• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

PHÒNG GIẢI TRÍ CHO THÀNH VIÊN PDAVIET

Status
Không mở trả lời sau này.

oanhngo

New Member
Không ai đẹp bằng... vợ ta (Nhưng mà xinh nhất: dì Ba bên nhà).
Vợ ta mãi mãi không... già (Nhưng trẻ đẹp nhất: cô Hoa láng giềng).
Vợ ta là đệ nhất... hiền (Nhưng mà ngoan nhất: em Huyền tiếp viên).
Vợ ta trông giống cô... tiên (Nhưng cơ quan có cô Miền quá xinh!).
Vợ ta thỏ thẻ rất... tình (Cô Hồng quán nhậu gọi mình...“ngọt” hơn!).
Vợ ta nhìn cũng...“ngon cơm” (Ra đường thấy “phở” thơm thơm lại... thèm).
 
Bức hình này cái micro được đặt vào chỗ không hợp lý mấy nhỉ...

main-01.jpg

 

HuyChung

New Member
Người con gái hôm nay không mặc áo
Và hôm qua cũng chẳng chịu mặc quần
Áo với quần mặc làm gì em nhỉ
Khi nõn nà hừng hực tuổi thanh xuân

Người con gái hôm qua không thèm nói
Đến hôm nay cũng chẳng chịu mỉm cười
Nói với cười, đẹp cái gì em nhỉ
Vì đằng nào em cũng giống đười ươi

Người con gái hôm nay không xỉn rượu
Và hôm qua cũng chẳng chịu say bia
Bia với rượu chuốc làm gì em nhỉ
Khi thật thà lời nói hóa vẫn điêu

người con gái hôm qua không thèm cãi
và hôm nay cũng chẳng nói câu gì
nói với cãi làm cái gì em nhỉ
mở câu nào cũng được phát xông phi
 

Cleonardo

New Member
báo công an đưa tin : ''anh Nguyễn Thanh X., TPHCM. Tối 22/5, bật lửa soi xem xăng xe còn hay hết. Xăng còn. anh X. thọ 30 tuổi''

: Chuyện toàn dấu nặng: Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !----> đọc thật mệt
 

Hoden

Super V.I.P
báo công an đưa tin : ''anh Nguyễn Thanh X., TPHCM. Tối 22/5, bật lửa soi xem xăng xe còn hay hết. Xăng còn. anh X. thọ 30 tuổi''

: Chuyện toàn dấu nặng: Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !----> đọc thật mệt

phát hiện muộn màng ............ và xăng cũng bốc hơi theo người
 

daugiang1987

New Member
Mới thấy bên dân trí có câu chuyện vui chia sẽ cùng các bạn:

