• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyện làng PV ke...ke...

Status
Không mở trả lời sau này.

Hungnokia3300

Well-Known Member
Cô gái xinh đẹp vừa cởi đồ và sắp bước xuống hồ để tắm. Không biết từ đâu hiện ra một anh lính:

- Thưa cô, ở hồ này cấm tắm!

- Sao anh không thông báo lúc tôi cởi quần áo ? Cô gái tức giận nói.

- Do anh em trong đại đội ngăn cản tôi, vả lại điều đó thì... không cấm!

*************************

Con Gái" là một chất màu trắng, ưa nhìn, có mùi thơm dễ thở. Tỷ trọng đối với thời gian cho bởi công thức d=M/t (M:kg, t: tuổi) - Trung bình "Con Gái" có trọng lượng 45kg khi 18 tuổi, chất "Con Gái" khó tan trong các môi trường bắn bida, sân banh, sân võ,... Nhưng dễ tan trong các môi trường như quán sinh tố, chè, kem, kẹo,... Tuy nhiên dưới áp suất của "cha mẹ" chất "Con Gái" có thể kết tủa "ở nhà" hoặc "trong xó bếp" nhưng khi gặp xúc tác "con trai", "con gái" sẽ hoá hơi và bay đi mất.

**************************

Tình bạn giữa những người phụ nữ: Cô vợ không về nhà 1 đêm. Sáng hôm sau, cô vợ nói với chồng rằng mình đã qua đêm tại nhà 1 cô bạn gái. Anh chồng check 10 cô bạn gái thân nhất của vợ, nhưng chẳng cô nào biết về chuyện ấy cả. Tình bạn giữa những người đàn ông: Anh chàng không về nhà 1 đêm. Sáng hôm sau, anh ta nói với vợ rằng mình đã qua đêm tại nhà 1 anh bạn. Cô vợ lập tức cầm điện thoại check 10 ông bạn thân của chồng. 8 người trong số đó xác nhận rằng anh ta đã ở đó đêm qua. 2 người còn lại nói rằng anh ta vẫn đang ngủ

**************************

Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê. Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm xụi lơ trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác. Người nông dân thương xót than thở: - Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy? Gà trống mở hé mắt nói: - Lạy Bố, bố đi chỗ khác dùm con kẻo lũ quạ mái bay hết mất bây giờ!

***************************

Một bé trai 3 tuổi nắm tay một bé gái 3 tuổi và nói: “Anh yêu em”. Bé gái trả lời: “Anh có thể lo cho tương lai của chúng ta không?” Bé trai nói: “Đương nhiên rùi, chúng ta đâu phải là đứa con nít một hai tuổi nữa đâu!”

***************************

Một bà già 70 tuổi tái giá với chàng trai chớm tuổi đôi mươi…

Tiếc thay, ngày vui ngắn chẳng tày gang.

Chàng trai đã chết ngay trong đêm tân hôn.

Cảnh sát cố gắng hết sức truy tìm nguyên nhân nhưng không tìm ra.

Cuối cùng một bác sĩ pháp y khám nghiệm tử thi đã xác nhận: Không hiểu anh chàng uống phải sữa quá đát ở đâu mà đến nỗi chết vì ngộ độc!!!

****************************

Tèo vừa mới mua một con vẹt ngoài chợ. Nó hí hửng mang vẹt ra tập nói.

Tèo : - Tôi biết nói.

Con vẹt : - Tôi biết nói, tôi biết nói.

Tèo : - Tôi biết đi.

Con vẹt : -Tôi biết đi, tôi biết đi.

Tèo : - Tôi biết bay.

Con vẹt : - Xạo mày

******************************

Sưu Tầm
 

minhtri89

New Member
tui nghe đâu thấy sợ gì đâu.................... mà sao thằng bạn người Úc của tớ no nghe xong hết hồn ( ko hề la )............chỉ bỏ chạy rùi ko dàm quay lại tắt máy luôn..............cái mặt nó xanh lè ............ ha ha ha
 

asutaka3

New Member
hay hay, quá hay. lâu lắm rồi không được đọc truyện hay mà thâm thuý thế này. bác phát huy nhé , cho anh em được nhờ !!
 

bestofstrongman

New Member
:)), chiện cười mà. sao có ma đc ta :)). cái này có từ hổi xa xưa ùi. vui lắm. hế hế nãy hấp tấp dơn về mở liền hem thèm nhìn file đó file gì, đến khi hiện lên.... ủa, cái gì vậy? sao ngồ ngộ coi kĩ lại coi, sao chỗ miệng nhiễu nước hình như có chuyển động. sau 5s mới biết là mình đang coi cái gì. hixxxxx
 

binhminhmuon

New Member
Cười lên,cười lên PV ơi...!

^^ Có thể topic này sẽ chùng đề tài với người khác về nội dung đó là Truyện cười nhưng có thể khẳng định rằng truyện của mình cung cấp sẽ rất ..chất lượng,hy vọng đc sự cổ vũ và mang lại tiếng cười cho mọi người ở khu vực giải "chí" này:
Mở màn là câu chuyện cổ tích tân trang
Ạc nôn Thạch Sach


Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai mồ côi cha mẹ sống ở một ngôi làng nọ. Thuở bé, do gày gò ốm yếu, dân làng đặt tên cho chàng là Thạch Sùng. Nhưng do lúc lớn ăn nhằm thuốc tăng trưởng dành cho bò húc nên chàng bỗng vụt lớn, trở nên cường tráng hộ pháp. Dân làng âu yếm gọi chàng là Ạc Nôn Thạch Sanh.

Kể từ lúc lọt lòng, gia tài của Thạch Sanh chỉ vỏn vẹn gồm một cái rìu ghẻ sắp long cán và một cái khố rách bươm, mặc vào nhìn giống hệt mấy cái váy xẻ thời nay của các cô bé con. Chàng kiếm ăn bằng nghề chẻ củi. Cứ một bó củi, đổi lấy một nắm cơm với vừng. Bọn buôn lậu nhiều lần tìm đủ mọi cách thuê chàng chặt cây lấy gỗ phá rừng nhưng với bản tính ngay thẳng, chất phác, Thạch Sanh không một lần ưng thuận.

Thạch Sanh có một người bạn thân tên là Lý Thông. "Lý" là lý thú, "thông" là thông dâm. Đây là một gã gian xảo, lắm mưu nhiều mẹo, có sở thích đi chòng ghẹo các cô ả đã có chồng nhằm tìm những khoái lạc bẩn thỉu. Mẹ hắn là một Mama khét tiếng, từng bị liệt vào danh sách đen của đội phòng chống tệ nạn xã hội của làng. Thạch Sanh khù khờ coi hai con người này như những người thân thiết nhất trong gia đình.

Ở một ngôi miếu làng bên, có một con quái thú Rắn 3 đầu 6 đuôi rất ghê sợ. Vốn là một con giun sắp sửa giãy chết, do uống phải thuốc tăng trưởng mà Thạch Sanh xưa kia vô tình đổ xuống cống, Rắn ta vươn vai hoá thân thành một con quái vật gây bao nỗi khiếp sợ cho loài người. Nhà vua đã từng cử bao nhiêu phái đoàn quân sự, chi bao nhiêu tiền chế tạo xe bọc thép, máy bay tàng hình, tên lửa đạn đạo đến nhằm tiêu diệt quái thú nhưng vẫn không thành công. Cuối cùng, vua phải thương lượng với Rắn rằng: cứ mỗi năm một lần, một mạng người phải được cống cho Rắn thì Rắn mới thôi không hoành hành.

Năm ấy, đến lượt nhà Lý Thông phải cống nạp. Hắn và mẹ bàn kế lừa Thạch Sanh vào tròng để thế mạng. Tối đó, Lý Thông gọi Thạch Sanh đến nhậu. Bí mật pha thuốc tăng trưởng vào vò rượu, Lý Thông vừa chuốc rượu cho thằng em bịa ra rằng hôm nay đến phiên hắn phải đi trông miếu thần, mà mẹ già thì đang trúng gió nằm vật vạ ra đấy, không biết làm thế nào. Thạch Sanh uống rượu pha thuốc tăng trưởng, người nóng phừng phừng. Đầu chàng xịt khói, thân hình phình ra suýt đứt cả khố, tay chân nổi bắp cuồn cuộn, nhìn tổng thể giống hệt một con bò tót. Thạch Sanh lấy tay chùi mép, vác rìu lên, quát:

- Anh để em. Em đi canh cho anh. Thằng nào lìu tìu thích trộm miếu em chẻ nó thành củi mang về cho anh bắc nồi nấu cháo cho cụ.

