượu và quan hệ nam nữ.

- Cái gì cơ? - ông già kêu lên - bỏ từng ấy thứ chỉ là để cho tôi nghe tốt hơn thôi ư? Không bao giờ !!!

----------------------------------

Mặc cả

Bác sỹ thông báo với bênh nhân sau khi đã khám xong:

- Tôi rất lấy làm tiếc! Nhưng theo dự đoán thì ông chỉ còn có thể sống được nửa năm nữa thôi !

- Không thể như thế được - bệnh nhân rên rỉ - tôi không có bảo hiểm và không thể nào trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại có thế gom đủ số tiền để thanh toán cho ngài được!

- Thôi được - vị bác sĩ gằn giọng - thế thì chín tháng vậy !
-----------------------------------------------------
Bệnh nhân than phiền với bác sĩ:

- Thưa bác sĩ, buổi tối tôi không thể nào chợp mắt được!

Vị bác sĩ cân nhắc chút một lúc rồi khuyên:

- Ông hãy thử đếm thật chậm đến một nghìn, chắc chắn sẽ có hiệu quả

Đến lần khám sau, bác sĩ hỏi:

- Có kết quả gì không?

- Tôi cũng chẳng biết nữa thưa bác sĩ, đếm được đến năm trăm là tôi lại phải đi pha cà phê để uống thì mới có thể đếm tiếp được!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Dấu hiệu

--------------------------------------------------------------------------------

Bà mẹ lo lắng hỏi thầy thuốc khoa nhi:

- Ta có dấu hiệu gì để nhận ra một đứa trẻ đã trở thành người lớn?

- Với một phép trắc nghiệm đơn giản: khi gặp một vũng bùn, nó thận trọng đi vòng qua, mà không chụm chân nhảy vào đó.

----------------------------------

Khi bé và khi lớn

Hai thầy thuốc khoa nhi trao đổi về chuyên môn:

- Có một chuyện dễ dàng nhất , một vị nói, khi ta là đứa trẻ sơ sinh và tập nói.

- Và có một chuyện gần như không thể làm được, vị kia nói tiếp, là khi ta đã thành người lớn và tập im lặng không nói.
--------------------------
Thưa cảnh sát, tôi bị mất cắp... ma túy!

--------------------------------------------------------------------------------

Cảnh sát trực số điện thoại khẩn cấp 911 của Mỹ nhận được một tin báo đúng loại khẩn cấp: một nạn nhân vừa bị cướp. Giá trị món đồ bị cướp trị giá đến 1.100USD. Đó là một pound (gần nửa ký) cần sa!


Với giọng hốt hoảng, nạn nhân báo cho cảnh sát biết rằng một khách hàng mua cần sa tại nhà ông ta đã táo tợn rút súng ra và hốt trọn tất cả hàng hóa của ông, tức gần nửa ký cần sa.

Cảnh sát đã tỏ ra rất có trách nhiệm, mau chóng đến hiện trường vụ cướp, không quên dẫn theo một con chó săn. Con chó đã phát hiện thêm một lượng cần sa mà “nạn nhân” còn giấu trong nhà.

Kẻ trộm thì vẫn bặt vô âm tín, riêng nạn nhân thì đã được mời về đồn!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
50 cách để biết bạn là người "châu Á"

--------------------------------------------------------------------------------

(áp dụng cho thế hệ 1.0 và 1.5)


1.Là học trò giỏi điểm cao trong lớp.

2.Môn học chính là: Y Khoa, Kỹ Thuật hay Kế Toán.

3.Có nhiều bằng Ðại Học, hay ít nhất một bằng.

4.Nếu học nhạc sẽ học piano.

5.Bàn ăn ở nhà phủ bằng tấm nhựa.

6.ở nhà bọc bằng giấy nhôm.

7.Bếp núc lúc nào cũng dính mỡ.

8.Ðánh trứng bằng đũa.

9.Ðể giầy ngoài cửa.

10.Máy rửa chén dùng để đựng bát đĩa.

11.Nhà lúc nào cũng có bình thuỷ trữ nước nóng.

12.Ðun nước sôi để nguội để dành uống.

13.Ăn trong bếp để tránh làm dơ bàn ăn.

14.Nấu ăn không đo, mà lường bằng mắt.

15.Ðể dành túi đựng grocery để bỏ rác.

16.Nấu cơm bằng nồi điện.

17.Xào bằng chảo.

18.Dành nhau trả tiền trong tiệm ăn.

19.Vo gạo ít nhất là hai lần trước khi nấu cơm.

20.Húp canh sùm sụp.

21.Không sấy khô áo quần trong máy mà phơi.

22.Ủi lấy quần áo của mình.

23.Thích cháo tiều mìn tản (hột vịt vạn niên).

24.Nấu lấy cơm ăn dù ghét vào bếp.

25.Dùng credit card nhưng cuối tháng thanh toán hết.

26.Cất hết tiền vào một trương mục tiết kiệm.

27.Mua thiệp giáng sinh sau mùa để được bớt nửa tiền, dành sài cho năm tới.