Mật phục bắt quả tang
Hơn 1 tháng nay bà Hải thấy hình như chồng mình hơi khang khác. Thuế má, bài vở trả rất qua quýt.
Nhiều hôm ông Chương (chồng bà Hải) lấy cớ bận việc ở công ty, cắt cơm tối ở nhà rồi mãi khuya mới về và lên phòng riêng ngủ, không đoái hoài gì đến vợ.
Sự nhạt nhẽo này do đâu? Bà Hải hỏi dò những người thân tín trong công ty của chồng, nhưng tất cả đều nói rằng tổng giám đốc không hề có mối quan hệ đặc biệt nào. Vậy ai có thể là người thứ ba xen vào mối quan hệ giữa bà Hải và chồng? Nghĩ mãi, cuối cùng mọi nghi ngờ tập trung vào cô ôsin.
Cái con bé này ngày mới ra Hà Nội thì đen đủi và khẳng khiu như một cành cây khô nhưng giờ thì đã ra dáng một cô gái thành phố, cũng xông xênh áo nọ quần kia, cũng kem dưỡng da, dầu chải tóc, sữa rửa mặt thơm phức. Thỉnh thoảng bà Hải bắt quả tang cô ôsin nhìn yêu chồng mình và ông Chương cũng cười nói với cô rất cởi mở.
Tuần trước đi công tác TPHCM về, ông Chương còn mua cho cô ôsin một đôi dép rất đẹp. Ông chủ mua quà cho người giúp việc cũng không sao nhưng không mấy ai lại đi mua một món quà hàng hiệu đắt tiền như thế. Chắc là hai người có chuyện gì đó bí mật lắm. Có lẽ cái tổ con chuồn chuồn là đây.
Nhà bà Hải 3 tầng. Tầng trệt có phòng bếp, phòng ăn, phòng tắm, gara ôtô và phòng của ôsin. Cô ôsin phải ở tầng trệt để tiện việc chợ búa cơm nước, mở cửa đóng cửa và kiêm luôn người bảo vệ. Tầng 2 có phòng khách, phòng ngủ của vợ chồng bà Hải, phòng riêng của hai con. Tầng 3 là khu làm việc của ông Chương, với đầy đủ máy móc, tủ tài liệu và một phòng nghỉ của ông.
Những hôm ông Chương kêu bận việc về khuya, trước khi lên tầng 3 hình như ông có ghé qua phòng ôsin, vì ôtô vào gara một lúc lâu sau bà Hải mới nghe thấy tiếng chân giầy của chồng lên cầu thang. Không hiểu hai người đã làm gì trong khoảng thời gian đó? Câu hỏi này lớn dần thành mối nghi ngờ làm ngứa ngáy tâm can bà Hải.
Sau khi đã suy đi tính lại rất kỹ càng, bà chủ quyết định thực hiện một kế hoạch mật phục để bắt quả tang ông chủ.
Kế hoạch mật phục của bà được vạch ra hết sức tỉ mỉ, chặt chẽ và hoàn chỉnh, đảm bảo không thể thoát được. Bà Hải không có ý định bắt quả tang “con mèo ăn vụng” rồi đánh chết hoặc đuổi đi mà chỉ cần cảnh cáo để răn đe thôi. Chuyện này nếu hở ra thì xấu chàng hổ ai và ảnh hưởng đến tâm lý của các con. Bà không muốn gia đình bị tan nát bởi chuyện một “con mèo ăn vụng”. Bà Hải đem kế hoạch mật phục nói kín với mẹ đẻ. Bà cụ gật đầu: “Chuyện này nếu không bắt tận tay day tận trán thì nó không nhận đâu. Nhưng con đừng làm ầm ĩ lên, chỉ vợ chồng biết với nhau thôi”.
Hôm đó ông Chương lại gọi điện thoại về nhà báo rằng phải mời cơm khách hàng và sẽ về nhà muộn. Sau bữa cơm tối bà Hải nói với cô ôsin: “Bà ngoại hôm nay huyết áp hơi cao mà vợ chồng chú em lại đang đi nghỉ mát, để cụ ở một mình chị không yên tâm. Em sang ngủ với bà ngoại một hôm và nếu bà cần gì thì giúp”.
Bà Hải gọi taxi đưa cô ôsin về nhà mẹ đẻ và lập tức gọi điện thoại cho mẹ: “Taxi đang trên đường đến. Mẹ rứt dây điện thoại để bàn ra. Con này hay buôn điện thoại lắm. Nếu nó thông báo được cho phía bên kia là kế hoạch của mẹ con mình thất bại đấy”.
Tối hôm đó sau khi tắm xong bà Hải vào phòng cô ôsin tắt đèn nằm đợi trong tâm lý vừa hồi hộp, vừa tò mò. Khoảng gần 11 giờ đêm ôtô của ông Chương về. Bà Hải nghe tiếng cánh cửa sắt rít ken két, tiếng ôtô lăn vào gara và tiếng ổ khoá gara ôtô lạch cạch. Một lúc sau cánh cửa phòng cô ôsin được kéo ra rất khẽ. Bóng một người đàn ông trùm kín khung cửa. Rồi người ấy cởi giầy, cởi bỏ quần áo ngoài rồi nằm lên giường, ôm chầm lấy bà Hải, hôn tới tấp từ môi xuống cổ, xuống ngực rồi xuống sâu hơn nữa. Và chuyện ấy đã xảy ra, rất sung mãn và hăng hái.“Đúng là với của lạ có khác. Với mình thì phì phọp cho xong chuyện còn với của lạ thì mạnh mẽ như giông bão”. Nghĩ thế bà Hải như sôi máu lên vì ghen tức nhưng bà cố kìm lại. “Có phải là của lạ đâu. Vẫn bát ấy, cơm ấy thôi. Đừng hí hửng. Tí nữa bật đèn lên sẽ biết mặt nhau, xem thử ông chui đi đâu cho thoát”.
Khi chuyện ấy đã xong, bà Hải với tay lên phía đầu giường. Đèn trong phòng vụt sáng kèm theo câu nói hả hê của bà Hải: “Bắt quả tang nhé!”. Vừa quát xong câu ấy, bà Hải bỗng im bặt và kinh hoàng vì người đàn ông kia không phải là ông Chương mà là anh lái xe của chồng mình. “Trời ơi! Anh cút đi cho tôi nhờ!”. Bà Hải thì thầm và chạy ngay vào buồng tắm.
 