Nói là làm, Thạch Sanh phóng vù ra miếu. Đến nơi, chưa kịp ngồi xuống nghỉ thì ở đâu gió mạnh cấp 12 tràn về, cây cối nghiêng ngả. Một bóng đen khổng lồ xuất hiện, lao vù về phía chàng trai trẻ. Rắn đã tới! Thạch Sanh giật mình sợ quá ném rìu bỏ chạy. Ai ngờ chàng ném mạnh quá, rìu long khỏi cán bay đến chặt đứt phăng cả đầu Rắn, rơi phịch xuống đất, lăn lông lốc như bóng Động Lực. Thạch Sanh trấn tĩnh lại, nhặt đầu Rắn lên, lắp lại rìu, rồi thiêu huỷ đống xác còn lại của Rắn. Từ trong đống tro tàn, hiện lên một bộ cung tên bằng vàng lấp lánh, bóng loáng, vẫn còn nguyên xi cả tem bảo hành. Thạch Sanh mang tất cả những thứ này về nhà Lý Thông.

Cả nhà Lý Thông nghe tiếng Thạch Sanh gọi cửa, thất thần sợ hãi vì tưởng rằng hồn ma của chàng hiện về báo oán. Hai mẹ con nhà họ Lý quỳ lạy rối rít, bà mẹ thì lắp bắp khấn và hứa nguyện sẽ đốt thật nhiều tiền vàng, xe hơi, nhà cửa cho Thạch Sanh, trong khi Lý Thông thì hoảng loạn cuống quít khai hết tất cả mọi chuyện đồi bại mà hắn đã làm trong quá khứ ra: nào là ăn ngủ, ve vãn với vợ ông này, rồi nghịch ngợm vào các trang web bậy bạ nọ kia. Thạch Sanh bấm bụng cười thầm, rồi trấn tĩnh hai mẹ con họ lại và bảo rẳng Rắn đã bị giết chết. Sau khi nghe xong, Lý Thông nảy ra một ý nữa để lừa Thạch Sanh, chiếm đoạt công trạng của chàng. Đoạn hắn bảo:

- Chết chú rồi. Đây là Rắn ngâm rượu của Liên hợp quốc đấy. Chú giết Rắn thế này là phạm tội phá hoại của công. Thôi mau mau trốn đi.

Thạch Sanh tin lời, liền trở lại vào rừng như xưa, nhằm trốn cái ông Liên hợp quốc nào đó mà Lý Thông nói đến. Về phần Lý Thông, hắn mang đầu Rắn đến trình nhà vua, nhận được rất nhiều khen thưởng và được phong chức quan.

---------------------------​

Thuở đó, nhà vua chỉ có một đứa con gái độc nhất tên là Quỳnh Châu. Đã đến tuổi cặp kê, Quỳnh Châu được các hào kiệt, siêu sao, diễn viên điện ảnh nối tiếng từ khắp nơi tìm đến cầu hôn, nhưng nàng đều kiêu kì lắc đầu quầy quậy như con bọ gậy.

Một ngày kia, khi đang đi dạo trong vườn, Quỳnh Châu nối hứng bắt chước Hoàn Châu Cách Cách phóng một phát lên mái nhà nhặt quả cầu. Ai ngờ vừa phóng lên một cái thì nàng bị một con đại bàng to tổ chảng từ đâu bay ra quắp đi bay mất luôn. Trước khi đại bàng bay đi xa, người ta còn nghe được tiếng nàng the thé: "Con chim chết dẫm, mày quặp vào đâu không quặp, sao lại quặp vào chỗ này????"

Lại nói chuyện Thạch Sanh. Lúc này chàng đang đi đốn củi, thì thấy phía đẳng xa có một con chim đang quắp một người con gái bay đi rất nhanh. Chàng rút cung tên vàng, ngắm nghĩa một hồi rồi bắn một phát thật lực. Đại bàng trúng tên, máu chảy ra, nhỏ ròng ròng trên mặt đất. Thạch Sanh hối hả theo dấu máu lần đến một miệng hang sâu. Không có cách nào xuống được, chàng lủi thủi ra về, buồn rầu vì mất dấu người đẹp.

Nhà vua lúc này đang hối thúc "người hùng" Lý Thông đi tìm bằng được con gái rượu về. Trong khi Lý Thông đang không biết phải làm sao thì hắn nhận được SMS của Thạch Sanh, nói rằng đã biết dấu vết nơi ở của đại bàng. Lý Thông lập tức kéo một đoàn xe tăng vận tải rồng rắn cùng Thạch Sanh đến miệng hang.

Khi tới miệng hang, Lý Thông buộc dây quanh người Thạch Sanh rồi đẩy chàng xuống hố. Cả đoàn người hồi hộp xúm lại quanh miệng hố sâu hoắm, chờ công chúa được đưa trở về.

