• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

XuanTruong

Super V.I.P
BÙA YÊU

Có ai định nghĩa được chứ "YÊU"
Mỗi sớm, tới trưa, lại buổi chiều
Chợt thấy trong lòng khang khác lạ
Phải chăng đã dính phải BÙA YÊU
Hic...hic....
Cuộc đời từ đó thế là tiêu
Ai bảo ngu si dính chữ TÌNH.....;;)

Có ai định nghĩa được chữ "YÊU"
Có khó gì đâu một buổi chiều
Gặp nàng thiếu nữ thơ ngây ấy
Vừa "HÔN" vừa "HÍT" thế là "YÊU"!!!
=))=))=))=))=))​
 

newbie12345

New Member
cho em gửi 1 bài nha
Đố ai định nghĩa đc tình yêu
Có khó gì đâu 1 buổi chiều
Em kề dao hỏi : yêu ...... hay chết
Sợ quá gật đầu thế là yêu.
 

salemgtvt84

New Member
cho em gửi 1 bài nha
Đố ai định nghĩa đc tình yêu
Có khó gì đâu 1 buổi chiều
Em kề dao hỏi : yêu ...... hay chết
Sợ quá gật đầu thế là yêu.
Bác Newbie12345 có 2 câu thơ ở chữ ký hay hơn hẳn đấy....=))=))=))=))=))

Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải giang mai cũng từng!!!
 

binhminhmuon

New Member
cho em gửi 1 bài nha
Đố ai định nghĩa đc tình yêu
Có khó gì đâu 1 buổi chiều
Em kề dao hỏi : yêu ...... hay chết
Sợ quá gật đầu thế là yêu.

:-/ sao giống chữ ký của mình vậy?
>_< đành phải bỏ thôi
 

PhuongAnh

New Member
Khúc giao mùa​

Gọi mùa trong lá cỏ
Gọi mùa giữa cao xanh
Gọi mùa hương cốm mới
Gọi nồng nàn hương đêm

Mênh mang khúc giao mùa
Ngoài hiên mưa gõ cửa
Đêm dài ru không ngủ
Gọi lòng mình đơn côi

Hà Nội ngày anh về
Thu dừng chân bên cửa
Gọi nhau không thành lời
Ngày xưa, ngày xưa... xưa...

Mùa về trên lối cũ
Gọi lòng thêm bối rối
Khúc giao mùa vụng dại
Về thôi, những bước chân.
 

minhkhoa2007

New Member
Tình Yêu Vĩnh Hằng

Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát

Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái

Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc

Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay *t tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập

Tôi yêu em như muôn vì tinh tú
Soi sáng đường trong u tịch của đêm đen
Phá tan đi những khuôn khổ định kèm
Của phong kiến ngàn đời còn cổ hủ

Yêu như thế vẩn còn chưa đủ
Muốn tim em là sở hữu của riêng mình
Như cánh bườm căng gió vượt biển xanh
Theo lượn sóng nhấp nhô trong êm ả

Tôi yêu em một tình yêu buông thả
Không lọc lừa không biên giới cách ngăn
Như đại dương không còn lượn sóng ngầm
Cho hai đứa vĩnh hằng trong luyến ái...
 

minhkhoa2007

New Member
Tình yêu Mùa Thu

Mùa Thu đến tâm hồn tôi xao xuyến
Lá thu vàng trãi rộng khắp lối đi
Cho tình thơ lên tiếng gọi rù rì
Thay lời nói của trái tim bấy lâu im tiếng

Mùa Thu ấy giờ đây đã xuất hiện
Xoá nhoà đi những kỷ niệm đau buồn
Cho tim nàng rơi những chiếc lá đau thương
Và tưới mát cho con tim đà khô héo

Mùa Thu đến cho tình yêu thơ mộng
Không đau buồn , không tiếng khóc bi thương
Hết than van và nức nỡ đoạn trường
Không tuyệt vọng vì tình yêu phãn bội

Mưa thu xuống như nước mưa rửa tội
Cho những con người phãn bội với tình yêu
Và những hành trang đau khổ trăm chiều
Xẽ chãy xuống theo dòng sông định mệnh

Ðể mọi người không còn những ý tưỡng
Mưa thu rơi là tiếng nói u buồn
Cho tình đời hết những chuyện vấn vương
Và chào đón một tình yêu vừa chợt đến...
 

habubi

New Member
Hồi ký bão lòng

Lời tác giả: Trên mặt bàn là tập bản thảo ghi chép quãng thời gian tôi bị bắt vì tội "cố ý gây thương tích", tôi tạm đặt tên cho tác phẩm này của mình là "Bão lòng". Đây là tập bản thảo mà chúng tôi đánh giá là khá "nóng" và nhạy cảm. Nội dung cuốn bản thảo đã được chúng tôi đưa ra trao đổi hàng chục lần, giờ chỉ còn thiếu sự nhận xét và cho ý kiến của thiếu tướng, nhà văn Hữu Ước và nhà văn Lê Lựu, Giám đốc Trung tâm Văn hoá Doanh nhân (những người rất quan trọng trong "Hội đồng hương các nhà văn, nhà báo và văn nghệ sĩ tỉnh Hưng Yên" của tôi).
Tôi còn nhớ rất rõ lần trước, khi tôi gặp Nhà phê bình lý luận, hoạ sĩ Phan Cẩm Thượng tại chùa Bút Tháp - Bắc Ninh, ông có nói một câu khi tôi lạm bàn về sự đời: "Em ạ, bàn tay em có mặt trái mặt phải, em cứ lật đi lật lại mà coi, sự đời cũng thế, trái - phải - tốt - xấu - thiện - ác... khôn lường, tất cả chỉ cần lật một cái, thế là vạn sự đảo điên...". Quả thật câu nói nghe qua chẳng có gì là đặc biệt, ấy thế mà càng ngẫm càng thấy nó thấm thía... Và giờ đây, trong tập bản thảo này là cả một "vòng quay điên đảo"... Chắc hẳn rằng những người trẻ tuổi khi đọc hai cuốn sách này sẽ cảm nhận và hiểu thêm được rất nhiều về cái mà người ta gọi là SỰ ĐỜI , về cái mà người ta gọi là MẶT TRÁI của xã hội... (có những điều trong cuộc sống ta suy nghĩ đơn giản vô cùng, nhưng thực tế lại không hề đơn giản như vậy)...
.
.
.
.
"Hơn bốn chục con người bị nhốt chung trong một cái buồng. Chỉ có 50m2 nhưng là cả một “xã hội” với nhiều tầng lớp khác nhau.
Đứng đầu mỗi buồng là một trưởng buồng, gọi là “trực buồng”, vị trí này được mua bằng rất nhiều tiền, “trực buồng” thay mặt quản giáo quán xuyến anh em trong buồng… Về lý thuyết “trực buồng” là người có quyền lực cao nhất trong buồng, nhưng trên thực tế “trực buồng” chưa chắc đã phải là người có quyền lực nhất cao nhất.
Thường người có vị trí số một thật sự là một nhân vật ngầm, nhân vật này có quyền “sinh”, quyền “sát” ở trong buồng, là “con cưng” của quản giáo chính (mỗi dãy buồng giam giữ có 1 quản chính và 2 quản phụ). Vị trí này ngoài nhiệm vụ làm “tai mắt” mà còn có nhiệm vụ “làm kinh tế”, chuyên lo phát hiện và “chăm sóc” những “con gà đẻ trứng vàng” cho quản giáo (“chăm sóc” những đứa gia đình có điều kiện về kinh tế). Nhân vật này thường được gọi là “Người làm buồng”. Dưới hai nhân vật này là một bộ sậu được gắn với cái tên: “Trách nhiệm”. “Trách nhiệm” cũng khá có quyền lực dù chỉ là ở một mức độ nhất định, đa số lũ người này thuộc diện COCC (con ông cháu cha) hoặc gia đình giàu có. Dưới lớp người này tiếp đến là một “tầng” gọi là “Xe” hoặc “Bộ đội”, “Xe” ở đây có 2 loại, “Xe trên” làm nhiệm vụ “giữ trật tự buồng”, đánh người, quản lý thức ăn, đồ cấm… Loại này oai hơn hẳn “Xe dưới”, vốn vẫn được gọi là “xe thồ”, “Xe không xích” hay “Cộ”… Loại “Xe” này vốn chỉ để ăn và làm lặt vặt nên “chế độ” có kém hơn so với “Xe trên”…
