Người Tình Thứ 117 (18+)
Mark châm điếu thuốc, hớp tí rượu, thả lỏng người dài trên sa-lông phòng khách nhà Esther. Esther đã trở dậy đi vào phòng tắm vứt bao cao su.
Có tiếng vòi hoa sen rào rào. Chắc cô nàng đang rửa ráy.
Mark rít hơi thuốc dài, thủng thỉnh đắn đo xem có nên trở dậy rón rén theo vào phòng tắm, ôm chầm Esther từ sau lưng và hai người sẽ tiếp tục âu yếm dưới vòi sen hay không… Lãng mạn và gợi dục.
Đàn bà thích thế. Ít nhất đã 5 cô nàng từ 5 nước khác nhau nhấn mạnh, mỗi khi Mark đột ngột xuất hiện từ sau lưng và ôm chầm lấy họ trong phòng tắm, họ đều thích thú. Đàn bà thích sau khi làm tình, hai người quấn lấy nhau âu yếm tiếp.
Đặc biệt, họ thích có Mark trong phòng tắm. Khi nước từ vòi sen nhỏ thành dòng trên bờ vai người mẫu vạm vỡ của anh. Đọng thành giọt quanh khuôn mặt chữ điền rắn rỏi và đàn ông của anh.
Về phương diện cá nhân, Mark chỉ thích âu yếm chút ít trước khi làm tình. Nhất là trong những phi vụ giải khuây chớp nhóang và ít cảm xúc này. Thế nhưng, tùy đối tượng, đôi khi Mark cũng chịu đầu tư công sức làm vừa lòng các cô.
Mark thích hình ảnh của anh trong mắt các cô: Một người mẫu đẹp trai, đa tình, biết làm vừa lòng phụ nữ và đặc biệt là tay sát thủ thuần thục chuyện phòng the. Hình ảnh anh trong mắt phụ nữ lúc nào cũng ngọt ngào và huyền ảo hơn thực tế.
Mark thích như vậy. Đôi khi giữa lúc giao hoan, hay khi ôm ấp gần gũi, nhìn vào ảnh phản chiếu của mình trong mắt các cô, trong đầu Mark xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ rằng có thể anh đang làm tình với chính mình. Ý tưởng này, vừa có chút gì sai trái, cấm kỵ, vừa gợi dục một cách dị thường.
Có vài người phụ nữ phát hiện ra điều này.
“Anh làm tình với em mà nghĩ về ai vậy?”
Họ hỏi.
Mark không trả lời.
Cũng chẳng quan trọng. Những người phụ nữ này, sáng rồi đi, mắt đen, mắt xanh, mắt nâu, mắt xám… như những chiếc gương đủ hình dạng thay đổi luân phiên. Trong sổ tay của anh, sau một đêm, họ chỉ là cái gạch. Chỉ có hình ảnh phản chiếu trong mắt họ, hình ảnh chính anh là cố định. Họ đến với anh vì ái mộ bề ngòai đẹp mã của anh. Vì chút niềm vui xác dục qua đường. Anh đến với họ vì nhu cầu tình dục của bản thân, vì yêu cách họ dễ dàng, sẵn sàng thỏa mãn anh.
Mark không có gì để mất. Chỉ tình dục qua đường. Dùng bao cao su bảo vệ. Không yêu đương lằng nhằng. Chỉ như quan hệ xã giao.
Esther cũng là một trong những người phụ nữ này.
Người thứ 117.
Lần đầu tiên gặp Mark, mắt Esther đột nhiên sáng hẳn lên. Mark nhếch miệng cười, liếc nhìn Esther từ đầu đến chân.
Lúc đó Mark đang bay chuyến quốc tế cho một hợp đồng quảng cáo. Công ty quảng cáo thương lượng thế nào mà rốt cuộc anh bị rơi vào khoang ghế economic chật chội. Hai người ngồi cạnh là hai gã già hôi hám, suốt chuyến bay ngủ gục gà gục gật, nước dãi chảy lòng thòng.
Nhưng nhờ đó anh gặp Esther, hôm đó chịu trách nhiệm phục vụ khoang anh, từ khi phát hiện ra Mark, cứ đi đi lại đưa mắt nhìn anh cười.
Tiếp viên hàng không.
Mark thầm nghĩ. Một trong những đối tượng hàng đầu.