28.Rửa bát bằng tay vẫn chỉ dùng nước lạnh.

29.Cố ăn để khỏi vứt đồ thừa.

30.Dùng hộp nhựa margarine để trữ đồ ăn trong tủ lạnh.

31.Mua giấy đi cầu thật nhiều lúc sale để dành.

32.Sưu tập lọ shampoo nhỏ của khách sạn khi đi du lịch.

33.Mang theo đồ ăn lên xe mặc dù chỉ lái một chặng ngắn.

34.Bao nylon ở siêu thị bọc đồ ăn để dành trong tủ lạnh.

35.Dùng bịch đường lấy Second Cup khi uống cà phê.

36.Nhả xương ra bàn trong tiệm ăn ở phố Tầu.

37.Ông Bố nghĩ mình lúc nào cũng có thể sửa bất cứ cái gì hư trong nhà.

38.Bà Mẹ lái xe Mercedes đi kiếm đồ sale. (hạ giá, khuyến mãi)

39.Nhiệt độ trong nhà lạnh mùa lạnh, nóng mùa nóng.

40.Tranh nhau hát Karaoke.

41.Mở sách directory ra tìm số phone, chứ không chịu tốn 50 xu quay số 411.

42.Ăn tôm cả vỏ.

43.Chỉ gọi điện thoại viễn liên bằng cách rẻ nhất và giờ rẻ nhất.

44.Chỉ phone bố mẹ khi cần thiết chứ không phone để hỏi thăm sơ.

45.Chỉ thích lái xe Ðức hoặc xe Nhật.

46.Nhịn cho thật đói trước khi đi ăn buffet.

47.Ðã từng bị dụ vào hội mua CD.

48.Không bao giờ chịu bàn về đời sống riêng tư của mình với cha mẹ.

49.Không dùng khăn lau mặt và khăn tắm mầu trắng.

50.Và cuối cùng là: Bạn sẽ copy 50 điều này để mang cho những người bạn "Á châu" khác cùng xem
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Chuyện cổ tích 2005: Vietel - VNPT

--------------------------------------------------------------------------------

Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có hai vợ chồng nhà nọ tên là VN và PT. Sau những năm dài cố gắng hoạt động, phấn đấu hai vợ chồng đó đẻ đc hai đứa con đặt tên là VINAPHONE và MOBIPHONE. Do tình hình kinh tế của vương quốc khó khăn nên hai vợ chồng quyết định chuyển đổi cơ cấu kinh tế, chuyển sang bán PHỞ với hai món chính là Tái nạm do thằng VINAPHONE phụ trách và Tái gầu do thằng MOBIPHONE phụ trách. Thời mới đầu, vương quốc chưa có ai biết làm và bán phở nên hai vợ chồng VNPT làm ăn cũng được. Dù khách hàng chỉ ăn một miếng thịt hay một sợi phở cũng tính tiền 03 bát (?). Thậm chí nhiều lúc khách hàng vào ngứa tay cầm cái giấy chùi mồm hoặc cầm cái tăm xỉa răng là cũng được coi là đã ăn rồi và được tính tiền 03 bát. "May mà thời nay anh em chúng ta ăn phở bát nào trả tiền bát đấy, người ta gọi là húp nước trả tiền".

Rồi xã hội phát triển, đất chật người đông, vào một ngày đẹp trời nọ có một ông kia cũng nổi hứng lên quyết định đi bán phở. ông ta tên là VTel. Nhưng do nhà nghèo, không có tiền và có tiền cũng không xây quán được kịp thế là ông ta bèn chuyển nhà đến gần nhà vợ chồng VNPT rồi bán hàng. Phong cách bán của ông ta ban đầu là sang quán nhà VNPT, mượn bàn ghế, bát đũa, thậm chí cả bếp rồi mang bánh phở và thịt (Là hai thứ Vtel có sẵn) rồi bắt đầu bán hàng. Chiêu hút khách của ông Vtel là "ăn bát nào trả tiền bát đấy", rồi "ăn miếng thịt nào trả tiền miếng thịt đấy", rồi "ăn phở khuyến mại bát : có thể ăn xong rồi vứt bát". Cộng thêm với giá rẻ giật mình với phương châm : "Bát phở của mình bao giờ giá cũng phải thấp hơn của họ. Lỗ cũng được." nên phở của ông Vtel bán rất chạy, mọi người bỏ dần phở của ông bà VN&PT. Bực mình quá ông bà VN & PT bèn không cho mượn bát hoặc bất đắc dĩ phải cho mượn thì ông bà cho mượn bát bẩn (chưa rửa!!!!!!!!!!). Thế là ông Vtel bán phở có phần chững lại. Ông ta bèn kiện lên quốc vương và bắt triều đình ép vợ chồng nhà VN PT phải cho mượn bát đũa và bàn ghế. Không dám cãi vợ chồng nhà VNPT phải cho mượn nhưng cũng lắm võ mà không thấy các cụ xưa kể lại...