Ở dưới miệng hang sâu, Thạch Sanh mò mẫm một hồi đụng phải công chúa đang nằm co quắp. Tưởng ma, cả hai hét ầm ĩ, rung chuyển cả hang. Thạch Sanh trấn tĩnh lại rồi đưa công chúa men theo lối cũ, leo lên dây ra ngoài. Lý Thông lại một lần nữa chơi bẩn: hắn đón lấy công chúa, nhét giẻ lau bảng vào mồm nàng, rồi chặn nguyên cả cái xe tăng lên miệng hố, bịt lại nhốt Thạch Sanh bên dưới.

Chàng trai trẻ ở dưới hoảng sợ, rút cung tên vàng ra bắn tứ phía, múa rìu loạn xạ vì sợ đại bàng còn đâu đó trong hang. Được một lúc, chàng bật đuốc lên xem xét, thì hoá ra đại bàng nghe phải tiếng hét âm vang trong hang của hai người ban nãy, đứt mạch máu não, loạn dây thần kinh, đã lăn quay ra tắt thở từ bao giờ. Thạch Sanh nhổ toẹt vào xác đại bàng, rồi mò mẫm tiếp để tìm được ra. Được một lúc, chàng cứu được một vị thần bị nhốt trong cũi sắt. Vị thần than rằng ông chính là con trai của vua Rồng, chồng của vua Cú, chú của vua Tê giác, bác của vua Khỉ, do một lần trót dại vặt lông một con chim ưng khác là bồ của con đại bàng này nên bị đại bàng bắt nhốt vào cũi, mất hết phép màu. Vị thần cảm tạ Thạch Sanh, rồi tung phép, làm sập hang, cứu cả hai ra ngoài. Trước khi trở về nhà, vị thần tặng cho Thạch Sanh một quả đàn điện Washburn KC-40V mới toanh, kèm 1 dàn Crate Amp và một cái Mic ATR30 mua ở Bestbuy to huỵch làm quà tặng.

Lại nói về công chúa, sau khi được đưa về đến cung thì bị Lý Thông cho uống thuốc cấm khẩu. Những ngày sau đó, công chúa chỉ biết "ứ ứ" mấy câu vô nghĩa, không làm cách nào kể cho nhà vua nghe về người hùng trong mộng đã cứu nàng thoát khỏi hang đại bàng là ai. Rất may, khi các hào kiệt, siêu sao, hảo hán khác kéo đến bên nàng, họ cứ hỏi cầu hôn một câu là nàng lại "ứ" một câu, nên Quỳnh Châu cho đến giờ vẫn chưa bị chàng hào kiệt nào cưới mất.

Thạch Sanh lúc này vác đàn, vác Amp đi biểu diễn tứ tung. Chẳng may đến phủ Lý Thông, chàng bị bắt giam vào ngục. Tức mình, cắm Amp vào, cắm Mic vào, chàng hát ầm ĩ cho bõ tức. Tiếng đàn có sức mạnh thần kì, cộng với tiếng hét ầm ĩ quen thuộc thuở nào làm cho Quỳnh Châu bỗng bật dậy nói được. Nàng kể hết với vua cha về người hùng Thạch Sanh và sự đểu cáng của Lý Thông. Vua cha giận lắm, sai quân lính bắt mẹ con Lý Thông, lột hết áo mũ quan, lột hết huy hiệu huy chương, và tống khứ về quê. Dọc đường mẹ con nhà Lý gặp quả báo bị sét đánh cháy đen thui. Thạch Sanh cưới công chúa, hưởng vinh hoa phú quý suốt đời, và vẫn không quên hàng tháng uống thuốc tăng trưởng đều đặn nhằm tăng cường "sức khoẻ"b-)
************​
(còn tiếp...)
 

binhminhmuon

New Member
ế ẩm quá, hình như thời buổi này người ta không còn thíchtruyện cổ tích nữa thì phải, dù sao cũng có một độc giả,cảm ơn MOD đã ghé,xin up tiếp truyện khác:
Mỵ Châu -Trọng Thủy


Mùa thu năm xyz trước Công Nguyên, trong lúc dân chúng nước Âu Lạc đang vui hưởng thái bình, ăn mừng một vụ hè thu được mùa thì chiến tranh xảy ra. Triệu Đà vua nước Nam Việt, một nước nhỏ nằm trong hệ thống chư hầu của Tần quốc lúc bấy giờ, đã xua quân về phía Nam tiến đánh Âu Lạc

Quân Triệu Đà tuy ít nhưng thiện chiến và được tài trợ chính thức của nhà Tần nên đánh đâu thắng đó, thế mạnh như chẻ tre những tưởng chỉ trong một sớm một chiều sẽ thôn tính toàn bộ Đông Dương.

