01686539527
New Member
hôm nay rảnh rỗi ngồi viết đôi chút gọi là các chiêu thức làm quen sơ khởi mà từ hồi cấp 3 đến h em đã thực hiện,chủ yếu để trả lời cho câu hỏi:khi gặp 1 girl xinh ta sẽ phải làm quen như thế nào????và sau đây là 1 cơ số các ví dụ thực tế của tại hạ
(em chỉ nêu bước làm quen thôi nhé,các bước sau nói ra ngượng chít,mà người yêu vào đọc thì chắc em cũng toi)
em thứ 1 : Bùi Hạnh Thuý-nhà ở Tây Sơn(gần đại học Công Đoàn)
hồi giữa năm học lớp 12,em thi khối D nên phải đi học thêm TOÁN, VĂN, ANH
em theo bạn đi đến lớp học văn buổi tối ở trường Lý Tự Trọng-hàm long
ngay trong buổi học đầu tiên đến lớp,vì cái thói quen là đi đâu học cũng phải đến sớm để ngổi bàn đầu nên bao h em cũng được ngồi ngay bàn đầu tiên
mà ngày xưa đi học có cái trò bạn đến trước thì giữ chỗ cho bạn mình = cách để sẵn quyển vở hay quyển sách vào chỗ bên cạnh(có khi bây h đi học thêm vẫn thế)
và khi gần đến h học,nàng xuất hiện,em ngước lên nhìn,wow...sành điệu,cao,xinh,dáng chuẩn
nàng đảo mắt rồi đi về phía em,thoáng giật mình (tưởng ra ngồi cạnh mình)
ko phải,nàng ngồi ngay sau lưng em
nói thật,hôm đó ngồi có tập trung được đek đâu mà chỗ gần nhau quá nên lại ko thể quay đầu lại nhìn,thế mới đau
nghĩ ra 1 cách,em quay xuống hỏi:bạn ơi,cho mình xem vở xem trước học cái jì với,mình đi buổi đầu
okie,cho em mượn luôn,lúc đấy tranh thủ nhìn cái,xinh thật các bác ạ em ra quyết tâm luôn là hôm sau phải làm quen và xin số điện thoại được luôn
buổi thứ 2,em vẫn đến sớm và để sách vở ở chỗ cũ,khi nàng đến (xin hơn hôm trước mới chết chứ),em ra ngoài hành lang đứng vì chưa đến h học,đứng từ đó em cứ thế nhìn nàng 1 cách chăm chú(có thể là 15 phút)
và quả nhiên là có chút may mắn,hôm đó bạn của nàng lại đến thêm 2 người và may sao nàng lên trên ngồi cùng em,em cũng lạnh lùng đi vào nhưng cái nhìn đối với nàng vẫn ko thay đổi.
thấy em vào nàng hỏi:ấy ơi,tớ ngồi đây có được ko???
-câu trả lời:làm sao mà tớ từ chối được
xời,nghe xong cái nàng ngẩn ra khoảng 2s sau đó có vẻ xấu hổ mặt hồng lên nhìn càng xinh
....cô giáo bước vào,em cũng ngồi vào nhưng nói đơn giản là;tâm trí đâu mà học văn lúc đấy,em vẫn cứ nhìn,nhưng nhìn khéo và ko gây tập trung của người khác
nàng quay sang và phát hiện cái nhìn đấy,nàng hỏi em
-ơ,cậu ko viết đi à
-lúc đầu em ko định trả lời nhưng sau đó em thò vào túi rút ngay quyển sổ điện thoại ra(hồi xưa chưa được mua di động) và bảo:cậu cho tớ xin tên và số điện thoại đi,tớ muốn làm quen với cậu từ hôm qua mà chưa có cơ hội(nói khẽ lắm)
-nàng mỉm cười rồi di chuyển cây bút từ vở văn sang quyển sổ
===>>em có luôn cả tên họ ngày sinh ,số điện thoại nhà và cả yahoo nữa chứ
chuyện ko ngờ xảy ra lúc đấy là nàng cũng xin lại thông tin đầy đủ của em
ngồi đưọc 30 phút 2 đúa đã có đủ thông tin roài,quen roài nhưng mà chưa hết.em ngồi bàn đầu,trong khi cô giáo cứ phân tích văn cho cả lớp chép thì em ko chép,em cứ ngồi và nhìn sang,cô giáo để ý và hỏi:"em ơi,em ko viết à???