Lại nói vợ chồng nhà VN & PT sau khi bị triều đình ép phải chiều ông Vtel thì ức lắm nhưng không làm gì được, vẫn phải cung cấp cho ông ta. Chỉ thi thoảng mới dồn khách hàng của ông Vtel vào thế bí với lý do khách hàng của hai thằng con ông đã ngồi chật chỗ trong quán rồi, không còn chỗ cho khách hàng của ông Vtel kia nữa.

Vào một ngày đẹp trời nọ hai vợ chồng VN & Pt mới nghĩ ra một cách là đến xin nhà vua cho mình giảm giá để còn bán hàng cạnh tranh nhưng triều đình đã không chấp nhận với lý do "mày giảm giá thì nó chết a`. Mà nó chết thì ... tao ở với ai". Hai vợ chồng nhà VN & PT ức lắm nhưng đành phải nghe theo.
(Sở dỹ hai vợ chồng nhà kia phải chiều theo triều đình vì nghe đâu ông Vtel là con nuôi của Quan Tổng quản nắm quyền quản lý tất cả binh mã của triều đình (?). )
Ông Vtel được thể triều đình đang cưng chiều mình thì càng làm tợn. Ông ta liên tục giảm giá cho khách mặc dù bát đũa và địa điểm bán hàng vẫn phải đi mượn của hai vợ chồng nhà VN & PT.

Rồi một ngày kia, triều đình dưới sức ép của văn võ bá quan đã đành phải nhượng bộ đồng ý cho hai vợ chồng VN & PT giảm giá chứ không thì khách hàng bỏ hết sang ăn phở của ông Vtel thì cũng ....
Lại nói ông Vtel sau khi biết tin vợ chồng nhà hàng xóm sắp được giảm giá thì ức lắm, ức không chịu được, thế này thì ức chết mất.... thế là ông ta cho gọi hết cả đội bưng bê, rửa bát, nhặt rau, thái thịt, cả thằng trông nồi nước dùng lại bàn phương cách đối phó.
Thằng rửa bát giơ tay :
Theo ngu ý của đệ, đại ca cứ giảm thấp hơn nó 30 % là được. Lần sau nó có xin giảm giá nữa triều dình cũng ko cho đâu.
Ông thái thịt lên tiếng :
Ko được, phải giảm 50% và cho ăn một bát khuyến mại một bát mang về cho vợ con
Cô bưng bê nói :
Theo cháu, chú ko giảm giá mà cứ khuyến mãi mạnh vào cho cháu kiểu gì cũng ăn tiền
Ông Vtel được thể triều đình đang cưng chiều mình thì càng làm tợn. Ông ta liên tục giảm giá cho khách mặc dù bát đũa và địa điểm bán hàng vẫn phải đi mượn của hai vợ chồng nhà VN & PT.

Rồi một ngày kia, triều đình dưới sức ép của văn võ bá quan đã đành phải nhượng bộ đồng ý cho hai vợ chồng VN & PT giảm giá chứ không thì khách hàng bỏ hết sang ăn phở của ông Vtel thì cũng ....
Lại nói ông Vtel sau khi biết tin vợ chồng nhà hàng xóm sắp được giảm giá thì ức lắm, ức không chịu được, thế này thì ức chết mất.... thế là ông ta cho gọi hết cả đội bưng bê, rửa bát, nhặt rau, thái thịt, cả thằng trông nồi nước dùng lại bàn phương cách đối phó.
Thằng rửa bát giơ tay :
Theo ngu ý của đệ, đại ca cứ giảm thấp hơn nó 30 % là được. Lần sau nó có xin giảm giá nữa triều dình cũng ko cho đâu.
Ông thái thịt lên tiếng :
Ko được, phải giảm 50% và cho ăn một bát khuyến mại một bát mang về cho vợ con
Cô bưng bê nói :
Theo cháu, chú ko giảm giá mà cứ khuyến mãi mạnh vào cho cháu kiểu gì cũng ăn tiền
Tổng hợp lại Ông Vtel đã ra chiêu như sau:
- Tất cả các bát phở đầu tiên trong ngày của khách ko thèm lấy tiền
- ăn một bát tặng 01 bát + 01 miếng tái gầu
- Khách hàng vào quán (Nhưng phải ăn của ông vì quán ông vẫn mượn) thứ 1000.000.000 được tặng 1000.000.000 bát (ăn cả đời).
- Có nhiều bát đẹp cho khách hàng lựa chọn
- Giảm giá còn 5.900 đ / bát như em đã nói ở trên........