i_love_baby387

New Member
Nên cạo hay không cạo ?


Ảnh minh họa


Dạo này thời tiết biến đổi,nhà nhà thi nhau đi cạo,cạo sạch bách từ trên xuống dưới,trai thanh gái lịch cạo láng cả.Mình nhìn thấy mươn mướt thế cũng thinh thích,mân mê cái ấy nó không có cảm giác gai tay,lại tiện dụng trong nhiều thứ,đưa tay quệt phát là biết ngay chỗ mình vừa rờ là ở đâu.Cảm giác an toàn như ở chính nhà mình,không có cảm giác mông lung thám hiểm vùng đất lạ,lại không lo cái ẩm ướt bất chợt đến mỗi khi thấy hồi hộp hay e sợ

Nhiều người bảo cạo xong lại có thể vô tư cùng bạn bè đi khắp nơi,không lo cái nhìn soi mói thường ngày của người khác,dù là áo mỏng đung đưa dưới ánh nắng mai,hay mặc xịp dạ quang giữa đêm thu thăm thẳm

Năm 2008,một dạo Lưu Diệc Phi sơ hở lộ hình nàng thiếu tế nhị làm lộ phần ấy cùng với một chùm lông đen lưa thưa lớt thớt,thiên hạ gần như phát cuồng,thi nhau bàn tán,tranh luận xem nàng Lưu có nên cạo hay không,sôi nổi rầm rì mãi đến hai,ba tháng sau mới tạm dừng đấy không ?

Thời ngày xưa đói ăn đói mặc,cạo hay không cũng không là vấn đề,nhưng hiện nay đã qua lâu rồi cái thời dùng giấy vệ sinh màu nâu vàng thô và cứng như giấy nhám,mỗi lần chùi là mỗi lần nhỏ lệ.Hay tivi không màu,nhiều kênh Liên Xô,ít kênh VN hô hào dân giàu nước mạnh.Của phải tội,dân ta lẫn lãnh đạo ngày đó thực thi chính sách Đảng và nhà nước hơi bị triệt để,dân hiện nay thì giàu vãi vật rồi.Siêu xe chạy đầy ngoài phố,nhưng nước thì vẫn như thằng uống thuốc chữa yếu sinh lý,lúc lên lúc xuống chả biết đâu mà lường

Nhiều hôm đi mưa ẩm ướt,lộ xu chiêng cũng chả sao,nhưng hớ hênh lộ hàng thì thật là khó xử.Hôm ấy bão to,tác giả chán cơm thèm phở,ngồi ngay quán đầu phố gọi một tô tái gầu.Đang vừa ăn vừa nghe Bảo Thi hát công chúa hôi nách thì gặp hai em áo dài đỗ xịch vào trước quán,quần áo dính bết bát cả vào da vào thịt.Tác giả tai nghe nhạc trẻ rẻ tiền,miệng đầy mồm phở rẻ tiền nhai nhồm nhoàm,còn đôi mắt cũng rẻ tiền không kém lúng liếng như thằng trộm cướp chiếu thẳng vào hai em gái

Cái mông tròn lẳng,cái eo thon thả uốn cong đến mê người,đôi chân dài miên man,cái áo trắng tinh ẩn hiện hai cái cạp màu mỡ gà,nhớ lại giây phút ấy,ôi sao mà mê luyến đến thế...