có thể đoạn này cả nhà không tin và bảo là em phét nhưng em im lặng 1 tí rồi đứng dậy trả lời cô giáo như này
-thật ra đây là buổi học thứ 2 của em ở đây ,em đi học thử xem chất lượng và ngay từ buổi đầu em đã quyết định nghỉ rồi nhưng vì buổi đầu em chưa làm quen được với bạn gái đây(nàng bên cạnh)nên em mới đến đây buổi thứ 2,mong cô thông cảm cho em,em xin phép về ạ====>>>cất sách vở luôn và đứng dậy
xời,cả lớp vỗ tay ầm ầm nhé,sau đó 1 năm em mới gọi cho nàng và các bạn biết sao không???nàng nhớ đủ cả tên họ luôn,đọc vèo ra 1 cái làm em sững sờ
bây h em và nàng vẫn là bạn rất thân,và cái chuyện em làm quen đấy dĩ nhiên thỉnh thoảng gặp nhau đem ra kể 2 đứa cười bò vì nàng cũng đồng tình nghĩ cái lớp đó lắm rồi mãi hôm em nói mới có lí do để a dua theo
chiêu thức trên hiệu quả vì để lại ấn tượng cho người mới quen
(em chỉ nêu bước làm quen thôi nhé,các bước sau nói ra ngượng chít,mà người yêu vào đọc thì chắc em cũng toi)
em thứ 1 : Bùi Hạnh Thuý-nhà ở Tây Sơn(gần đại học Công Đoàn)
hồi giữa năm học lớp 12,em thi khối D nên phải đi học thêm TOÁN, VĂN, ANH
em theo bạn đi đến lớp học văn buổi tối ở trường Lý Tự Trọng-hàm long
ngay trong buổi học đầu tiên đến lớp,vì cái thói quen là đi đâu học cũng phải đến sớm để ngổi bàn đầu nên bao h em cũng được ngồi ngay bàn đầu tiên
mà ngày xưa đi học có cái trò bạn đến trước thì giữ chỗ cho bạn mình = cách để sẵn quyển vở hay quyển sách vào chỗ bên cạnh(có khi bây h đi học thêm vẫn thế)
và khi gần đến h học,nàng xuất hiện,em ngước lên nhìn,wow...sành điệu,cao,xinh,dáng chuẩn
nàng đảo mắt rồi đi về phía em,thoáng giật mình (tưởng ra ngồi cạnh mình)
ko phải,nàng ngồi ngay sau lưng em
nói thật,hôm đó ngồi có tập trung được đek đâu mà chỗ gần nhau quá nên lại ko thể quay đầu lại nhìn,thế mới đau
nghĩ ra 1 cách,em quay xuống hỏi:bạn ơi,cho mình xem vở xem trước học cái jì với,mình đi buổi đầu
okie,cho em mượn luôn,lúc đấy tranh thủ nhìn cái,xinh thật các bác ạ em ra quyết tâm luôn là hôm sau phải làm quen và xin số điện thoại được luôn
buổi thứ 2,em vẫn đến sớm và để sách vở ở chỗ cũ,khi nàng đến (xin hơn hôm trước mới chết chứ),em ra ngoài hành lang đứng vì chưa đến h học,đứng từ đó em cứ thế nhìn nàng 1 cách chăm chú(có thể là 15 phút)
và quả nhiên là có chút may mắn,hôm đó bạn của nàng lại đến thêm 2 người và may sao nàng lên trên ngồi cùng em,em cũng lạnh lùng đi vào nhưng cái nhìn đối với nàng vẫn ko thay đổi.
thấy em vào nàng hỏi:ấy ơi,tớ ngồi đây có được ko???
-câu trả lời:làm sao mà tớ từ chối được
xời,nghe xong cái nàng ngẩn ra khoảng 2s sau đó có vẻ xấu hổ mặt hồng lên nhìn càng xinh
....cô giáo bước vào,em cũng ngồi vào nhưng nói đơn giản là;tâm trí đâu mà học văn lúc đấy,em vẫn cứ nhìn,nhưng nhìn khéo và ko gây tập trung của người khác
nàng quay sang và phát hiện cái nhìn đấy,nàng hỏi em
-ơ,cậu ko viết đi à
-lúc đầu em ko định trả lời nhưng sau đó em thò vào túi rút ngay quyển sổ điện thoại ra(hồi xưa chưa được mua di động) và bảo:cậu cho tớ xin tên và số điện thoại đi,tớ muốn làm quen với cậu từ hôm qua mà chưa có cơ hội(nói khẽ lắm)
-nàng mỉm cười rồi di chuyển cây bút từ vở văn sang quyển sổ
===>>em có luôn cả tên họ ngày sinh ,số điện thoại nhà và cả yahoo nữa chứ
chuyện ko ngờ xảy ra lúc đấy là nàng cũng xin lại thông tin đầy đủ của em
ngồi đưọc 30 phút 2 đúa đã có đủ thông tin roài,quen roài nhưng mà chưa hết.em ngồi bàn đầu,trong khi cô giáo cứ phân tích văn cho cả lớp chép thì em ko chép,em cứ ngồi và nhìn sang,cô giáo để ý và hỏi:"em ơi,em ko viết à???
có thể đoạn này cả nhà không tin và bảo là em phét nhưng em im lặng 1 tí rồi đứng dậy trả lời cô giáo như này
-thật ra đây là buổi học thứ 2 của em ở đây ,em đi học thử xem chất lượng và ngay từ buổi đầu em đã quyết định nghỉ rồi nhưng vì buổi đầu em chưa làm quen được với bạn gái đây(nàng bên cạnh)nên em mới đến đây buổi thứ 2,mong cô thông cảm cho em,em xin phép về ạ====>>>cất sách vở luôn và đứng dậy
xời,cả lớp vỗ tay ầm ầm nhé,sau đó 1 năm em mới gọi cho nàng và các bạn biết sao không???nàng nhớ đủ cả tên họ luôn,đọc vèo ra 1 cái làm em sững sờ
bây h em và nàng vẫn là bạn rất thân,và cái chuyện em làm quen đấy dĩ nhiên thỉnh thoảng gặp nhau đem ra kể 2 đứa cười bò vì nàng cũng đồng tình nghĩ cái lớp đó lắm rồi mãi hôm em nói mới có lí do để a dua theo
chiêu thức trên hiệu quả vì để lại ấn tượng cho người mới quen
Chỉnh sửa cuối: