trungkien245
New Member
hay quá, thanks
Hic.Nóng hết cả mìn!Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt đang đỏ bừng lên vì...thôi em đi tắm đây!Đúng là từ chuyện đi nhổ răng được biến tấu thành!
Giờ người em nóng ran lên rùi, chắc phải xả nước lạnh quá!
Số ĐT của bete có phải thật không vậy?
WE làm chuyện đầu tiên ấy nha!
:d
^^ Có thể topic này sẽ chùng đề tài với người khác về nội dung đó là Truyện cười nhưng có thể khẳng định rằng truyện của mình cung cấp sẽ rất ..chất lượng,hy vọng đc sự cổ vũ và mang lại tiếng cười cho mọi người ở khu vực giải "chí" này:
Mở màn là câu chuyện cổ tích tân trang
Ạc nôn Thạch Sanh
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai mồ côi cha mẹ sống ở một ngôi làng nọ. Thuở bé, do gày gò ốm yếu, dân làng đặt tên cho chàng là Thạch Sùng. Nhưng do lúc lớn ăn nhằm thuốc tăng trưởng dành cho bò húc nên chàng bỗng vụt lớn, trở nên cường tráng hộ pháp. Dân làng âu yếm gọi chàng là Ạc Nôn Thạch Sanh.
Kể từ lúc lọt lòng, gia tài của Thạch Sanh chỉ vỏn vẹn gồm một cái rìu ghẻ sắp long cán và một cái khố rách bươm, mặc vào nhìn giống hệt mấy cái váy xẻ thời nay của các cô bé con. Chàng kiếm ăn bằng nghề chẻ củi. Cứ một bó củi, đổi lấy một nắm cơm với vừng. Bọn buôn lậu nhiều lần tìm đủ mọi cách thuê chàng chặt cây lấy gỗ phá rừng nhưng với bản tính ngay thẳng, chất phác, Thạch Sanh không một lần ưng thuận.
Thạch Sanh có một người bạn thân tên là Lý Thông. "Lý" là lý thú, "thông" là thông dâm. Đây là một gã gian xảo, lắm mưu nhiều mẹo, có sở thích đi chòng ghẹo các cô ả đã có chồng nhằm tìm những khoái lạc bẩn thỉu. Mẹ hắn là một Mama khét tiếng, từng bị liệt vào danh sách đen của đội phòng chống tệ nạn xã hội của làng. Thạch Sanh khù khờ coi hai con người này như những người thân thiết nhất trong gia đình.
Ở một ngôi miếu làng bên, có một con quái thú Rắn 3 đầu 6 đuôi rất ghê sợ. Vốn là một con giun sắp sửa giãy chết, do uống phải thuốc tăng trưởng mà Thạch Sanh xưa kia vô tình đổ xuống cống, Rắn ta vươn vai hoá thân thành một con quái vật gây bao nỗi khiếp sợ cho loài người. Nhà vua đã từng cử bao nhiêu phái đoàn quân sự, chi bao nhiêu tiền chế tạo xe bọc thép, máy bay tàng hình, tên lửa đạn đạo đến nhằm tiêu diệt quái thú nhưng vẫn không thành công. Cuối cùng, vua phải thương lượng với Rắn rằng: cứ mỗi năm một lần, một mạng người phải được cống cho Rắn thì Rắn mới thôi không hoành hành.
Năm ấy, đến lượt nhà Lý Thông phải cống nạp. Hắn và mẹ bàn kế lừa Thạch Sanh vào tròng để thế mạng. Tối đó, Lý Thông gọi Thạch Sanh đến nhậu. Bí mật pha thuốc tăng trưởng vào vò rượu, Lý Thông vừa chuốc rượu cho thằng em bịa ra rằng hôm nay đến phiên hắn phải đi trông miếu thần, mà mẹ già thì đang trúng gió nằm vật vạ ra đấy, không biết làm thế nào. Thạch Sanh uống rượu pha thuốc tăng trưởng, người nóng phừng phừng. Đầu chàng xịt khói, thân hình phình ra suýt đứt cả khố, tay chân nổi bắp cuồn cuộn, nhìn tổng thể giống hệt một con bò tót. Thạch Sanh lấy tay chùi mép, vác rìu lên, quát:
- Anh để em. Em đi canh cho anh. Thằng nào lìu tìu thích trộm miếu em chẻ nó thành củi mang về cho anh bắc nồi nấu cháo cho cụ.