Theo dự báo những cơn bão mới từ nhà VN & PT sẽ sắp xuất hiện. Thực hư ra sao hạ hồi phân giải
Lại nói, sau khi gia đình VN & PT giảm giá xuống còn 6.000 đ/bát ông Vtel tức lắm. Ông ngửa mặt lên trời mà than rằng : "Trời đã sing ra Vtel sao còn sinh ra VINA và MOBILE".
(Trong khi rõ ràng tái chín và tái gàu của nhà VN & PT có trước

Từ khi nhà ông Vtel quyết định khuyến mãi cho các hộ gia đình ăn phở bát đầu tiên không lấy tiền thì vấn đề phát sinh bắt đầu sảy ra. Các chú nhà ta cứ để phần đến đêm sau khi xem bóng đá say sưa, cá độ bét nhè mới bắt đầu đi ăn phở của ông Vtel. Thế là tranh chấp sảy ra, ông Vtel chẳng "tưởng tượng" ra là người ta ăn phở bát đầu tiên nhiều như thế mặc dù bát đầu tiên là vào 8h30 tối. Thêm vào đó, các chú ăn xong mặc dù chẳng biết mình có phải trả tiên hay không cứ tập trung vào con mẹ tính tiền để hỏi giá. Thế là vấn đề phát sinh đã sảy ra. Mịa kiếp, một lúc 1.000.000 người hỏi xẻm bát phở mình vừa ăn hết bao nhiêu tiền thì nó trả lời thế nào được, Thế là ông Vtel tức giận bảo : Tao dek biết chúng mày ăn hết bao nhiêu tiền, chúng mày mà dek trả thì tai cứ trừ tiền rồi tao xin lỗi sau. Mà chúng mày vào ăn sau không được phục vụ thì là lỗi của bọn nhà bên cạnh không phục vụ kịp thời cho chúng tao bán hàng thôi"
Ko bao giờ có chuyện đền bù cho cái việc các ông vào ăn nhưng chúng tôi không phục vụ kịp vì đó không phải là lỗi của chúng tôi.
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Người VN là dữ nhất

--------------------------------------------------------------------------------

Trên 1 chuyến máy bay. phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải.Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống ,anh người Nhật hỏi là cái gì. Anh Mĩ trả lời :"Ðô la dó ,nước tui có mà đầy."Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống.Anh Mĩ hỏi cái gì.Anh Nhật trả lời :"kim cương dó nước tui có mà đầy" Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống.Anh người I Rắc(lòng nghĩ thầm "Binlađen tập 2 à?") hỏi tại sao.Anh Việt Nam trả lời :"Mấy thằng ba xạo dó,nước tui có đầy"
----------------------------------------------------------------
Xài 20 năm mới hết... giấy vệ sinh!

--------------------------------------------------------------------------------

Lần đầu tiên sau 20 năm, các ông cớm ở đồn cảnh sát Hagfors (Thụy Điển) mới có cơ hội được xài loại giấy vệ sinh theo kịp thời đại. Số là 20 năm về trước, tức vào 1986, một nhân viên hành chính ở đây đã điền nhầm con số 20 vào ô “kiện” thay vì “lố” trong giấy đặt hàng mua giấy vệ sinh. Thế là chỗ bán “vô tư” gởi cho đồn cảnh sát 20 kiện giấy vệ sinh và mấy ông cớm đành phải è đầu è cổ ra xài 20 năm mới hết!

Thực ra thì khi nhận được món hàng khổng lồ kể trên, mấy ông cảnh sát có ý định trả lại nhưng cửa hàng bảo rằng làm như thế sẽ tốn rất nhiều thời gian cũng như tiền bạc. Thôi thì đành đem đi sử dụng cho tới hết vậy!
-------------------------------------------------------
chỉ là thử thôi

--------------------------------------------------------------------------------

Câu chuyện không có gì bậy bạ, xin các bạn chớ hiểu lầm.


Trong một hội nghị Nông dân quốc tế, một nông dân Pháp phát biểu:

- Chúng tôi trồng khoai tây vào ngày 15-5 và thu hoạch vào 15-8.

Một nông dân Anh:

- Chúng tôi trồng khoai tây vào ngày 15-5 nhưng thu hoạch vào 15-7, sớm hơn các vị một tháng.

Nông dân Mỹ:

- Chúng tôi trồng khoai tây vào ngày 15-5, nhưng thu hoạch vào 15-6, sớm hơn hẳn hai tháng.

Một anh nông dân Việt Nam:

- Chúng tôi trồng vào ngày 15-5 và thu hoạch vào 16-5.

Cả hội trường:

- Cái gì, chỉ có một ngày đã thu hoạch được?

- À vâng, đúng lúc đấy chúng tôi thèm ăn khoai tây đến nỗi không chịu được!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Những Mỹ Nữ ở Địa Ngục

--------------------------------------------------------------------------------

Sau bao nhiêu thế kỷ sống trong địa ngục, những mỹ nữ nổi tiếng như Bao Tự, Đát Kỷ, Điêu Thuyền, Tây Thi, Dương Quý Phi, Marilyn Monroe... càng ngày càng thấy mình bị đối xử không công bằng.

Họ liên danh viết một lá đơn gửi lên chất vấn Thượng Đế: "Rất nhiều người đàn bà xấu xí được sống thảnh thơi, hạnh phúc nơi Thiên Đàng. Còn chúng tôi vì cớ gì lại phải xuống nơi địa ngục này mà chịu tội ?"

