• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Góc thơ văn pdaviet :D

Status
Không mở trả lời sau này.

Zinni

New Member
Nhưng có nhiều khi bạn đối với họ bằng tất cả tấm chăn tình của mình rồi mà họ vẫn.............thì sao???:(


Thì thôi chứ sao, nếu người ta vẫn ko hiểu thì tốt nhất đi tìm người khác, người có thể hiểu và đáp lại tấm chân tình của mình
 

Huycl2507

New Member
Thì thôi chứ sao, nếu người ta vẫn ko hiểu thì tốt nhất đi tìm người khác, người có thể hiểu và đáp lại tấm chân tình của mình

Nhưng hình bóng của người đó đã mãi mãi in sâu vào tim trí bạn.Nếu đơn giản như bạn nói thì hay biết mấy nhỉ:-?
 

Zinni

New Member
Nhưng hình bóng của người đó đã mãi mãi in sâu vào tim trí bạn.Nếu đơn giản như bạn nói thì hay biết mấy nhỉ:-?

Nếu ko học cách quên đi thì làm sao bắt đầu được 1 cái mới? Nhiều khi cứ sống đơn giản lại hay.Nếu người ta đã ko cần mình rồi thì chẳng nên níu kéo làm gì, chỉ làm người ta thêm khó chịu vì sự hiện diện của mình mà thôi
 
Nhưng có nhiều khi bạn đối với họ bằng tất cả tấm chăn tình của mình rồi mà họ đẫ cố gắng hết mức đáp lại, nhưng vẫn có cái gì đấy ko thuộc về mình
 
Yêu 1 người sao khó quá vậy??????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
 

Huycl2507

New Member
Riêng tôi,tôi sẽ mãi chờ 1 người.Tôi biết chuyện tình Dương Hóa & Cô Long chỉ là phim (họ chờ đợi nhau được 16năm vì thực sự hai người yêu thương nhau),còn tôi chỉ yêu đơn phương nhưng tôi sẽ mãi mãi chờ đợi người ấy.Hy vọng rằng...:D
 

magicQ

New Member
cái chủ đề này ngoài chị BabyBlue ra sao toàn con trai ko vậy nè? con trai thì ra cũng có nhiều tâm sự thế :-? hoan hô các anh nói ra lòng mình =D>
 

Babyblue

New Member
Nếu ko học cách quên đi thì làm sao bắt đầu được 1 cái mới? Nhiều khi cứ sống đơn giản lại hay.Nếu người ta đã ko cần mình rồi thì chẳng nên níu kéo làm gì, chỉ làm người ta thêm khó chịu vì sự hiện diện của mình mà thôi
Nghĩ thì đơn giản vậy đó thế mà có làm đc như vậy đâu chứ....:( :( :(

Nhưng có nhiều khi bạn đối với họ bằng tất cả tấm chân tình của mình rồi mà họ đẫ cố gắng hết mức đáp lại, nhưng vẫn có cái gì đấy ko thuộc về mình
cũng có thể... nhưng nếu đc như vậy chắc cũng an ủi...và sẽ cố gắng vun đắp ...mong ngày hạnh phúc:D :D ;;) ;;)

Yêu 1 người sao khó quá vậy??????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
không chỉ bạn thắc mắc điều đó8-| 8-| 8-|

Riêng tôi,tôi sẽ mãi chờ 1 người.Tôi biết chuyện tình Dương Hóa & Cô Long chỉ là phim (họ chờ đợi nhau được 16năm vì thực sự hai người yêu thương nhau),còn tôi chỉ yêu đơn phương nhưng tôi sẽ mãi mãi chờ đợi người ấy.Hy vọng rằng...:D
chúc anh đc như mong đợi
Chúc tất cả những ai ...đang dang dở ..sẽ hạnh phúc vả mãi hạnh phúc
=D> =D> =D>
 

timhieu

New Member
90 tuổi vẫn lướt net !

* (Đọc bài này, mình khâm phục nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo thật đấy!!! Chính nhờ những "vị lão tiền bối" như thế là "tấm gương" soi cho lớp kế thừa sau này, vừa được truyền thụ kiến thức và học "chữ NHÂN", thật đáng kính phục!!!=D> )

onggiawa5.jpg

Chỉ với 15 ngày tiếp cận các kiến thức tin học, ở cái tuổi gần đất xa trời, nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo vẫn điềm nhiên ngồi nhà, mang đờn ca tài tử truyền dạy cho bao học trò khắp năm châu

Là một danh cầm được mệnh danh người cuối cùng nắm giữ, bảo tồn những giá trị đờn ca tài tử, bước vào tuổi chín mươi, ông bắt đầu làm quen với những khái niệm CPU, chuột, email, website, ADSL với mong muốn truyền lại cho thế hệ trẻ những sở đắc của mình về âm nhạc dân tộc...

Khách lãng du trên phím tơ

Trong những nghệ nhân theo nghiệp đờn ca tài tử, nếu đề xuất kỷ lục Việt Nam, có lẽ, nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo là người sở hữu kỷ lục về số lần "bái sư" nhiều nhất. Hơn 200 người thầy với những ngón đàn tuyệt kỹ trên khắp ba miền đất nước đã hun đúc nên một Nguyễn Vĩnh Bảo hôm nay. Thuở còn là cậu bé lên 5, ông đã bắt đầu tự làm quen với nhạc cụ. Năm năm sau đó, cậu bé ấy đã tự chọn gỗ, đóng được đàn. Tinh thông âm luật, am tường chất gỗ, ông đã cải tiến đàn tranh xưa từ 16 dây thành đàn tranh 21 dây hiện nay để tiếng đàn có thêm nhiều cung âm, điệu thức.

Hiểu đàn như hiểu chính mình, vị nhạc sư này có thể dùng thanh âm của hầu hết các loại nhạc cụ, từ đàn tranh, đàn bầu, đàn nhị, đàn kìm đến guitar, mandoline... để gửi vào đấy những xúc cảm của cuộc sống. Đúng như cách ông tự trang trải với chính mình: "Nhả chút tơ tằm lên phím nhạc/ Gửi vào cung bực ít tâm tư".

Người học trò bị từ chối

Chuyện xảy ra cách đây 3 năm, khi người con gái, theo lời của ông, mua về một dàn máy vi tính. Tuy nhiên, khi dàn máy đã được lắp ráp hoàn chỉnh, ông lại phải đối diện với một khó khăn cực kỳ lớn: Gia đình không cách gì mời được thầy dạy cho ông. Từ gia sư thứ nhất đến gia sư thứ tư, người nào gặp mặt "học trò" đều tìm cách từ chối. "Chắc họ chê tôi quá già" - ông đùa. Mất cả tháng sau, vị gia sư thứ năm mới xuất hiện và đồng ý song hành cùng ông trong việc khám phá thế giới máy vi tính.

Tìm được thầy khó khăn như thế nhưng chỉ theo học 15 ngày, nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo đã cảm ơn và... thanh toán học phí cho người thầy đáng tuổi cháu mình rồi tự mày mò. Ông khoe, ngoài vị gia sư ấy, ông có rất nhiều "thầy nhí", là những đứa trẻ trong xóm. Mỗi lần sang nhà chơi, chúng đều chỉ ông vài "chiêu" mới. Khám phá được tính năng nào, ông đều ghi chép, đánh máy lại từng thao tác như một cách thực hành. Thông thạo Anh- Pháp ngữ nên ông có thể "nói chuyện" với máy, việc sử dụng máy vi tính cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
boxgiaxv7.jpg


Lớp học online

Khi đã làm bạn được với máy vi tính, thế giới dường như mở rộng trong căn phòng nhỏ của ông. Ngày nào, ông cũng dành thời gian đọc web. Với kiến thức âm nhạc của mình, ông hình thành nên một hệ thống ký âm riêng cho các nốt nhạc dân tộc. Cách làm này vừa giúp cho các học trò phương Tây dễ tiếp cận với nhạc dân tộc theo phương pháp ký âm của Tây nhạc, nhưng cũng bảo đảm giữ được những đặc tính "nhấn nhá" của nhạc dân tộc.

Trên desktop của máy, ngoài biểu tượng của Skype, Yahoo! Messenger... icon những phần mềm rất chuyên nghiệp như Quickcame pro-5000, Sound recorde- pro... đều có mặt. Hỏi ra mới biết, những phần mềm ấy đều phục vụ cho việc truyền nghề của vị lão nhạc sư này.

Mái đầu bạc trắng, đôi bàn tay xương xương... rê chuột, giao diện của Yahoo! Messenger được mở ra. Ông chỉ cho tôi nick của những học trò từ khắp năm châu của mình. Có những nick name thuần Việt, nick nửa Tây, nửa Việt và cả tên của người nước ngoài trong "friend list" của ông. Họ cùng "đến lớp" để học từ tranh, kìm, nhị cho đến guitar, violon...

Bên này, thầy so dây, nhấn nhả từng điệu đàn thì bên kia, học trò theo dõi rồi đàn lại để thầy cho ý kiến. Ông cho biết: "Học và dạy đờn ca tài tử không giống với những bộ môn nghệ thuật khác. Không có bài bản, lớp lang, thầy đờn theo kiểu này nhưng lần khác, biểu diễn cũng bản đờn đó nhưng lại theo một cách khác, tùy vào cảm hứng của người nghệ sĩ lúc đó". Vì điều này mà lắm khi, những học trò người nước ngoài của ông tròn xoe mắt. Thầy trò lại phải dùng phần mềm ghi âm chuyên dụng, thu lại bản đờn của mình rồi gởi cho nhau.

Đón nhận cuộc sống

Địa chỉ e-mail vb1908@... của ông nhận được rất nhiều thư điện tử của học trò. Nào là thư hẹn giờ online để lên lớp, thư hỏi về nhạc lý, cả những lá thư tâm sự, chia sẻ chuyện buồn vui với thầy. E-mail nào, ông cũng hồi âm và in ra, lưu giữ trong tập tài liệu riêng của từng học trò như một cách lưu giữ lại tình cảm của người phương xa. Những bài thơ ứng đối, họa vần... của những người bên kia màn hình đã khiến tuổi già của ông ấm áp hẳn. Mến tài, mến đức người thầy đáng kính, học trò của ông đã thiết kế cho nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo một website riêng. Tên miền www.vinhbaotheonly1.net dành tặng cho vị nhạc sư hết lòng với đờn ca tài tử có lẽ cũng không quá lời.

Hơn 80 năm nặng nợ với phím đàn nhưng niềm say mê và xúc cảm của ông với từng âm điệu vẫn chưa bao giờ thay đổi. "Mỗi khi chơi nhạc, toàn thân tôi như trong suốt" - vị nhạc sư đáng kính chia sẻ. Có lẽ, vì cảm nhận đặc biệt ấy mà ông có thể tận tâm với cung đàn, nốt nhạc, như lời ông là "đón nhận cuộc sống với những nhu cầu tối thiểu mà vẫn tròn đầy hạnh phúc".

Lê Nguyễn
 

boypluto

New Member
hic hic. Mình cũng đang buồn quá các bạn ah. Bố mẹ và anh chị mình đều không đồng ý cô ấy. Mình đứng giữa không biết phải làm sao cả hichic

Phân vân đứng giữa 2 dòng nước. Chọn 1 dòng hay để nước trôi đi.....
 

Huycl2507

New Member
Đúng là khó chọn thật bạn hé.1 bên là gia đình & 1 bên là tình yêu.
Nếu là Huy,Huy sẽ chọn người mà mình yêu b-)
 

timhieu

New Member
"Tình yêu" quả là "khó nói hết bằng lời" !!!:-?? Chỉ mong rằng "các đôi uyên ương" hãy "sống thật hạnh phúc" !!!:)
 

linhmoitote

New Member
Cái này trên mạng có nhiều rùi, có bác nào có Kama Sutra thì post lên đây cho anh em bổ túc kiến thức với
 

YingYu

New Member
cái này trên mạng có đầy mà mấy anh em cũng 29 lần down rồi nhỉ :D
 

laduykhanh

New Member
Chuyện Người Thương Binh Trở Về

Ðây là một câu chuyện thật đau lòng xẩy ra trong cuộc chiến tranh Việt Nam.
Chuyện kể về một người lính trẻ Hoa Kỳ trở về nhà sau khi tham chiến tại Việt Nam. Từ thành phố San Francisco người lính trẻ gọi điện thoại về nhà cha mẹ. "Cha mẹ ơi, con đang trở về nhà, nhưng con có một điều xin cha mẹ. Con có đem theo một người bạn thân."

"Ðược", cha mẹ người lính trẻ trả lời bên kia đầu giây điện thoại, "Cha mẹ thích nó đi cùng con về đây và muốn được gặp nó."

"Nhưng có một điều con muốn thưa với cha mẹ," người con nói tiếp, "bạn con bị thương tích trầm trọng trong lúc giao chiến. Nó dẫm phải mìn, mất một cánh tay và một cẳng chân. Nó không có nơi nào để ở, và con muốn nó về ở chung với gia đình ta."

"Con ơi! cha mẹ rất tiếc khi nghe điều đó. Chúng ta có thể giúp nó tìm một nơi nào đó cho nó ở."

"Không, con muốn nó về ở với con, với gia đình ta."

"Con," người cha nói, con không biết con đang nói cái gì. Một người tàn tật sống với gia đình chúng ta, sẽ trở thành gánh nặng cho gia đình. Chúng ta có một đời sống riêng, và chúng ta không thể để việc đó ảnh hưởng đến đời sống chúng ta. Cha mẹ nghĩ rằng con nên về nhà và quên đi người bạn này. Bạn của con sẽ có thể tự tìm cuộc sống cho chính nó."

Nghe đến đây người con chết lặng người, không thể nào nói thêm được điều gì nữa và cúp máy điện thoại. Người cha không còn nghe thấy gì nữa.

Vài ngày sau đó, cha mẹ người lính trẻ nhận được điện thoại từ sở cảnh sát San Francisco báo tin người con của họ đã chết sau khi rơi từ trên lầu một cao ốc. Cảnh sát tin là nạn nhân đã tự tử. Cha mẹ người con đau khổ đáp máy bay đến San Fransisco, vào thẳng nhà quàng thành phố nhận diện xác con. Họ xác nhận nạn nhân chính là đứa con trai yêu quý của họ, mà họ mới nói chuyện với nó vài ngày trước đây. Nhưng đau đớn thay, họ đã khám phá ra một điều mà họ đã không biết, đứa con trai của họ chỉ có một chân và một cánh tay!!

Dưới đây là lời bàn của người kể lại chuyện này:

Cha mẹ người lính trẻ trên đây cũng giống như số đông chúng ta. Chúng ta chỉ thích yêu những người đẹp đẽ, khỏe mạnh, cơ thể lành lặn hay những cái gì vui thích chung quanh chúng ta. Chúng ta không thích những người có thể gây rắc rối và phiền phức đến chúng ta. Chúng ta thích xa lánh những người bệnh hoạn, ốm đau, tật nguyền, ngu xi, đần độn. Cảm ơn đến những người không có tâm như vậy. Có những người mở rộng vòng tay thương yêu đón nhận chúng ta vào gia đình họ, không điều kiện, không màng đến hậu quả có thể xảy ra sau đó. Ðêm nay, trước khi đi ngủ, hãy nguyện cầu cho chúng ta có khả năng chấp nhận những hoàn cảnh tương tự, và giúp chúng ta thấu hiểu những người khác biệt hoàn cảnh với chúng ta...

Dưới đây là lời bàn của Ban Biên Tập:

Theo tinh thần đức Phật dạy về "vô duyên từ", nếu như người cha trong câu chuyện trên xem người bạn của con trai mình như con mình, mà đưa vòng tay ra đón nhận, thì sẽ không đưa đến cái chết thảm khốc cho người con.

Ðối với đạo Phật, cái chính là tinh thần từ bi bình đẳng. Từ bi bình đẳng là một trong những đặc điểm nổi bật và quan trọng nhất trong Phật Giáo. Theo tinh thần này thì tất cả mọi chúng sinh hữu tình đều bình đẳng, đều có giác tánh, và sẽ thành Phật trong tương lai . Quả vậy, người Phật tử phải có tâm từ bi bình đẳng với mọi loài chúng sinh hữu tình, xem chúng như là chính mình, như là cha mẹ anh em thân bằng quyến thuộc của mình, không nên có bất luận sự phân biệt kỳ thị nào, không thấy có sự khác biệt giữa mình và chúng sinh khác, dầu đó là một con vật hay một người câm điếc, hoặc một kẻ tàn tật xấu số. Người Phật tử không có kẻ thù nghịch hay kẻ xa lạ, không có người thân và kẻ sơ. Do vậy trong bất cứ hoàn cảnh nào, đối với bất cứ ai, bất cứ con vật gì bị khó khăn hoạn nạn, chúng ta vẫn luôn luôn giúp chúng, gần chúng để chia vui bớt khổ, để san sẻ tình thương.
 
Hồ nước

Một ông chủ lò rèn lớn tuổi cảm thấy rất mệt mỏi vì người thợ học việc của ông cứ tối ngày phàn nàn về công việc và cuộc sống. Một hôm ông bảo với anh thợ ra chợ mua về một ít muối. Khi anh thợ học việc quay về, ông bảo anh chàng kém vui vẻ này bỏ một nắm muối vào một cốc nước rồi bảo anh ta uống.
-Anh thấy thế nào? Ông chủ hỏi
-Mặn lắm ạ! Anh thợ thốt lên

Ông chủ tặc lưỡi rồi bảo anh thợ mang một nắm muối tương tự đi theo ông. Hai người lặng lẽ đi đến một hồ nước gần đó. Ông chủ bảo anh thợ thả nắm muối vào nước hồ rồi bảo anh ta:
-Giờ anh uống thử nước trong hồ xem sao

Anh thợ làm theo.
- Thế nào? Ông chủ hỏi sau khi anh chàng đã uống một ngụm nước hồ
- Mát lắm ạ! Anh chàng học việc nhận xét.
- Thế anh có thấy vị muối không?
- Không ạ.

Lúc này người chủ bảo với chàng trai:
- Có thể ví những phiền muộn trong cuộc sống cũng như muối nguyên chất vậy. Tuy nhiên, số lượng những nỗi cay đắng chúng ta nếm tùy thuộc vào nơi chúng ta đặt những nỗi phiền muộn đó vào. Thế nên khi nào anh cảm thấy đau khổ phiền muộn, điều duy nhất anh nên làm là mở rộng nhận thức của anh về sự việc. Đừng chỉ sống với cốc nước, hãy nhìn vào cả hồ nước.
 

Hungnokia3300

Well-Known Member
Thơ club :))

Thơ của dân IT

Sweet: Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Em vội bước ra đi quên Logoff,
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add,
Quẳng tình anh vào khoảng trống (Re)cyclebin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả,
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change .. Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..
Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial !
...
Hình bóng em vẫn mãi còn đây !
 

Hungnokia3300

Well-Known Member
Cao thủ Võ Lâm
Nếu biết ngày mai Mộng lấy chồng
Anh về luyện cuớc thế là xong
Mai này luyện xong Phong Thần Cước
Đá chết chồng em lúc động phòng

Bộ Kinh Vân's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh bảo tên đó :"Trả vợ ông"
Dùng kì lân tí cho một chưởng
Em ra đỡ hộ em cũng vong.