Nói là làm, Thạch Sanh phóng vù ra miếu. Đến nơi, chưa kịp ngồi xuống nghỉ thì ở đâu gió mạnh cấp 12 tràn về, cây cối nghiêng ngả. Một bóng đen khổng lồ xuất hiện, lao vù về phía chàng trai trẻ. Rắn đã tới! Thạch Sanh giật mình sợ quá ném rìu bỏ chạy. Ai ngờ chàng ném mạnh quá, rìu long khỏi cán bay đến chặt đứt phăng cả đầu Rắn, rơi phịch xuống đất, lăn lông lốc như bóng Động Lực. Thạch Sanh trấn tĩnh lại, nhặt đầu Rắn lên, lắp lại rìu, rồi thiêu huỷ đống xác còn lại của Rắn. Từ trong đống tro tàn, hiện lên một bộ cung tên bằng vàng lấp lánh, bóng loáng, vẫn còn nguyên xi cả tem bảo hành. Thạch Sanh mang tất cả những thứ này về nhà Lý Thông.
Cả nhà Lý Thông nghe tiếng Thạch Sanh gọi cửa, thất thần sợ hãi vì tưởng rằng hồn ma của chàng hiện về báo oán. Hai mẹ con nhà họ Lý quỳ lạy rối rít, bà mẹ thì lắp bắp khấn và hứa nguyện sẽ đốt thật nhiều tiền vàng, xe hơi, nhà cửa cho Thạch Sanh, trong khi Lý Thông thì hoảng loạn cuống quít khai hết tất cả mọi chuyện đồi bại mà hắn đã làm trong quá khứ ra: nào là ăn ngủ, ve vãn với vợ ông này, rồi nghịch ngợm vào các trang web bậy bạ nọ kia. Thạch Sanh bấm bụng cười thầm, rồi trấn tĩnh hai mẹ con họ lại và bảo rẳng Rắn đã bị giết chết. Sau khi nghe xong, Lý Thông nảy ra một ý nữa để lừa Thạch Sanh, chiếm đoạt công trạng của chàng. Đoạn hắn bảo:
- Chết chú rồi. Đây là Rắn ngâm rượu của Liên hợp quốc đấy. Chú giết Rắn thế này là phạm tội phá hoại của công. Thôi mau mau trốn đi.
Thạch Sanh tin lời, liền trở lại vào rừng như xưa, nhằm trốn cái ông Liên hợp quốc nào đó mà Lý Thông nói đến. Về phần Lý Thông, hắn mang đầu Rắn đến trình nhà vua, nhận được rất nhiều khen thưởng và được phong chức quan.
---------------------------
Thuở đó, nhà vua chỉ có một đứa con gái độc nhất tên là Quỳnh Châu. Đã đến tuổi cặp kê, Quỳnh Châu được các hào kiệt, siêu sao, diễn viên điện ảnh nối tiếng từ khắp nơi tìm đến cầu hôn, nhưng nàng đều kiêu kì lắc đầu quầy quậy như con bọ gậy.
Một ngày kia, khi đang đi dạo trong vườn, Quỳnh Châu nối hứng bắt chước Hoàn Châu Cách Cách phóng một phát lên mái nhà nhặt quả cầu. Ai ngờ vừa phóng lên một cái thì nàng bị một con đại bàng to tổ chảng từ đâu bay ra quắp đi bay mất luôn. Trước khi đại bàng bay đi xa, người ta còn nghe được tiếng nàng the thé: "Con chim chết dẫm, mày quặp vào đâu không quặp, sao lại quặp vào chỗ này????"
Lại nói chuyện Thạch Sanh. Lúc này chàng đang đi đốn củi, thì thấy phía đẳng xa có một con chim đang quắp một người con gái bay đi rất nhanh. Chàng rút cung tên vàng, ngắm nghĩa một hồi rồi bắn một phát thật lực. Đại bàng trúng tên, máu chảy ra, nhỏ ròng ròng trên mặt đất. Thạch Sanh hối hả theo dấu máu lần đến một miệng hang sâu. Không có cách nào xuống được, chàng lủi thủi ra về, buồn rầu vì mất dấu người đẹp.