An Dương Vương, vua nước Âu Lạc rất lo lắng trước sức mạnh của địch quân nên đã âm thầm tìm kiếm nhân tài, gia tăng ngân sách cho quốc phòng nhằm trang bị thêm vũ khí hiện đại phục vụ cho chiến tranh. Thông qua một đường dây mua bán vũ khí có sức tàn phá lớn đa quốc gia, An Dương Vương tìm được một người môi giới tên là Kim Quy cung cấp một loại vũ khí lạ tên là Kình Thiên Nỏ.

Là một loại nỏ có sức mạnh thần diệu, cùng lúc nó có thể bắn ra hàng vạn mũi tên cực mạnh có tầm sát thương hàng kilomet và xuyên thủng mọi loại áo giáp. Nỏ thì được tặng không nhưng tên thì phải mua bằng ngoại tệ mạnh. Cứ mỗi phát bắn được 1 vạn mũi tên, mỗi mũi tên có giá 4,98 USD, vị chi mỗi lần bắn tiêu tốn ngân sách hết 49.800 USD. Tính ra thời giá bây giờ tương dương khoảng 500 triệu USD.

Có vũ khí mạnh trong tay, An Dương Vưong coi Triệu Đà như cỏ rác. Quân Triệu Đà đi đến đâu, An Dương Vương vác nỏ ra bắn đến đó. Tên bay ngợp trời, không trúng người thì cũng trúng ngựa, trúng chó, trúng mèo... Thậm chí ruồi muỗi còn chết. Quân Triệu Đà mất hết nhuệ khí nên đành cố thủ ở Tiên Du (nay thuộc Bắc Ninh ). Triệu Đà dùng kế hoãn binh, sai sứ đến gặp An Dương Vương xin giảng hòa, lập lại hòa bình mỗi bên hùng cứ một phương.

Song song đó, Triệu Đà cho con trai là Triệu Trọng Thủy mang sính lễ đến cầu hôn cùng con gái An Dương Vương là công chúa nhạc Pob Britney An Mỵ Châu(gọi tắt là Mỵ châu). Trong lễ diện kiến, Mỵ Châu vừa nhìn thấy Trọng Thủy thì love from the first sight, tình trong như đã mặt ngoài còn e vì Trọng Thủy vốn là con nhà võ tướng lại minh tuệ hơn người, thần sắc phi phàm(có khuôn mặt giống Tom Hank và 2 chiếc răng thỏ giống Tom Cuise). Mỵ Châu đâu biết Trọng Thủy từng đỗ thủ khoa trường mật vụ cao cấp của CIA và hiện đang làm việc cho MI5( và cũng từng được mời đóng vai chính trong phim Golden eye). Là một điệp viên chuyên nghiệp, Trọng Thủy có sẵn những yếu tố cần thiết nhất để thu hút (nói toẹt ra là lừa) các cô gái phải ngã vào vòng tay của mình... An Dương Vương cũng hoàn toàn mù tịt những thông tin đó và lại muốn giữ Trọng Thủy làm con tin cho mối quan hệ hai nước để thuận tiện cho việc gia nhập WTO nên đồng ý gả con cho Trọng Thủy với điều kiện Trọng Thủy phải ở lại làm rể nước Âu Lạc. Điều này hoàn toàn phù hợp với ý đồ của mình nên Triệu Đà đồng ý ngay.

Lễ cưới của Mỵ Châu & Trọng Thủy được tổ chức linh đình tại Horison Hotel ba ngày bảy đêm. Bia rượu tràn trề, nhân dân hai nước sáng say chiều xỉn phải nói là hoan hỉ vô cùng. Riêng hãng rượu Johnny Walker đã cung cấp cho tiệc cưới này đến 1.350.000 chai loại Gold Label.Thực ra Henesy cũng giành quyền tài trợ mà đến muộn một bước. Dĩ nhiên khách mời cao cấp nhất là Kim Quy, tay môi giới giờ đã thành tỷ phú đô la.(đuợc ngồi tại hàng ghế VIP = Very Impolite Person),
Nghe đâu sau vụ mua bán vừa rồi thì Kim Quy đã nhảy lên vị trí thứ nhì trên top phú hộ thế giới, chỉ sau Bill Gates.