Thượng Đế có thư trả lời:

-Thứ nhất, cho đến tận bây giờ, các người vẫn cho rằng dung mạo là nhân tố quyết định tất cả. "

-Thứ hai, các người bị kiện cáo quá nhiều. Những người đàn ông không cưới được các người đều bảo rằng các người quá kiêu ngạo. Những người đàn ông cưới được các người lại nói rằng các người làm ảnh hưởng tới sự nghiệp của họ. Những người đàn bà không xinh đẹp được bằng các người lại bảo rằng các người là nhân tố bất ổn cho gia đình họ.

-Thứ ba, ta cũng không muốn Thiên-Hạ mọi người dị nghị ta là Cái-Tên-Háo-Sắc
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Em tả mẹ em…

Thằng cu con tôi, học lớp 3. Một bữa, đi học về nó lao tới như thể muốn ném tất cả sự làm nũng của nó vào lòng tôi rồi tíu tít: "Ba giỏi văn không ba?" "Tàm tạm". Tôi ậm ừ.
Nó ngước mắt lên nói: "Ba dạy đại học chắc giỏi lắm. Ba bày cho con làm bài văn Em hãy tả mẹ em đi? Lời yêu cầu ấy còn "đã" hơn cả được gãi ngứa. Lâu nay tôi đang có nhiều điều muốn nói với mẹ nó, đang muốn chờ dịp để "giãi bày" cho bõ. Quả là vận hội vàng!
Ăn cơm xong. Hai cha con kéo bàn kéo ghế ra vườn. Tôi lên giọng: "Tả là phải tả thực. Văn giống người. Có gì viết nấy, nhất là tả mẹ. Không bịa, không thêm bớt. Có như thế điểm mới cao". Thằng con tôi cố nhiên là nghe lời bố. Tôi đọc luôn: "Mẹ của em là một con người đặc biệt... Viết đi! Ba em đi, say về, dẫu khuya đến mấy, sau khi ba thay đồ, bao giờ mẹ cũng cặm cụi tháo thắt lưng ra khỏi cái quần tây, để đem quần áo đi giặt. Ba lè nhè: "Bộ bà tiếp tục truyền thống hái lượm từ đời xửa, đời xưa à?" Mẹ trả lời: "Em xếp tiền vào một chỗ cho nó gọn".
"Hái lượm là sao ba?" "Thời nguyên thủy, đàn ông săn bắt, còn đàn bà hái lượm. Cái đó các triết gia gọi là phân công lao động tự nhiên, hiểu chưa". Vì các triết gia thường không nói sai nên các mẹ tiếp tục lượm.
Nghe chừng khó hiểu quá, nó giục: "Thôi được, ba đọc tiếp đi ba!" Đi chợ, mẹ mua thức ăn gì cũng rẻ. Từ con tôm đến con cá, miếng thịt, bó rau… Tôm thì ba chê đầu một đường, thân một đường, ươn hết biết. Cá thì kho xong, vỡ nát như giăm bông làm bằng khoai lang. Thịt thì ba nói đích thị đúng với sở thích của "chàng" Gâu Văn Gâu. Dai như thể miếng da của con voi rừng trăm tuổi.
"Mẹ của con không giống như thế". Thằng cu ngập ngừng. "Viết đi, đừng có cãi". Tôi nghĩ nhanh: Mày chỉ biết mẹ mày có 9 năm, còn tao, tao đã hiểu mẹ tới 20 năm. Chẳng lẽ tao lại tả sai à
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
-------------------------------------------------------------------------
1.Ở một làng nọ có một chị kén chọn quá mà hoá ra muộn chồng. Mãi tới ngoài ba mươi tuổi mới lấy được chồng. Ðêm tân hôn, sau cuộc ân ái xong thì chị ta bưng mặt khóc nức nở. Anh chồng thấy vợ khóc, thương tình, cố gắng an ủi.
Anh ta nói:
- Anh làm em đau lắm phải không? Anh xin lỗi.

- Không đau! Chị vợ vùng vằn trả lời.
Anh chồng lại kiên nhẫn thuyết phục:
- Con gái, ai mà chẳng phải lấy chồng. Em trao cho anh đời con gái thì có gì mà phải ân hận, phải khóc?
Nghe nói vậy, chị vợ càng khóc to hơn:
- Vâng! Ðúng là em ân hận. Nếu biết lấy chồng mà được sướng như thế này thì em đã lấy chồng từ mười năm trước rồi mới phải.

2.Buổi tối trong 1 cuộc thăm quan của lớp, Nến sợ ma đòi ngủ cạnh cô giáo.
Trước khi đi ngủ nó cứ đòi được sờ ....rốn cô giáo :

- Ở nhà em quen sờ rốn mẹ thì em mới ngủ được cơ cô ạ

- Được rồi em nhớ là chỉ có r... thôi đấy

Đang ngủ cô giáo giật mình tỉnh dậy :

- Nến đấy đâu phải rốn cô

- Vâng đấy cũng ko phải là tay em đâu cô ạ..