Esther trông khá bình thường so với những tiếp viên hàng không mà anh từng qua đêm cùng. Tóc hoe, mắt xám, nụ cười điêu luyện dán chặt trên mặt. Esther khá cao, người xương xương. Ngực trung bình, hông cũng không đặc biệt quyến rũ. Trong dáng thuộc lọai đàn bà thể thao quá độ mà mất nét mềm mại đầy đặn.
Mark không thích kiểu cơ thể này. Dáng chữ T. Dáng người mẫu. Chỉ đẹp khi mặc quần áo. Hơi thô kệch khi trần truồng.
Bình thường có lẽ anh không chú ý đến. Nhưng ánh mắt của Esther cứ dán vào anh.
“anh chàng đẹp quá!” Mark có thể đọc được ánh mắt đó. “Làm tình với em đi”
Tối nay hạ cánh, sáng mai 9 giờ mới bắt đầu chụp ảnh… có vài giờ để tiêu khiển.
Cho nên, khi Esther bước đến hàng ghế anh thu dọn cốc bẩn, Mark nắm lấy tay cô, rút bút trong túi ra viết lên đó số điện thọai của mình. Esther mỉm cười, ánh mắt lẳng lơ nhìn anh hiểu ý. Cô bước đi, còn ngóai lại cong môi hôn gió nhẹ. Hai gã ngồi bên vẫn ngủ khèo.
Xem như tối đó đã thu xếp xong. Esther sẽ qua khách sạn anh.
Đêm đó thế nào, Mark không nhớ rõ. Có thể người còn mệt sau chuyến bay dài … có thể chỉ như những lần khác. Esther quá bình thường. Đúng như anh đóan, người dáng chữ T, ngực giơ xương, vú quả bầu, bắp tay rắn chắc, da mềm mại, nhổ sáp sạch tinh không chừa một sợi lông, tiêu biểu con gái mỹ. Trái ngược với con gái Á thường để lông hạ bộ lồm xồm.
Esther chẳng có kỹ thuật gì đặc sắc. Mark cảm giác cô ta chẳng buồn thỏa mãn anh. Hoặc có thể, chỉ là một cô nàng thiếu kinh nghiệm. Làm tình xong, Esther đứng dậy xách vali đi, không nói một tiếng.
Vậy mà sáng hôm sau, khi vừa chụp ảnh xong, điện thọai reo. Esther gọi anh lần thứ hai.
“Trước khi về anh qua nhà em chơi nhé!”
“Xin lỗi… có lẽ không cần!” Mark ngán ngẫm
“Em ở biệt thự đẹp lắm đấy, có cả bồn tắm sủi bọt. Lần này em sẽ đền cho anh. Em sẽ …” Esther hạ giọng thì thầm.
Lời hứa hẹn về những chuyện “bẩn thỉu” mà Esther sẽ “đền” cho anh khiến Mark hứng khởi trở lại. Thôi được, cho cô một cơ hội cuối.
Tối đó, Mark bí mật check out khỏi khách sạn. Esther dừng xe chờ sẵn bên ngòai. Lần này cô mặc áo hở rộng cổ, bên trong không mặc áo ngực nên lớp áo mỏng thả nhẹ trên núm vú căng nhọn.
Lần đầu tiên đến nhà Esther. Quả thật Esther ở biệt thự tuyệt đẹp. Biệt thự xa thành phố gần 2 giờ lái xe, giữa nơi rừng rậm trống trãi. Khung cảnh yên tĩnh. Hoang vắng.
Biệt thự rộng thênh thang nhưng không một bóng người.
Vừa xuống xe, Esther thảy va li xuống phòng khách, tuột áo xuống chân rồi quấn lấy Mark ngay tại đó.
Biệt thự không có ai.
Phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ, phòng tắm, phòng nào cũng thành nơi hoan lạc được.
Nhưng làm tình với Esther vẫn chán như ăn cơm cũ. Mark không thích lọai đàn bà quá mạnh bạo. Có lúc Esther đẩy anh xuống rồi ngồi lên trên, ghì chặt tay anh xuống sàn, mắt ánh lên tia nhìn kỳ lạ. Như con thú đang săn mồi.
Ánh nhìn đó làm Mark hơi ghê sợ hơn là hưng phấn.
Thêm vào đó, đang làm tình, Esther lại hỏi câu dò xét:
“Em là người thứ mấy của anh?”
“117″ Mark chẳng giấu diếm. Câu hỏi không đúng lúc này làm anh mất cả hứng.
“Nhiều đấy!” Esther nhếch môi. “Em cũng sưu tầm. Anh là người thứ 7 của em!”
Chỉ có 7 người thôi? Cứ ngỡ Esther lẳng lơ lắm.
Esther hơi nhàm chán, lại không đẹp và không hấp dẫn, làm tình cứ nhàn nhạt.
Mark dập tàn thuốc. Làn khói thuốc cuối cùng lản đản tan trong không khí.
Nhưng Esther giàu có. Biệt thự rộng lớn, mỗi lần đến vùng này, có lẽ Mark không cần check in khách sạn.
Thế nên, để giữ quan hệ, Mark quyết định đứng dậy đi vào phòng tắm.
Vẫn có tiếng nước rào rào.
Anh rón réo đẩy cửa bước vào. Esther đứng quay lưng lại phía anh, vai gầy giơ xương, bắp tay cuồn cuộn. Esther đang hý hóay làm gì đó trước tủ thúôc phòng tắm. Esther thấy bóng Mark phản chiếu trong gương quay phắt lại, dụi vật cầm ở tay vào bụng Mark.
Đó là một ống chích.
Thuốc mê.
Mark ngã gụy xuống sàn nhà tắm. Trời đất tối om.
Đến khi lóang thóang cảm nhận được xung quanh, Mark mở mắt thấy mình đang bị lôi xềnh xệch trên bậc thang. Esther đang kéo anh xuống tầng hầm.
Ánh đèn nhoang nhóang.
Mark vẫn không cử động được. Mark bị trói quay nhiều vòng dây thừng.
Esther nắm chân anh mà lôi xuống bậc thềm, đầu anh cứ “trèo” từng bậc đá, đập côm cốc trên nền.
Mark thấy mặn mặn trên môi, và mặt ươn ướt.
Đầu nhức như búa bổ, có vẻ anh đã bị thương ở đâu rồi.
“Thả tôi ra! Cô làm gì thế này?” Mark hốt hỏang. “Tôi gọi cảnh sát đấy!”
“Thế à?” Esther nhỏen cười. Lại cái cười điêu luyện như dán trên môi. Esther giơ tay bật đèn.
Đèn sáng rực, Mark nhìn quanh. Trong căn hầm, vô số dao kéo, ống chích, ống truyền, bình đựng dung dịch la liệt.
“Mùa xuân ở đây, em thích đi săn” Esther nói, bình thản đeo găng tay vào. Mark nhìn Esther không chớp mắt, không hiểu chuyện gì xảy ra. “Em đi săn từ lúc 8 tuổi đấy!” Esther khoe, vẻ tự hào, vẫn nụ cười như dán trên môi.
Esther thong thả đeo găng bàn tay còn lại. “Săn bắn ở đây bị cấm đấy, nhưng vùng này hoang vắng, không ai biết đâu”
Esther gắn kim vào ống chích “Lúc bé, săn được con thú nào xinh xinh, em hay nhồi bông”
“Em thích sưu tầm.”
Esther cười xòa. “Thật trẻ con phải không anh? Em không thích thú nhồi nữa anh ạ”
Esther bước lại xoa đầu Mark.
“Anh đẹp lắm” Esther nói “Anh ở lại với em nhé”
Mark không thốt nên lời.
Esther châm kim vào cánh tay anh.
Mark từ từ mê đi, ánh đèn cứ lóang nhóang không định thần được. “cô là …?” Mark ráng gượng được những chữ cuối.
Esther không trả lời, chỉ đi lại góc tầng hầm kéo tấm rèm ngang để lộ phần tường có 7 bồn thủy tinh lớn.
Trong 6 bồn đầu, mỗi bồn là một người, đều được ngâm trong dung dịch lưu trữ xác. 6 người này chết đã lâu, da vàng xanh như da thuộc, mắt đông khô, môi nhăn nheo, lợi co lại lòi cả chân răng.
Nhưng 6 người đều cao lớn, xương mặt rắn rỏi, có vẻ họ đều từng là những người khá đẹp mã khi còn sống.
Còn bồn thứ 7, Mark rụng rời, trước khi mê đi.
Bồn thứ 7 trống trơn.
“Em cũng sưu tầm. Anh là người thứ 7 của em!”