Rồi em ấy tháo cái nồi cơm điện ra khỏi đầu và quay mặt lại....của phải tội,tác giả hai mắt trợn trừng như thằng chết trôi,phở phun phèo phèo qua hai đường lỗ mũi,trông thô bỉ tuyệt luân ! Chỉ vì trong cái giây phút em ấy đưa tay gỡ nồi xoay người,ẩn hiện dưới lớp áo dài là " một màu đen đen,chấm thêm vàng vàng "

Thấy hai em liếc mắt nhìn mình,tác giả vội cụp mắt xuống húp cho xong tô phở,trong lúc này văng vẳng vào tai tiếng thỏ thẻ của một em

" Trời mưa to vậy làm sao giờ ? Ghét thiệt ướt cả người rồi "

" Không sao đâu mày đừng lo,đứng trong này chờ tí là khô ngay thôi "

Sau này tác giả ăn xong tô phở,về dùng hai câu trên thêm một câu,bỏ một câu,viết thành slogan " Ngăn ẩm ướt,đón tự tin " gửi cho Kotex xì tin,tiền cũng được kha khá,đủ ăn phở 2 năm liền.

Nay thấy cái hại của việc lông lá mọc không theo quy hoạch như vậy thật khổ người khổ ta,sau một đêm đi đú bờ hồ về,tác giả suy nghĩ mông lung,cuối cùng cũng đi tới một quyết định....

Đọc đến đây,nhiều bạn lại cười thầm tác giả đi cạo đầu....ồ không,cái tóc là gốc con người,làm sao có thể cạo được ? Thứ mình cạo nằm dưới mái tóc,ngắn vừa phải và cũng rậm ở mức vừa phải cơ mà....nó là cái nơi bạn khép ra khép vào hằng đêm,trằn trọc muôn thuở,lại ngại ngùng để người yêu thấy mỗi khi hẹn gặp ấy




















































Thế các bạn thì suy nghĩ như thế nào ? Nên cạo lông nách hay không ?
 

DreamLand

New Member

Ảnh minh họa


Rồi em ấy tháo cái nồi cơm điện ra khỏi đầu và quay mặt lại....của phải tội,tác giả hai mắt trợn trừng như thằng chết trôi,phở phun phèo phèo qua hai đường lỗ mũi,trông thô bỉ tuyệt luân !
Thế các bạn thì suy nghĩ như thế nào ? Nên cạo lông nách hay không ?
Ko nên, rách việc =))=))=))=))
Xưa mình đi thi tốt nghiệp THPT, đang coi SBD, phòng thi ...trên tờ giấy dán trên Bảng tin.... thì 1 nàng và nhóm bạn xen vào coi, xong mình cũng lùi lại nhường ....chỗ, bỗng giống cái ông tác giả này..."của phải tội,tác giả hai mắt trợn trừng như thằng chết trôi" vì khi nàng giơ cánh tay lên dò dò, chỉ chỉ ...thì ...hihihi...mình ít hơn :D
 

DreamLand

New Member
Anh cam đoan với thằng ku em là ku em lúc đầu đọc đã tưởng tượng đến cái khác rồi;;)
kuanhkuem gì đây chời 8-| Lại còn đầu trọc nữa 8-| =))=))=))
Đính chính là em đọc, ko phải... vì nó ko bík đọc =))
 

i_love_baby387

New Member
Ngôn ngữ chat của "Mr Dâu tây"

Sáng nay mình ngủ dậy và quyết định học kiểu chát internet của thanh niên Việt Nam.
Thứ nhất, mình quyết định thay chữ “ô” bằng chữ “u” – nhưng chỉ trong mụt số trường hợp đặc biệt thui! Như vậy lối viết của mình sẽ nhẹ hơn, dễ chịu hơn, thân thiện hơn... chắc các bạn hiểu ý của mình rùi!