3.Vợ là thế đấy!

Vợ nói với chồng:
- Anh yêu! Em mua tấm lụa này để anh làm cà vạt đấy.
- Em đáng yêu quá chừng! Nhưng sao em mua nhiều thế?
- Em nghĩ số vải còn dư lại là để em may áo dài.

4.Cô bé quàng khăn đỏ và sói già

Cô bé quàng khăn đỏ đi vào rừng bỗng thấy con sói đang lấp ló trong bụi cây, cô bé liền chỉ vào sói và hét:
- Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta!
Sói nhảy ra bụi cây, cáu kỉnh lầm bầm vài tiếng rồi bỏ chạy.

Cô bé đi tiếp, lại bắt gặp sói đang lấp ló sau một gốc cây, cô bé lại chỉ vào sói và hét:
- Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta!
Sói nhảy ra khỏi gốc cây rồi bỏ chạy trong tức tối.

Cô bé tung tăng đi tiếp, nhưng chỉ một lát lại thấy sói đang lúi húi sau một tảng đá, cô bé lại chỉ vào sói và hét:
- Sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta!
Sói nhảy ra giận dữ, lần này nó rít lên:
- Vừa phải thôi, có để yên cho tao ... đại tiện hay không?
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: "làm đéo có chuyện đấy!". Phía Nga nói "Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn. Phía VN ok. Sáng hôm sau VN thiệt 37 mạng. Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng tè đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn. Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:"Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ."
-----------------------------------------------------------------
Sau khi bị giựt mất bồ, 1 cô nàng thất tình đi lang thang trên đường bỗng nhiên gặp thần đèn.

Cô âu yếm ôm lấy đèn thần và xoa nhẹ vào vòi đèn, một lát sau thần đèn hiện ra ... Cô gái âu yếm hỏi xin 3 điều ước.

Thần đèn đang bực mình vì được xoa chưa đủ đô nên thốt
- Kô được, do lạm phát, do vàng và Đô la lên giá, do lương thấp, do cạnh tranh trong quá trình toàn cầu hoá, do Việt Nam sắp vào WTO v.v..., tôi chỉ có thể cho cô một điều ước thôi, cô ước gì?

Vốn chống chiến tranh ở IRAQ , Liban và Palestine , Cô gái không lưỡng lự đáp:
- Em muốn hoà bình ở trung đông. anh nhìn vào bản đồ nè, em muốn các quốc gia này ko đánh nhau nữa

Thần đèn nhìn vào bản đồ và than thở
- Nghe này cô nương, bọn này đã đánh nhau từ hàng nghìn năm trước rồi. Tôi là thần đèn nhưng ko giỏi đến mức ấy. Ko làm được đâu, ước gì khác đi

Cô gái đỏ mặt nhìn thần đèn:
- Em chửa bao giờ tìm được nửa của đời mình. Anh biết ko? một người chu đáo và vui tính, thích nấu ăn, biết dọn nhà, thành thạo chuyện "yêu", hoà thuận với mẹ em, không xem thể thao, tin tức suốt ngày và là người chung thuỷ. Em ước có được người ấy

Thần đèn nhìn kỹ cô gái rồi ngửa mặt lên trời thở dài và thốt
- Thôi đưa cái bản đồ trung đông lại đây
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Ở trang trại nọ có một chị gà mái đẻ được quả trứng nặng hơn 1kg. Cánh báo đài ầm ầm kéo đến phỏng vấn chủ trang trại và công nhân để biết nguyên nhân trong việc chăm sóc gà để đạt đến một kỳ tích trong chăn nuôi như vậy. Người thì nói do nguồn nước sạch, kẻ thì bảo do thức ăn ngon, người nữa thì kêu do chăm sóc tốt.
Nhưng có một phóng viên thông minh nhất đến gặp thẳng anh gà trống đang ủ rũ:
- Xin anh bình luận về sự kiện gây chấn động của chị nhà ?
- Miễn bình luận !
- Vậy anh có dự định gì trong thời gian sắp tới ?
- Thiến ngay thằng cha đà điểu ở chuồng bên cạnh !!!
______________________________________________________________
Từ trong phòng đăng ký kết hôn bước ra, chàng trai nói với cô gái:

- Sau khi đã đăng ký kết hôn, anh muốn thú thật với em một số điều...

- Không sao anh cứ nói! - Cô gái dịu dàng.

- Chiếc Mercedes anh chở em đi hôm trước là xe mượn.

- Không sao, không sao! - Cô gái vẫn dịu dàng.

- Ngôi biệt thự, nơi anh tiếp gia đình em, vốn dĩ là ngôi biệt thự anh thuê.

- Không sao, có điều em cũng muốn nói với anh về người chị ruột của em...

- Em cứ nói, em yêu! Cho dù chị của em quả tình vừa xấu, vừa dữ dằn, cũng chẳng sao!
- Em chỉ muốn nói người đăng ký kết hôn với anh hôm nay là chị em, chứ không phải là em! - Cô gái vẫn dịu dàng.
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
Hoa "xịn".

Hi mấy bác, đây là bài đầu tiên của pé Thảo nè

Trong một cuộc thi hoa đẹp, có 4 nước Việt Nam, Bungary, Nhật, Mỹ tham dự. Nước Nhật bắt đầu:
- Đất nước tôi có loài hoa anh đào đẹp nhất thế giới không đâu sánh bằng!
Việt Nam:
-Ssssssss, đáng để lót mông!
Bungary tiếp:
-Không có loài hoa nào cao quý bằng hoa hồng của nước tôi!
Việt Nam:
-Ssssssss, đáng để lót mông!
Mỹ lên tiếp:
-Chúng tôi có loài hoa hướng dương rực rỡ nhất thế giới!
Việt Nam
-Ssssssss, đáng để lót mông!
Ba nước kia nổi sùng:
-Nước ông có hoa gì mà cứ "đáng để lót mông" mãi vậy?
Việt Nam:
-Hoa xương rồng! Đố mấy người dám đặt đít lên
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
1.Hạ cánh

Chú phi công say rượu về nhà, trước khi chui vào giường với vợ hỏi:
- Alo, BOING 737 số 22 xin phép hạ cánh. Sân bay nghe rõ không? Trả lời.
- Sân bay nghe rõ. Chờ AIRBUS 300 số 21 cất cánh đã.

2.Kém thật

Hai chú phi công nói chuyện:
- Mày thử con bé chiêu đãi viên mới chưa?
- Rồi, không bằng vợ tao. Còn mày?
- Rồi. Đúng là kém vợ mày thật.

3.Thư tình

Chồng đi công tác xa, viết thư về cho vợ:

"Em yêu quý của anh!

Anh đang đi công tác xa, vì vậy, anh không thể gửi cho em lương tháng này của anh. Anh gửi cho em 100 nụ hôn nồng thắm nhất của anh.

Chồng yêu quý của em".

Vài ngày sau, cô vợ viết thư trả lời:

"Anh thương yêu của em!

Em đã nhận được 100 nụ hôn nồng thắm của anh. Cảm ơn anh đã gửi cho em. Em đã sử dụng chúng và xin gửi anh bảng kê chi tiết:

1. Ông giao sữa nhận 2 nụ hôn cho một tháng giao sữa.

2. Anh thu tiền điện chỉ đồng ý 7 nụ hôn.

3. Ông chủ nhà đến đây mỗi ngày để nhận 2 hoặc 3 nụ hôn trừ tiền nhà.

4. Riêng ông chủ siêu thị thì không chấp nhận chỉ có nụ hôn, vì vậy, em phải trả thêm các món khác.

5. Các chi phí linh tinh khác: 40 nụ hôn.

Anh đừng lo lắng nhiều cho em, em vẫn còn 35 nụ hôn chưa sử dụng. Hy vọng sẽ thanh toán từ đây đến cuối tháng.

Em dự định chi phí tháng sau cũng sẽ như vậy. Xin anh cho em biết ý kiến.


4.Chữa cháy

Jean đeo một chiếc hoa tai, một đồng nghiệp ngạc nhiên hỏi:

- Lần đầu tiên tôi thấy anh đeo bông tai. Anh mua nó bao giờ vậy?

- Từ khi vợ tôi phát hiện nó trên giường ngủ.

5.Phản xạ

Hai vợ chồng nhà nọ đang say giấc nồng thì bỗng nhiên có tiếng gió động cửa mạnh, chị vợ hoảng hốt kêu lên:
- Thôi chết chồng em nó về!!!
Anh chồng nghe thấy, phi vội từ trên giường xuống dưới đất, ôm quần áo rồi phi thẳng qua cửa sổ đang để ngỏ!!!!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
CHƯA CHắC

Một bà vui mừng báo với bà hàng xóm:

- Báo cho bà chị một tin vui, để chị mừng cho tôi. Giám đốc sắp về hưu, chồng tôi là phó. Có lẽ ông ấy sẽ lên thay.

Bà kia chép miệng nói:

- Chưa chắc đâu chị! Chồng tôi làm phó mấy chục năm nay mà có bao giờ lên trưởng đâu.

- Thế anh làm phó gì?

- Thiên hạ thường gọi ổng là bác "phó nhòm".

TRả Hộ

Ơở cửa hàng thời trang, cô gái hỏi người bán hàng:

- Thưa ông, giá chiếc áo khoác này bao nhiêu?

Anh chàng bán hàng thấy cô gái xinh đẹp liền trả lời ởm ờ:

- Giá thỏa thuận, rất rẻ, chỉ một chiếc hôn.

Cô gái bèn quay sang bà già cùng đi:

- Bà ơi, bà trả hộ cháu nhé!

CũNG THấY CảNH ấY

Một người đến thăm bạn ở bệnh viện:

- Tôi không nghĩ là mau đến như thế! Mới tối qua tôi còn thấy bạn khiêu vũ với một cô tóc vàng kia mà!