Nhưng nhìn chung, từ hàng “Xe” trở lên thì đều sướng hơn hẳn so với các tầng lớp khác bên dưới, hơn hẳn phần còn lại trong buồng (khoảng 2/3 quân số), ăn uống và sinh hoạt có phần thoải mái. Cũng phải thôi, vì từ lớp “Xe” này trở lên đều phải mua bằng tiền hết. “Xe” thường có giá từ 1 – 2 triệu, “Xe trên” từ 2 – 3 triệu, “Trách nhiệm” từ 3 đến 5 triệu… Những con số quả là giật mình khi mà lúc nào trong mỗi buồng cũng có khoảng 15 “Trách nhiệm” và “Xe”, con số lúc cao điểm lên đến gần 30, trong khi một Quản giáo chính quản lý tới 4 buồng trong một dãy (ở đây quản phụ gần như không có giá trị gì, vì tất cả quyền thuộc về quản chính), mà số lượng này thay đổi liên tục, cứ lớp cũ đi xử chuyển sang buồng án (buồng đã thành án) lại có lớp mới vào, đó là chưa kể việc quản giáo “bắt lỗi vi phạm” lập tức “khật” hoặc cho đi kỷ luật cùm chân, mỗi lần như vậy lại phải “mua” lại vị trí từ đầu…"
.
.
.
.
"- Vào đây quà của mày là của các anh, còn quà của các anh là của các anh mãi mãi nghe chưa?
- Dạ, vâng
- Mày ở “xã hệ” vào có biết rùa bò mấy chân không?
- Dạ, dạ… rùa bò… 4 chân ạ
- Cái con mẹ mày, rùa - bò, hai con mà lại chỉ có 4 chân thôi à - Cú “chỉnh I.C” kèm theo câu chửi
- Tóm lại rùa bò mấy chân?
- Dạ… dạ… rùa bò 8 chân ạ
- 8 chân à? Đ. mẹ mày chứ, con rùa nó bò mà lại có 8 chân à? Ngu!
- Dạ… em…..
- Đ.mẹ mày, mày phải nói là: Các anh bảo sao thì nó là vậy nghe chưa?
Cứ mỗi lần “ngu” như thế, thằng tên Thái lại bị ăn ngay một cú “chỉnh I.C”
Thằng kia tiếp tục chỉ lên cánh tay nó hình xăm một con bọ cạp
- Con này là con gì?
- Dạ… dạ… là con bọ cạp ạ…
- Con này mà mày bảo là con bọ cạp à? Con này là con… tôm nghe chưa? Nhắc lại xem nào?
- Dạ… con này là con tôm ạ.
- Ối giời ơi, nó lại bảo con bọ cạp của mình là con tôm mới chết chứ, ngu quá, học trước quên sau… Con này là con… Đ.mẹ mày… anh bảo nó là con gì thì nó là con đấy nghe chưa? Đ.mẹ mày ngu lắm, tạm thời hôm nay bố mày hỏi mày thế đã, mau xin các anh rồi cút mẹ mày về chỗ đi…
- Dạ… dạ… em xin các anh ạ.
- Mấy thằng lính mới nghe mà nhớ đấy nghe chưa? Đừng tưởng chưa ai sờ đến chúng mày mà làm gì thì làm… "
.
.
.
.
"Giá trung bình của đồ vi phạm như sau: Một cái kim khâu: 50.000đ; Một cái ruột bút bi: 30.000đ; Một bộ tú: 150.000đ; một bộ tổ tôm: 180.000đ; Một bao thuốc vina: 150.000đ; Một gói thuốc lào: 100.000đ; Một lạng chè: 250.000đ; Một cái bật lửa ga: 80.000đ; Một "bóng" rượu (túi nilon, khoảng 1/4 lít): 200.000đ; Riêng Heroin thì phải đổi bằng vàng, nửa chỉ vàng chỉ mua được 1 "tép" heroin mà thôi...