Nhà vua lúc này đang hối thúc "người hùng" Lý Thông đi tìm bằng được con gái rượu về. Trong khi Lý Thông đang không biết phải làm sao thì hắn nhận được SMS của Thạch Sanh, nói rằng đã biết dấu vết nơi ở của đại bàng. Lý Thông lập tức kéo một đoàn xe tăng vận tải rồng rắn cùng Thạch Sanh đến miệng hang.
Khi tới miệng hang, Lý Thông buộc dây quanh người Thạch Sanh rồi đẩy chàng xuống hố. Cả đoàn người hồi hộp xúm lại quanh miệng hố sâu hoắm, chờ công chúa được đưa trở về.
Ở dưới miệng hang sâu, Thạch Sanh mò mẫm một hồi đụng phải công chúa đang nằm co quắp. Tưởng ma, cả hai hét ầm ĩ, rung chuyển cả hang. Thạch Sanh trấn tĩnh lại rồi đưa công chúa men theo lối cũ, leo lên dây ra ngoài. Lý Thông lại một lần nữa chơi bẩn: hắn đón lấy công chúa, nhét giẻ lau bảng vào mồm nàng, rồi chặn nguyên cả cái xe tăng lên miệng hố, bịt lại nhốt Thạch Sanh bên dưới.
Chàng trai trẻ ở dưới hoảng sợ, rút cung tên vàng ra bắn tứ phía, múa rìu loạn xạ vì sợ đại bàng còn đâu đó trong hang. Được một lúc, chàng bật đuốc lên xem xét, thì hoá ra đại bàng nghe phải tiếng hét âm vang trong hang của hai người ban nãy, đứt mạch máu não, loạn dây thần kinh, đã lăn quay ra tắt thở từ bao giờ. Thạch Sanh nhổ toẹt vào xác đại bàng, rồi mò mẫm tiếp để tìm được ra. Được một lúc, chàng cứu được một vị thần bị nhốt trong cũi sắt. Vị thần than rằng ông chính là con trai của vua Rồng, chồng của vua Cú, chú của vua Tê giác, bác của vua Khỉ, do một lần trót dại vặt lông một con chim ưng khác là bồ của con đại bàng này nên bị đại bàng bắt nhốt vào cũi, mất hết phép màu. Vị thần cảm tạ Thạch Sanh, rồi tung phép, làm sập hang, cứu cả hai ra ngoài. Trước khi trở về nhà, vị thần tặng cho Thạch Sanh một quả đàn điện Washburn KC-40V mới toanh, kèm 1 dàn Crate Amp và một cái Mic ATR30 mua ở Bestbuy to huỵch làm quà tặng.
Lại nói về công chúa, sau khi được đưa về đến cung thì bị Lý Thông cho uống thuốc cấm khẩu. Những ngày sau đó, công chúa chỉ biết "ứ ứ" mấy câu vô nghĩa, không làm cách nào kể cho nhà vua nghe về người hùng trong mộng đã cứu nàng thoát khỏi hang đại bàng là ai. Rất may, khi các hào kiệt, siêu sao, hảo hán khác kéo đến bên nàng, họ cứ hỏi cầu hôn một câu là nàng lại "ứ" một câu, nên Quỳnh Châu cho đến giờ vẫn chưa bị chàng hào kiệt nào cưới mất.
Thạch Sanh lúc này vác đàn, vác Amp đi biểu diễn tứ tung. Chẳng may đến phủ Lý Thông, chàng bị bắt giam vào ngục. Tức mình, cắm Amp vào, cắm Mic vào, chàng hát ầm ĩ cho bõ tức. Tiếng đàn có sức mạnh thần kì, cộng với tiếng hét ầm ĩ quen thuộc thuở nào làm cho Quỳnh Châu bỗng bật dậy nói được. Nàng kể hết với vua cha về người hùng Thạch Sanh và sự đểu cáng của Lý Thông. Vua cha giận lắm, sai quân lính bắt mẹ con Lý Thông, lột hết áo mũ quan, lột hết huy hiệu huy chương, và tống khứ về quê. Dọc đường mẹ con nhà Lý gặp quả báo bị sét đánh cháy đen thui. Thạch Sanh cưới công chúa, hưởng vinh hoa phú quý suốt đời, và vẫn không quên hàng tháng uống thuốc tăng trưởng đều đặn nhằm tăng cường "sức khoẻ"b-)
************(còn tiếp...)