Mỵ Châu thì bội phần sung sướng. Hai vợ chồng kính nhau như bạn, yêu nhau hoa cỏ với mùa xuân lúc nào cũng quấn quít vui đùa. Có lúc Mỵ Châu cảm khái mà thốt lên rằng:

- Chàng ơi, thân phận của thần thiếp tuy ở chốn lầu son là cành vàng lá ngọc nhưng cũng chỉ như cóc ổi mía ghim nếu như không gặp được chàng. Chàng như ánh nắng ban mai soi rọi vào khu vườn xuân thì của thần thiếp. Nếu không có ánh sáng đó, thần thiếp chỉ còn là bóng tối vĩnh hằng chết khô chết héo cùng nhạc khúc bi ai cũng lũ côn trùng dấm dớ mà thôi...

Trọng Thủy cũng khiêm nhường đáp lại với lời hoa mỹ:

- Nàng đừng nói thế làm lòng ta thêm tự kiêu tự phụ. Nếu không có nàng, dù ta có là cây tùng, cây bách, cây đa, cây bồ đà thì cũng hoang phí mà mọc trên bờ hoang đất bụi. Nếu ta thực sự là ánh nắng ban mai thì nàng còn hơn là mùa thu kiêu sa & quyến rũ nhất để mọi thứ ánh sáng dù rực rỡ mấy cũng phải lịm tắt với làn da mịn màng hơn cả sữa tắm Dove, suối tóc mượt mà đến Sunsilk còn phải ghen tỵ và ánh mắt mà V-Rohto luôn thèm muốn...
....

Thời gian dần trôi, hết xuân rồi hạ - thu tàn rồi đông đến, thắm thoắt mà đã một năm. Trọng Thủy âm thầm điều tra được mối quan hệ mua bán của An Dương Vương & Kim Quy. Bằng một số tiền lớn mua chuộc Kim Quy, Trọng Thủy mua được bản vẽ kỹ thuật của Kình Thiên Nỏ. Có bản vẽ kỹ thuật, Trọng Thủy phát hiện ra rằng mình chỉ cần đánh tráo sợi dây căng tên khác là có thể vô hiệu hóa vũ khí trấn quốc lợi hại này của An Dương Vương. Vấn đề còn lại là tìm cách tiếp cận nó thôi vì An Dương Vương vốn rất cẩn thận đã cất giữ chiếc nỏ quý với lớp lớp hàng rào bảo mật.

Một đêm nọ, Trọng Thủy mới thử dò hỏi Mỵ Châu:

- Nàng ơi, ta rất hâm mộ vũ khí trấn quốc của phụ vương nhưng chưa lần nào được thấy, nàng có thể cho ta xem được không vì ta không dám nói chuyện này với phụ vương ?

- Ah, chuyện nhỏ mà chàng ơi - Mỵ Châu trả lời trong ngái ngủ - Em còn nhớ password để qua được cổng vào nhưng không biết phụ vương có đổi chưa nữa, chàng cứ thử xem sao. Password là ***************************. Em ngủ đây, khi nào chàng đi xem thì nhớ rủ em với nhé !

Mỵ Châu nói xong thì chìm trong cơn buồn ngủ ngọt ngào đang dần đến. Lúc này đã canh tư, trời gần sáng. Trọng Thủy vội vã mặc quần áo, lận vũ khí vào người rồi âm thầm rời phòng ngủ.

Bóng đêm lặng lẽ che chở cho Trọng Thủy đến gần toà tháp cất chiếc nỏ quý. Gió lạnh từng cơn. Qua mặt được một đám lính canh, Trọng Thủy đến một cánh cửa bằng thép kiên cố có khóa điện tử. Bấm password mà công chúa đưa ra, thật may mắn cánh cửa bật mở. Theo hành lang nhỏ hẹp và trơn bóng sau cánh cửa, Trọng Thủy đến một gian phòng rộng & sơn nước trắng toát. Trong phòng chẳng có gì ngoài một cái laptop IBM đã mở sẵn đặt trên bàn ngay giữa phòng.

- Vậy là còn lớp bảo mật thứ 2 - Trọng Thủy thầm nghĩ.

Ngồi vào chiếc ghế trước máy tính, Trọng Thủy bấm nút Enter. Tức thì màn hình vụt sáng:

"Xin bạn vui lòng trả lời 3 câu hỏi để qua cửa !"

"Câu hỏi thứ nhất:"

"- Con gì tối đi bốn chân, ngày không đi chân nào, nhưng cũng có lúc đi ba chân dù ngày hay đêm ?"

Không cần suy nghĩ, mấy câu hỏi bảo mật cỡ này quá dễ đối với một điệp viên đang làm việc cho MI5 như Trọng Thủy. Chàng gõ vào:

"Con chó"

Cái này đến con nít còn đoán ra, con chó thì tối nó không ngủ nên đi bốn chân, ngày ngủ nên không xài chân nào nhưng lúc cần đi tè thì chỉ xài 3 chân.

"Rất tốt, bây giờ là câu hỏi thứ hai:"

"- Cái gì khi không xài thì lúc khô lúc ướt, nhưng khi xài đến thì chắc chắn phải ướt ?"

Mất 5 giây, Trọng Thủy gõ vào:

"Cái ... à không ! Cái ca"

"Chính xác, câu hỏi cuối cùng là:"

"- Cái gì mà người con gái có nhưng người đàn bà không có và cái gì mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có ?"

Có quá nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Bóp trán một hồi, Trọng Thủy quyết định alô cho Dido để xin trợ giúp, Dido cũng bó tay nhưng quyết định giúp Trọng Thủy bằng cách hack vào máy chủ của hệ thống bảo mật của An Dương Vương để dò câu trả lời. Dù gác kiếm đã lâu nhưng Dido cũng còn một số tool để dành, nay đem ra xài, nó vẫn chạy tốt. Sau khi tìm ra được một số lỗi tràn bộ đệm để có thể đi vòng qua firewall, Dido cũng truy cập được vào database của hệ thống.

Sau khi decode dữ liệu, kết quả thật bất ngờ: Cái mà người con gái có nhưng người đàn bà không có là sự e thẹn & cái mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có là sự tự tin.

Khi vừa nhập kết quả vào, một cánh cửa bí mật trên bức tường bên phải lập tức mở ra. Sau cánh cửa là một cầu thang xoắn dẫn xuống đất. Trọng Thủy nhanh nhẹn chạy xuống. Cuối cầu thang là một căn phòng tối tăm, hôi hám vì có lẽ do không có ai lui tới đây. Trong ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn pin cầm theo, Trọng Thủy phát hiện có tới hơn một trăm cái nỏ.

- Ái chà, cái nào là thật, cái nào là giả đây ? - Trọng Thuỷ nhủ thầm - An Dương Vương quả là bậc tài trí hơn người.

Xăm xoi từng cái một, Trọng Thủy phát hiện một cái bị mòn nhiều nhất do nhiều lần sử dụng. Biết đã tìm đúng, Trọng Thủy thay sợi dây kém chất lượng đã thủ sẵn từ trước vào rồi bẻ thêm cái lẫy nỏ cho hư luôn. Sau khi xong việc, Trọng Thủy xóa sạch mọi dấu vết rồi rời khỏi khu vực đó trở về phòng lúc trời vừa hừng sáng. Trọng Thủy hôn nhẹ lên má công chúa Mỵ Châu như thầm cảm ơn nàng rồi không quên phone cho Dido hẹn bữa nào rảnh thì ra nhậu mừng thành công ở quán bia Hải Xồm.

Ngay sáng đó, Trọng Thủy xin An Dương Vương cho về nhà thăm cha đang bệnh nặng. Hai vợ chồng chia tay rất là quyến luyến nhưng rồi công chúa Mỵ Châu chỉ còn biết lên tháp canh cao nhất của kinh thành mà mắt ngấn lệ nhìn theo cánh máy bay dần xa khuất chở theo chàng Trọng Thủy lấp loáng trên trời xanh.

Vừa về đến nhà, Trọng Thủy không chỉ báo tin đã phá hủy Kình Thiên Nỏ mà còn mang theo một số tài liệu mật cực kỳ quan trọng mà chàng đã lấy được trong thời gian ở rể. Triệu Đà lập tức điểm quân, phát chiến thư chính thức tuyên chiến với An Dương Vương.

An Dương Vương ỷ lại vào Kình Thiên Nỏ không thèm để ý quân tình chiến sự chỉ biết ngồi đánh cờ mà cười rằng: "Thằng họ Triệu không sợ chết à ! Is he crazy?".

Quân Triệu Đà tiến như vũ bão, đánh đâu thắng đó. An Dương Vương ra lệnh đem Kình Thiên Nỏ ra để uy thần thiên hạ nhưng ôi thôi... Lẫy nỏ bị gẫy, An Dương Vương lập tức điện cho Kim Quy mua gấp một cái lẫy nỏ khác để thay vào. Nỏ lại được đem ra trận nhưng tên bắn đi thì yếu như cỏ tranh, chẳng khác nào gãi ngứa cho quân Triệu Đà. Quân Triệu Đà đã làm chủ tình hình, chiếm toàn bộ kinh đô.

An Dương Vương bỏ chạy mang theo con gái. Do tình thế cấp bách nên không nhớ đã để cái điều khiển con BMW ở đâu nên phải chạy bộ.Biết Trọng Thủy sẽ tìm mình, Mỵ Châu mang theo cái áo lông đà điểu quý hiếm mà Trọng Thủy mua tặng lúc hai vợ chồng đi tuần trăng mật ở Ai Cập, Mỵ Châu rải lông đà điểu dọc đường đi. Có dấu vết, quân Triệu Đà càng đuổi cùng giết tận. Chạy đến núi Dạ Sơn, xã Cao Xá ở Diễn Châu (nay thuộc Nghệ An) không còn đường để chạy, An Dương Vương buộc lòng phải giết con rồi nhảy xuống biển tự sát.

Trọng Thủy lòng đau khôn xiết khi biết tin Mỵ Châu đã chết. Thấy cuộc sống không còn ý nghĩa dù danh vọng ngất trời, tiền bạc như núi, gái gú bao la... Lúc này Trọng Thủy mới thấm thía cái nghĩa vợ chồng, cái tình chăn gối. Trong lúc tuyệt vọng, chán nản Trọng Thủy chỉ biết dùng men rượu để quên đời rồi thành nghiện rượu từ đó. Một hôm lúc xỉn về, Trọng Thủy chân thấp chân cao đã té xuống cái giếng mà vợ chàng ngày trước hay ngồi chải tóc. Âu cũng là số kiếp đã tận.

Bài học rút ra là:
1- Đừng tin những tình cảm của con trai là thật và lâu dài ...trừ tui :p
2- Mỗi người đều có tài sản riêng, đừng bao giờ đưa password cho ai để mở tài khoản của bạn
 

fanyuan

New Member
dài wá , hihihi Dũng là mem mới hẻ, hìhì, đây dc gọi là xì pam hem cóa chuyên nghiệp, anh em thum củm, leo òi yuan hong vo pv dc vì lí do mạg chổ yuan hem tốt, sơ ri sơ ri
 

binhminhmuon

New Member
Truyện ngắn..ngắn

....Và thế là nàng Bạch Tuyết ở lại trong rừng cùng với 7 chú lùn. Hàng ngày, 7 chú lùn đi vào hầm mề trong rừng sâu đào quặng, Bạch Tuyết ở nhà nấu nướng giặt giũ...nói tóm lại là làm Ôsin,Thấm thoát đã được vài tháng.

Một hôm, Bạch Tuyết nổi hứng lên đòi đi theo các chú lùn chơi, gọi là "thay đổi không khí". Các chú vốn chiều nàng Bạch Tuyết, đồng ý ngay. Tất cả xếp thành hàng một hành quân vào rừng, vừa đi vừa hát "Hey ho.. hey ho.. to take the trouble go..." theo đúng như trong phim.

Đang đi, bỗng đâu có một khe suối hiện ra, nước trong veo mát lạnh. Bạch Tuyết máu quá, đòi xuống suối tắm. Bảy chú lùn không yên tâm để Bạch Tuyết lại suối một mình. Nàng đành bảo: "Thế bây giề các chú quay mặt đi vậy, bao gìơ ta tắm xong sẽ ném một hòn đá xuống suối "tủm" một phát".

Các chú lùn vốn thật thà, ngay lập tức xếp thành hàng quay lưng lại phía suối, chú nọ trông chú kia. Bạch Tuyết được một mẻ tắm suối đê xê mê (giống hồi còn ở hoàng cung được tắm bồn mà). Vừa hay nàng tắm xong, đi lên bề định mặc quần áo thì có một con ếch thấy động nhảy xuống suối. "Tủm" một cái! 7 chú lùn quay lại...

Và Thế là hãng nước ngọt 7-UP ra đời! b-)>:)
 

NguyenDucDung

New Member
binhminhmuon đọc mấy bài của bạn....cũng ko mắc cười lắm, nhưng m̀à nhìn cái sing. của bạn còn mắc cười hơn :D :D
 

tinh_la_gi

Administrator
Ông Thọ-Người đàn ông Việt nam duy nhất...có sữa
Đúng là cái này mắc cười trước tiên đấy ...
TLG thấy nên thêm " Con gái có sữa là Cô Gái Hà Lan" !!!
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top