Muốn liên lạc về gia đình thì có mức giá cụ thể như sau: 500.000đ cho một mẩu thư và 1.000.000đ cho một phút gọi điện thoại (những việc "tế nhị" này cán bộ quản giáo thường gọi tù ra phòng riêng để... "kinh doanh")"
.
.
.
.
"Việc có lửa ở trong buồng cũng ly kỳ cũng chẳng khác nào việc "xe râu". Hồi còn ở quận và khi mới lên trại giam, lúc ấy không có dao cạo, bọn tù muốn nhổ râu thì phải lấy sợi chỉ soắn lại như cái lò xo, sau đó cứ tay trái "cụp" thì tay phải "xoè" và ngược lại, để cho cái "lò xo" chạy đi chạy lại và quấn râu vào đó (he he... cứ phải nói là "nhổ tận gốc" luôn, tù "hiểm" thật).
Để có lửa để hút thuốc, đun nước pha trà, "hâm" lại đồ ăn... thì thế này, lũ tù dùng bật lửa ga cũ (không cần ga), sau đó lắp viên đá lửa vào (đá lửa trong trại tạm giam cũng là một trong những thứ quý giá vào bậc nhất), cái viên đá lửa ấy bật lên sẽ toé ra rất nhiều tia lửa nhỏ, lũ tù dùng bông (xé từ chăn bông ra), tách cho thật xốp, sau đó dí sát vào bật lửa và bật, ngọn lửa sẽ bùng lên như có xăng.
Sau khi có lửa, vấn đề là phải duy trì ngọn lửa ấy thế nào, bởi không lẽ mỗi lần hút thuốc lại phải bật như thế (lũ tù cực tiết kiệm đá), thế là dùng giấy vệ sinh, se nhỏ lại kiểu như sợ dây thừng bé... và châm lửa vào đó, lửa sẽ đủ đỏ và cháy chậm như thắp nhang (quan trọng nhất là dùng cách này sẽ không có khói).
Riêng với việc "đun" nước để pha trà, tù sẽ chế "nồi" bằng vỏ hộp sữa hoặc túi sữa (bằng giấy), sau đó dùng kem đánh răng bôi xuống đáy để "chống cháy". "Nồi" được buộc dây treo lên bởi đun kiểu này không "bắc" lên trên cái gì được. "Rơm và củi" thì được chế từ đồ nhựa, tù thích nhất là bẻ "bo" (bát ăn cơm) ra đun, "bo" bằng nhựa mềm, vừa cháy to, vừa ít khói...
Khi "đun" nước, tức là làm việc vi phạm, tù canh chừng rất cẩn mật, bọn "vệ sinh" phải chui ra sau "tủ lạnh" (bể nước) để "đun", phần còn lại trong buồng thì vị trí nào yên vị ở vị trí đó, bởi nếu bị bắt về tội "có lửa" trong buồng giam thì ngay với cả quản giáo cũng sẽ là rất "to chuyện".
Nhờ có lửa mà bọn tôi có những buổi tối ngồi hút thuốc, uống trà, đàm đạo hệt như ở bên ngoài xã hội vậy (tất nhiên là cũng chỉ có ở lớp "bên trên" mới "đủ tuổi" để mà như thế)... "
....................

