Lạm bàn về Tru Tiên Ngoại Truyện!!!
Hôm nay vừa đọc xong hết 12946 trang Tru Tiên, một cảm giác khó tả dâng trào nên muốn lạm bàn đôi điều cho mọi người tham khảo.
Cảm giác đầu tiên về Tiêu Đỉnh thì quả thật đúng là một nhân tài trong lớp nhà văn trẻ Trung Quốc. Văn phong nhẹ nhàng mạch lạc nhưng lại ẩn chưa bao suy nghĩ tinh túy sâu xa. Người đọc như có cảm giác như Tiêu Đỉnh luôn ẩn chứa một tâm trạng bi ai chán nản thế sự ngay đến cả hoàng thiên cũng bị coi là:"Thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu". Đặc biệt là lối dẫn truyện khiến người xem như bị lôi cuốn vào vòng xoáy của những tình tiết trong truyện.
Đọc Tru Tiên, ta cảm giác như đây không phải là một bộ truyện thuần túy kiếm hiệp kỳ tình, mà nó mang nặng cái tình cái đạo lý sống ở đời hơn là đi vào chi tiết những di cố võ học Trung Hoa, đôi lúc cảm giác như đang lạc vào thế giới của Phong Thần Bảng :|.Không hiều sao, một người trẻ tuổi lại mang trong mình một tâm trạng bi ai như vậy với cuộc sống hay ít nhất lại có ý định mang hơi hám chán nản như thế gieo vào người đọc.
Phê bình đây:
Quả thật, bộ Tru Tiên này có thể coi như một bộ truyện bao gồm cả hỉ nộ ái ố bi ai tình trường trong những tâm trạng, những khái luận của tất cả hạng người từ yêu tinh đến đạo sĩ, tăng, tục, ma giáo hay ngay đến kẻ vô ưu tự tại. Tất cả đều bị cuốn vào vòng xoáy luân hồi của Tru Tiên. Nhưng có lẽ cũng chính vì thế đã tạo ra cho Tiêu Đỉnh một áp lực nặng nề vì sự ôm đồm này. Tuổi trẻ tài cao ngạo khí ngất trời trong khi vốn sống chưa đạt hỏa hầu, chưa nói lên được cái chân cái lý đặng tường bằng những câu chữ đích xác như ta thường thấy ở Kim Dung. Lời văn do chưa đi đúng được chủ đạo nên lang mang đôi khi tối nghĩa, lặp đi lặp lại tạo cho người xem một phản cảm nhàm chán.
Quả thật, chính cái ngạo khí này đã đưa Tiêu Đỉnh đến sai lầm chết người là ôm đồm quá nhiều vào bộ truyện, đưa con người trẻ tuổi này đến bờ vực của sự cạn kiệt tài nguyên để viết. Đến phần cuối của truyện, hay chính xác là từ trang thứ 12.000 trở đi, người đọc cảm nhận được ngay sự bất minh trong mạch suy nghĩ từ đầu truyện tới giờ. Một sự lệch lạc quá ư là thô thiển trong mạch lôgic từ đầu đến đây. Một kết thúc được cut & paste quá ư là thô tục. Công trình xây dựng bấy lâu bỗng chốc tiêu tan trong lòng đọc giả. Còn chăng là cảm giác hụt hẫng, nhạt nhẽo đến nao lòng
Âu cũng là sai lầm của người trẻ thời nay (trong đó có tui
hihi) khao khát thể hiện mình mà không thấy được thực lực của mình, không biết dàn trãi sức cho một trường thiên mà đến hậu hồi trở nên lung linh suy kiệt. Nhưng đằng sau sự sai lầm ấy ta thấy rõ tiềm ẩn một ánh dương quang cho nền văn học tiểu thuyết kiếm hiệp đương đại.
"Ngọc bất trác bất thành khí" mà. ;
Hy vọng là sai lầm này sẽ giúp cho Tiêu Đỉnh ngày càng có nhiều trãi nghiệm và cống hiến cho nền văn học tiểu thuyết thế giới những áng văn bi hùng tuyệt tác hơn.:-??
Rantp kính bút
Sẵn tiện gửi mấy bác link bộ Tru Tiên file prc lun
Down here