Kiếm Thánh's style

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đành luyện kiếm thế là xong
Luyện mà không nổi làm hòa thượng
Ngồi khắc tượng em cũng an lòng.

Luyện Vô Ngân's style

Nếu biết ngày mai con lấy chồng
Sư phụ tự sát thế là xong
Trước khi chết khích con giết nó
Giết nó xong rồi, con cũng xong.

Đế Thích Thiên's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Thì mặc kệ em, nghĩ mất công
Tu vị anh nhiều, anh trẻ mãi
Chồng em chết rồi, lấy anh không ?

Kurapika's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về nghịch xích luyện Niệm xong
Dùng dây xích sắt xích thằng đó
Buộc cổ nó dắt đi lòng vòng.

Kuroro's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về gọi hội, có sợ không ?
Hội của anh đây ai cũng giỏi
Đánh chết chồng em chẳng bận lòng.

Hisoka's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đây mặc kệ, coi như không
Ra chợ mua ngay bài một bộ
Cầm ném cho em mất thằng chồng.

Dragonball's style :

Sôn Gô Ku cũng không kém:

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về tìm ngọc gọi con Long
Ước gì chồng em lăn ra chết
Chẳng còn có ai, lấy anh không ?

Ma Bư''s style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đi tìm nó thế là xong
Hóa thằng chồng em thành kẹo sữa
Ăn nó sạch bong đỡ đói lòng.

Detective Conan's style

Shinichi's style :

Nếu biết ngày mai Ran lấy chồng
Anh về lấy thuốc teo là xong
Cho nó một liều thu nhỏ lại
Nó đã bé rồi em thích không ?

Kaito 1412's style

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về viết thư thế là xong
Nửa đêm anh tới mò ăn trộm
Lấy sạch cả quần, nó...trống không

Hikaru's style

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đi tìm nó :"Đấu cờ không ?
Tao chấp mày luôn ba mục ruỡi
Đấu mà không lại, trả vợ ông"

Sai's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đi tự vẫn ở duới sông
Ngàn năm sau tìm con em ám
Bắt nó chơi cờ, anh ngồi không

Raito's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh ghi vào sổ thế là xong
Vài giây nữa nó lăn ra chết
Thử xem thằng L tìm được không ?

Kenshin's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh cầm kiếm ngược đi lông rông
Nếu mà gặp được, cho nó sẹo
Nếu không chí ít, cũng bộ lòng.

Shishio Makoto's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh tìm cả hội để phản công
Đặt bày kế hoạch lật chính phủ
Để xem em có sợ anh không ?

Sanosuke's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Bông băng thuốc đỏ có cần không ?
Xài "nhị trọng kình" cho một đấm
Lụi cho cái thằng cuớp vợ ông

Công tử Nghèo's style

Tadoro's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh đến xem có đồ ăn không
Phải mang cái túi to đi vét
Vét hết đồ ăn đỡ đói lòng.

Sigiura's style :

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Em lấy kệ em chứ, mất công
Anh còn ...thằng khác, đâu phải thiếu
Còn có Taro đủ ấm lòng. ^^

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh vào bắn nick thế là xong
Xong rồi gửi ảnh em lên mạng
Cho mọi người xem trả thù đời
 

Hungnokia3300

Well-Known Member
Tình yêu tin học

Theo chỉ số em còn là đơn thể
Mi-nhon như ... một máy tính mi-ni
Anh tình cờ nhìn cấu trúc ngoại vi
Rồi từ đó ngược xuôi giòng dữ liệu

Em cứ thế tung ra từng mã hiệu
Anh khởi đầu giải mã toát mồ hôi
Trên màn hình tinh thể lỏng, em tôi
Mê xử lý đâu ngờ anh quá tải ...