Link down
[HIDE="[URL="http://www.mediafire.com/?b3ugy8umzv3"]http://www.mediafire.com/?b3ugy8umzv3[/URL]"][/HIDE]
 
Chỉnh sửa cuối:

salemgtvt84

New Member
E đóng góp bài thơ về 1 chàng trai trong lúc thất tình , nhớ về mẹ iu:

Bầm ra ruộng cấy bầm run
Con đây ba chén còn run hơn bầm....:D:p:D
 

Anhtoitb

New Member
7 kỳ quan thế giới của riêng anh

53iy1.jpg

Khi anh đọc thấy người ta rầm rộ bầu chọn bảy kỳ quan của thế giới, mỗi người chọn cho mình một kỳ quan riêng. Anh cũng vậy nhưng với anh, kỳ quan mà anh lựa chọn rất đặt biệt và không gì sánh được.

1. Giọt nước mắt của em khi em khóc

Anh thật sự xúc động khi thấy những giọt nước mắt lăn trên đôi má em. Không có công trình kiến trúc, khung cảnh thiên nhiên nào có thể làm anh xúc động đến vậy.

Mỗi khi em khóc, trái tim anh như cũng rơi lệ. Anh đau lòng vì chính mình đã khiến em phải khóc. Nước mắt em rất quý giá, vì vậy em đừng khóc vì những vấp ngã trong đời, đừng khóc khi thấy sự dối trá của những kẻ không biết trân trọng tình cảm. Anh muốn nhìn những giọt nước mắt hạnh phúc của em khi em đón nhận tình yêu từ cuộc sống và từ những niềm hạnh phúc.

Cảm ơn những giọt nước mắt ấy vì chúng giúp anh nhận ra điều gì là đúng, là sai, nhận ra em thật sự quan trọng thế nào.

2. Khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười

Điều anh muốn nhìn nhất không phải là cảnh hoàng hôn xuống, hay cảnh mặt trời mọc mà chính là ánh mắt long lanh của em, khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười.

Anh từng nhiều lần thấy cảnh mặt trời mọc lên trên biển, từng nhìn thấy hoàng hôn khuất sau chân núi, nó rất đẹp. Anh đã có lần nghĩ cảnh tượng này đẹp nhất trong những gì mình thấy. Đến khi anh bắt gặp ánh mắt của em cười, anh mới biết với anh nó đẹp hơn tất thảy. Em hãy luôn cười em nhé. Đây là kỳ quan rất đặc biệt đấy.

3. Khi em nằm ngủ


Bình yên lắm mỗi khi được thấy em nằm ngủ. Khi đối diện với cuộc sống là những tiếng còi xe, tiếng người qua lại, sự ồn ào... được nhìn thấy em ngủ làm mọi thứ dường như tan biến. Không còn ồn ào. Chỉ em nằm đó với không gian lặng lẽ và bình yên.

4. Khi em hờn dỗi

Mỗi khi em hờn dỗi, khoé mắt em, ánh mắt em làm cho anh thật sự bối rối. Em đã cho anh thấy mình cần có em bao nhiêu và không thể thiếu vắng em được trong cuộc sống này. Cảm ơn vì những điều em mang lại. Anh sẽ cố gắng để đến một ngày em thật sự tự hào về anh về người mà em yêu.

5. Khi em ôm chặt tay anh

Khi em ôm chặt tay anh, ngả đầu trên vai anh, giây phút đó em đã mang đến cho anh một nguồn sức mạnh, một niềm tin, khát vọng về một tương lai có anh và em.

Em không nhỏ bé khi ôm chặt tay anh, chính em là bước nối dài của anh, là tương lai mà anh muốn, anh muốn được bên em, được gần em.

6. Khi em ngả đầu trên ngực anh

Em làm cho anh thấy mình thật mạnh mẽ. Và anh muốn trưởng thành hơn mỗi ngày để làm chỗ dựa vững chắc cho em. Nó cũng là nguồn lực động viên anh làm được những điều mà anh từng nghĩ là không thể.