- Thì vợ tôi cũng thấy cảnh ấy nên mới tai hại như thế này!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
CẤU CHửI TụC

Một nhà viết kịch mang tối rạp hát vở kịch đầu tay của mình. Đạo diễn trẻ đọc xong vở kịch, nó với tác giả:

- Tôi không muốn rạp hát của tôi vang lên những câu chửi tục.

- Nhưng vở kịch của tôi làm gì có câu chửi nào ố Tác giả phản đối.

- Những câu chửi tục của khán giả sau lúc xem kịch cơ.

SAO ÔNG BIếT

Một khán giả rỉ tai người ngồi cạnh:

- Ông xem cô diễn viên kia sắm vai đánh ghen có cừ không?

- Còn thua xa lúc ở nhà ố người ngồi cạnh chép miệng.

- Sao ông biết?

- Cô ấy là hàng xóm của tôi ma.

NHầM LẫN

Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:

- Làm cách nào để chứng minh rằng trong đời ta, cũng có lần nào đó nhầm lẫn?

- Văn phòng ... đăng ký kết hôn!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
RấT ĐúNG

Thầy giáo hỏi một em học sinh:

- Em hãy cho thầy biết ba tiếng nào học sinh hay nói nhất ở trên lớp không?

Em học sinh suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Em không biết.

Thầy vui vẻ, hài lòng:

- Em nói rất đúng, thật đáng khen.

Em học sinh bàng hoàng, ngơ ngẩn.

Đã Bỏ LẤU

Đang đứng trên boong tàu, một ông khách bảo người bên cạnh:

- Buồn quá, chúng ta chơi bài đi.

- Chơi cũng được, nhưng tôi bỏ chơi bài đã 15 năm rồi.

- Còn tôi thì đã bỏ chơi bài những 20 năm.

Nhân viên trên tàu mang cỗ bài tối.

Ông khách đã bỏ chơi bài 15 năm nâng cỗ bài trên tay xem nặng nhẹ rồi bảo:

- Còn thiếu một quân.

Ông khách thứ hai cũng nhấc cỗ bài, rồi khẳng định:

- Trong này có 8 con "pích".

ĐừNG NUốT

Bệnh nhân than với bác sĩ:

- Tôi bc bệnh béo, xin bác sĩ chỗ biết tôi nên ăn những món ăn gì?

- ?n gì cũng được nhưng đừng nuốt!
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
BấT Cứ

Một cô gái bảo bạn:

- Cậu đã mắc sai lầm khi từ chối lời cầu hôn của anh ấy. Bây giờ anh ấy sắp lấy mình.

- Mình biết điều đó. Lúc mình từ chối, anh ấy đã tuyên bố là vì thất tình anh ấy sẽ lấy bất cứ một con ngốc nào ..!!

MừNG HụT

Một du khách nước ngoài thứ 2000 đến thăm một thành phố. Trước khi lên máy bay về nước, một phóng viên đến phỏng vấn:

- Xin ông cho biết cảm tưởng về thành phố của chúng tôi?

- Cảm tưởng của tôi? Vâng, sau khi đến đây tôi rất lấy làm tiếc vì đã không đến thăm thành phố của các ông sớm hơn vài năm.

Phóng viên mừng quá:

- Cám ơn ngài! Nhưng vì sao vậy, thưa ông?

- Vì tôi chắc đường xá hồi ấy tốt hơn bây giờ nhiều.

BấT ĐộNG... SảN

Một cô gái xinh đẹp vừa kết duyên với một nhà kinh doanh cỡ bự. Người bạn gặp cô đon đả:

- Xin chúc mừng cậu. Số cậu hên thật.

- Ôồ, không đâu. Ông ấy bị liệt... rồi!

- Thế trước khi cưới, ông ấy không nói gì với cậu à?

- Ông ấy có nói một điều gì đó có chữ bất động, nhưng tớ cứ tưởng là nói về... bất động sản.
 

NguyenThanhTuan

Super V.I.P
TáC DụNG

Hai người đàn ông rảnh rỗi bàn chuyện nhau:

- Phải nói là phụ nữ thời nay can đảm hơn trước nhiều.

- Hãy cho một bằng chứng coi.

- Họ ít khóc hơn.

- Ưừ nhỉ! Nhưng lý do tại sao?

- Còn khóc làm sao được khi mặt đã đầy son phấn.

TìNH SI

Mẹ cô gái hỏi chàng trai si tình:

- Giả sử tôi và con gái tôi sắp chết đuối, anh cứu ai trước?

- Trước tiên, cháu cứu bác, sau đó sẽ cùng chết trong vòng tay của con gái bác.

GIúP SốNG LạI

Quan tòa hỏi bị cáo:

- Bị cáo, anh có biết là anh làm thuốc rầy dỏm đã hại biết bao nhiêu người không?

- Dạ thưa ngài biết ạ! Nhưng tôi đã giúp cũng không ít người sống lại.

- Bộ anh giỡn mặt với tôi à.

- Dạ không! Đó là những người dùng thuốc rầy của tôi sản xuất để tự tử ạ.
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top