Xin em chớ đổi qua nguyên lý giải
Để anh còn tiếp cận được tiến trình
Nhớ cũng đừng rẽ nhánh bất thình lình
Anh chết tắc dưới vòm trời ảo luận

Xin điều phối thông tin cho thật chuẩn
Đừng cho anh địa chỉ ảo nhé em
Anh đọc xong sẽ mặc định im lìm
Vì chẳng biết làm sao mà móc nối

Xin cập nhật mỗi khi em chuyển đổi
Để anh còn hướng đối tượng mà đi
Anh cất vào bộ nhớ để bảo trì
Và khẳng định một mình em trong đó

Em có biết hệ nhị phân định rõ
Một cấu hình chỉ hai chữ Anh - Em
Khi gọi tên, với điều kiện êm đềm
Là khởi động cuộc lập trình nhất thể

Xin hãy gọi thầm tên anh em nhé,
Vì anh đang khe khẽ gọi tên em ...

Tình Yêu Toán Hóa

Anh ngõ ý xin em đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Anh yêu em như acid yêu kiềm
Nếu hóa trị 2 ta cùng tương đối

Véctơ tổng gắng công xây dựng
Bèn triệt tiêu hai phân tử ion
Hóa trị em, anh ghi khắc trong lòng
Để tổng hợp ái tình đi thẳng hướng
Bằng điểm điều hoà dù xa muôn tượng

Nhưng cân bằng tình đã lên ngôi
Phương trình này dù 1 ẩn số thôi
không thể chứa một tim hai ẩn số
Tình cảm em không đo bằng tọa độ
Bằng chiều dài hay cung ngắm //
Anh đừng dùng theo trục x bằng O
Hãy mở cửa đóng tim lòng hội tụ

Tình Toán Học (Hình Học)

Tôi vẫn nhớ những khi em Đối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Độ Đường Cong
Lòng xôn xao cho Quĩ Đạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Đường Tiếp Tuyến
Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Điểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực

Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Đều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Điểm tôi muốn tình Vuông vẹn

Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Định Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quĩ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện

Tình yêu vật lý

Tôi và em là hai hành tinh lạ
Gói phận đời trong vũ trụ bao la
Niềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hà
Ta khắc khoải bên từng năm ánh sáng

ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãng
Ta yên nằm trên hai trục x,y
Vết thương lòng nào hẳn đã phôi phai
Như dung khí vẫn còn âm ỉ đốt

Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợt
Tình gieo tình theo định luật Newton
Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng
Trên trục z ta nhận ra giao điểm

Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ?
Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời
Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi
Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ

Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ
Tự thu mình vào vùng tối black-hole
Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn
Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện

Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ?
Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau
Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau
Rồi bùng nổ, trả ta về hư cấu
 

Hungnokia3300

Well-Known Member
Ngu gì hông lượm anh ai-ti
Kiến thức ảnh nhiều đến lạ kỳ.
Có gì hông biết hỏi anh í
Ảnh bảo sao hông google đi?
Nhắc gì nhắc đến anh ai-ti
Suốt ngày ăn ngủ lại ngồi lì
Có gì thì bảo anh mắc thi
Thì ra anh đang ngồi ngủ khì.
Ngu gì không yêu anh ai-ti
Máy móc của em hỏng hóc gì
Anh qua anh rờ rờ 1 tí
Thế là lại chạy như ngựa phi
------------------------
Đừng dại mà quen bọn ai-ti (IT)
Chúng nó khô khan, lãng mạn gì?
Viết thư tán gái thì kinh dị
Chúng viết bằng gì? Ngôn ngữ C
Đừng dại mà yêu bọn IT C
húng nó tài năng mỗi tội kỳ
Bạn gái chúng nó đòi đăng ký
"Bẻ khóa được rồi đăng ký chi?"
Đừng dại mà yêu bọn IT
Chúng nó 35 đến lạ kỳ
Gặp nhau bọn nó tòan năn nỉ
Em mở mã nguồn cho anh đi
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top