Mỗi khi em nằm trên ngực anh, anh bỗng thấy mình thật giá trị biết bao. Em như một cô gái nhỏ bé cần sự che chở của anh. Điều đó làm cho anh muốn mình hoàn thiện hơn nữa để là người đàn ông đích thực em cần.

Hình ảnh em ngả đầu trên ngực anh là một trong những hình ảnh không gì có thể sánh được. Người ta có thể tạo ra được nhiều thứ nhưng không ai có thể tạo ra sự kỳ diệu này, một kỳ quan kỳ diệu và tuyệt đẹp cho riêng anh.

7. Khi em ngượng ngập, e ấp

Như là ánh nắng ban mai, như hạt sương ban sớm, em thật đẹp mỗi khi ngượng ngùng. Không gian dường như dừng lại, mọi thứ đều nở hoa và em của anh thật đáng yêu.

Đôi khi những gì đẹp đẽ lại là những gì mắt thường không thể thấy, chỉ có thể cảm nhận từ trái tim.

Trong ý nghĩa của thần học, con số 7 là con số trọn vẹn. Bởi thế mà người ta chọn 7 kỳ quan cho thế giới chứ không phải là 8 hay là 6. Và những gì người ta chọn những gì đẹp đẽ nhất. Cũng vậy với anh, em là cả thế giới của anh, tất cả những gì anh muốn sống, thế giới của anh là chính em.

Em là một người đặc biệt không gì có thể sánh bằng cho riêng anh cho chính mình em, chỉ cần có em là anh đã có cả thế giới cho riêng mình. Mặc cho người ta nói thế nào đi nữa với thế giới của riêng họ, em là kỳ quan tuyệt đẹp nhất của anh, anh có thể đánh đổi mọi thứ, làm mọi thứ để cho chính em là cho thế giới của anh.

Hãy vững lòng em nhé, anh sẽ chăm sóc bảo vệ và gìn giữ để những gì mà em có, anh có... nó luôn là vẻ đẹp ban đầu không thể phai mờ.

Theo mediaplus
 

PhuongAnh

New Member
Phố và em

Cứ mỗi chiều anh chờ em nơi phố nhỏ
Con đường mòn in đẫm dấu chân qua
Anh nghe cả tiếng rơi từng chiếc lá
Mà bóng em, sao mãi vẫn còn xa

Và như thế, cứ mỗi chiều như thế
Đến và về chỉ một mình anh
Con phố nhỏ nay trở thành quen thuộc
Từ lâu rồi anh đặt nó tên em

Và em đến một chiều không báo trước
Nắng rơi vàng và gió hát êm êm
Con phố nhỏ nay trở thành xa lạ
Trong mắt anh giờ chỉ mỗi mình em

Anh muốn nói một lời chưa dám nói
Rằng yêu em, yêu đã tự bao giờ
Lời ngắn ngủi, nhưng sao khó nói
Chắc một ngày phố sẽ nói giùm anh.​
 

PhuongAnh

New Member
Bé yêu này...!!!


Bé yêu này! Bao giờ em mới hiểu?
Những nỗi sầu ai rao bán anh mua
Tấm chân tình ai mua anh sẽ bán
Chút tình thừa em hãy giữ riêng em

Bé yêu này! Em ngốc quá đi em...
Anh hiểu mà những gì em không nói
Những khó khăn em cố giữ cho mình
Nhưng anh hiểu và anh đây thông cảm!

Bé yêu này! Chiều nay trông lãnh đạm
Cỏ ven đường chẳng một chút màu xanh
Anh kể vậy không vì anh hụt hẫng
Chỉ là vì anh chẳng muốn em đau.

Bé yêu này! Ðể nói chuyện với nhau
Như lần đầu đôi ta chợt quen biết
Như nắng vàng chợt gặp tuyết tháng tư
Anh chẳng muốn... xóa những gì đã có

Bé yêu này! Trời đêm nay trở gió
Nắng chẳng vàng đủ sưởi ấm em đâu?
Những lời thăm hỏi trước sau
Chỉ mong em biết rằng anh bên cạnh.