Trong mụt số trường hợp khác, mình sẽ bỏ chữ “ô” hẳn ra. Nếu viết quá chuẩn thì văn của mình sẽ nặng nề, khiến cho người đọc thấy chán. Tức là phải sửa lun – mình không mún làm người khác bùn đâu!

Không phải riêng nguyên âm thui đâu mà cũng có nhiều phụ âm nên bỏ ra. Chữ “n” là mụt trong nhữg “nghi phạm” nổi bật nhất. Vâg, chữ ấy đôi khi rất phí – nhưg cũg có nhiều chữ phí khác nữa, chưa xog đâu!

Chữ “h” ở cuối mụt số từ nhìn rất khó chịu! Không phải mỗi mìn đâu mà còn rất nhiều bạn của mìn nữa cũg nói vậy – khó chịu mụt cách kin khủg! (Chữ “k” ở đầu mụt số từ khác lại còn khó chịu hơn nữa, mìn hôg chịu nổi).

Có ai đồg ý với mìn rằg 2 chữ “q” và “u” xấu lắm hôg? Chữ “w” đẹp hơn nhiều chứ! Nếu chát yahoo và có người viết 2 chữ ấy thì mìn sẽ nói lun: “Trùi ui, cái gì mà wê thế!” – để họ sẽ wen với wan điểm wần chúg của giới trẻ trog wốc.

Việc thay 2 chữ xấu bằg mụt chữ đẹp cũg rất lô- gíc đấy! Ví dụ, 2 chữ “ch” ở cúi mụt số từ nhìn rất rườm rà, làm hỏg cả câu lun! Túm lại, mìn cực kỳ hôg thík! Sút ngày “ch”, “ch”, “ch”, trùi ui, lík kík lắm, lại còn cũ rík nữa, thui thay bằg chữ “k” đi, để lối viết của mìn sẽ kík thík hơn!

Tiếg Việt cũg hay dùg chữ “gì”. Cái gì? Món gì? Phố gì? Chúa ui, chán wá đi mất! Hai chữ “g” và “i" đứg cạnh nhau nhìn rất “béo”! Trái lại, chữ “j” đứg ở mụt mìn nhìn rất “gầy”, rất “người mẫu”! Thui, yêu “chữ mẫu” đi, yêu chữ béo làm j???

Nói về tìn yêu, khi viết “anh yêu em” mụt số cô gái Việt Nam sẽ thấy xấu hổ, đặc biệt là nhữg ai hôg tự tin lắm về cảm xúc của bạn trai mìn. Các bạn gái ơi, hãy thay 2 chữ “ye” xấu xí bằg mỗi chữ “i" xin xắn đi! Viết “em iu anh” thì đỡ rủi ro hơn nhiều (hoặc cứ viết “iu an wá trời lun!” cho máu) – bạn trai nhận lời iu thì tốt, hôg iu thì cũg hôg sao cả, cứ bảo là nói đùa thui!

Way lại với chuyện nguyên âm, mìn hôg hiểu tại sao mụt số người vẫn cứ cho rằg chữ “ă” đẹp hơn chữ “e”!?? Kệ nhữg người đó chứ, họ kiêu lém, cổ hủ lém!
Nhưg hôg fải chữ “ê” lúc nào cũg đẹp. Câu “em không biết” chả có j hay cả.

Trái lại, câu “em hôg bít j đâu” nghe dễ thươg lém! Các bạn hỉu hôg? Mìn fải cố gắg để nói nhẹ chứ, đặc bịt là với fái íu. Nói cứg wá với mụt cô mìn thík thì – chít!

Nè! Ai bảo 2 chữ “a” và “y” lúc nào cũg wan trọg? Ai bảo 2 chữ “ph” lúc nào cũg lúi cún? (Hôg fải mìn!) Fí thế! Ái bảo chữ “c” lúc nào cũg hay hơn chữ “k”? Có rất nhìu trườg hợp khác nữa mà fải thay chữ xấu bằg chữ đẹp, rất tiếk mìn hôg có đủ thời jan để jải thík hít!

Kác nguyên và fụ âm ở trên được jải wyít xog, mìn sẽ bắt đầu tập trug vào việc viết tắt (vt). Bh cg~ n` ng noi” rg vt wá n` k tốt lém. Nhưg thui – vđề k fai la vt co” tốt h k, vđề la fai vt ntn!!!

Rùi có lẽ mìn nin cho mụt chút ja vị SG vô! Cg~ n` ng HN, đặc bịt là ng trẻ, cho rg ng SG sốg 1 kách rất dzui dzẻ. Vậy chuyện thanh nin HN bắt chước thanh nin SG hôg dzô dzuyên tí j! Ở ngoài Bắc nè ai cg~ thík nói “1,2,3 dzô”!!! Thiệt nghen!

Chuyện “1,2,3 dzô” nhắc lại 1 đìu khác nữa: mún trở thành chatter VN thiệt thì lúi vít kủa mìn nên dc bày biện bởi nhiù kon số! Thay vì “chào” bạn, mìn sẽ “2” bạn thui! Thay vì chúc bạn ngủ ngon, mìn sẽ “g9” bạn thui! Và có ai hỏi số dt thì mìn sẽ trả lời ngay: 6677028!

Nhưg kon số hôg có tìn cảm. Bh làm tn để lối vít kủa mìn đầy tìn cảm nhỉ?? Hay là cho mụt số từ miêu tả tiếg khóc, tiếg kười vô nhỉ! Nhưg mìn nin chọn n~ từ j? Huhu, mìn hôg bít đâu! Hix hix, khó wé! Ukie, để ngày mai mìn sẽ trả lời mọi ng nghen! Hihi!!!

Dù sao ngun ngữ kũg hôg fản ánh đc kảm xúc kủa con ng bằg hìn ảnh, và hôg có hìn ảnh nào fản ánh kảm xúc kủa kon ng như mụt gươg mặt ! hihi! Sao? Bạn hôg tin hà? Bạn k tin Mr. Joe tội nghiệp hả? Bùn kừi wá nhỉ! Mìn hôg nói dzối đâu nhá!

kÁc bẠn cÓ bÍt FíM sHiFt hÔg? MiN sẼ dZùNg kÁi Fím Áy đỂ tRaG tRí vĂn KủA MìN mỤt ChÚt. FảI LuN LuN Cố gẮg Để cHữ kỦa MìN đẸp HơN ChỮ KủA nG` kHáC cHứ! gỌi Là Sĩ dZiỆn ĐiẸn tỬ đẤy!! Hihi!!!!

bẬc cÚi CùG Là tHêM mÀu SắC DzÔ! cHữ hÔg mÀu nHư Xe kHô dẦu (hihi!!!) vÀ Ai cG~ BíT xE kHô dẦu hÔg cÓ jÁ tRị j đÂu!! Huhu!!! nHìN mỤt đOạN n` mÀu SắC NtN tHì hOa HíT cẢ MắT!!! ĐẹP dzà mAn LuN!

XoG! Bh MìN đà BíT cHáT ChÍt NhƯ 1 Ng Vịt cHíNh GúC rÙi! DzUi wÁ, tHíK LéM! NhƯg MìN VẫN hƠi Lo, hÔg BíT tƯơNg lAi kỦa nGuN nGữ TiẾg VịT tHâN iU kỦa MìN sẼ Là nTn? ThUi kỆ! bh Là TK21 rÙi, Lo j mÀ vỚ VỉN tHế!

Kekekekekekekekekekekeke!!!!!

Nguồn: Sưu tầm của Mr Joe​
 

Thao_Kute

.:: Em Nuôi Man ::.
Có những cái chỉ là phù du ... nhưng cũng có những cái rất ý nghĩa.

Có những con số rất to rất lớn nhưng nó không nói lên được người to và lớn như những con số đó .. có những cái nick không cần nhìn nhữg con số người ta vần phải ngước nhìn.

câu này của anh hay nà...hjhj
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top