Bé yêu này! Anh chẳng muốn cạnh tranh
Hay so sánh... cân đo TÌNH với BẠN
Tim anh nhói vì mình bị xâm phạm
Khoảng không gian giữa BẠN với anh

Bé yêu này! Em muốn tránh mặt anh
Nhưng bé ngốc... em sẽ đạt được gì?
Khi anh đi... con trai không chết hết
Và người kia sẽ còn tiếp tục ghen

Cuối cùng thì anh chỉ tội cho em
Làm những điều cho người không đáng nhận
Một người chỉ giỏi ghen và trách phận
Làm được gì giúp lệ bé không rơi?

Anh xin lỗi! Anh xin lỗi! Bé ơi...
Anh ngốc quá không thể giúp được gì?
Thân không phận biết làm được cái chi?
Ðành rao bán đôi vần thơ khờ dại...​
 

PhuongAnh

New Member
Chạm buồn thu
Buồn không em? dấu thu về trước ngõ
Thả lá rơi xao xác suốt con đường
Áo hay mây? em tôi qua lối nhỏ
Quyện đôi tà vàng cúc đẫm hơi sương

Buồn không em? mùa thu về chạm ngõ
Mưa giăng giăng mờ ảo một khung trời
Em mong manh vai gầy mưa ướt đẫm
Giọt mưa nào rớt lạnh buốt hồn tôi

Buồn chăng em? đêm thu cao vời vợi
Lá, trăng nghiêng mơ một gót nai vàng
Bước chân anh ngang nhà em thầm lặng
Nghe hồn chùng trong tiếng lá đêm rơi...​
 

PhuongAnh

New Member
Định mệnh

Tâm trí anh chưa bao giờ bình yên
Nhớ nhung khắc những kỷ niệm êm đềm
Ngày gặp em là lúc anh cảm nhận
Thế nào là vị ngọt của tình yêu.

Đêm nay trăng buồn bã trên ngọn cây
Chắc vì mang bao nỗi nhớ đong đầy
Nếu còn thức có thể em cũng thấy
Trăng sẽ nói thay tâm trạng của anh.

Mắt đang tím sao bỗng hóa long lanh
Bởi mộng ước có thể sẽ không thành
Cơn gió lạnh làm lòng sao nặng trĩu
Nặng ưu phiền và nặng trĩu suy tư.

Có thể rằng bây giờ em chưa hiểu
Bởi vì anh chắc đã hiểu hết đâu!
Lời yêu thương chỉ có mỗi một câu
Sao lâu vậy anh vẫn chưa thể nói?

Trong thinh lặng anh thấy mình lẻ loi
Bâng khuâng thế đến khi nào xa rời?
Ngày mai lại bắt đầu một ngày mới
Tay cố níu những cảm giác xa xôi...

Với những điều em chưa thể cảm nhận
Đó lại là tình cảm của riêng anh
Có thể rằng định mệnh sẽ an bài
Nhưng anh vẫn nhóm lửa chờ ngày mai...​
 

PhuongAnh

New Member
Chạm buồn thu

Buồn không em? dấu thu về trước ngõ
Thả lá rơi xao xác suốt con đường
Áo hay mây? em tôi qua lối nhỏ
Quyện đôi tà vàng cúc đẫm hơi sương

Buồn không em? mùa thu về chạm ngõ
Mưa giăng giăng mờ ảo một khung trời
Em mong manh vai gầy mưa ướt đẫm
Giọt mưa nào rớt lạnh buốt hồn tôi

Buồn chăng em? đêm thu cao vời vợi
Lá, trăng nghiêng mơ một gót nai vàng
Bước chân anh ngang nhà em thầm lặng
Nghe hồn chùng trong tiếng lá đêm rơi...​
 

Anhtoitb

New Member
Dù biết rằng tình yêu nhiều đau khổ
Mà nhỏ đây vẫn chấp nhận yêu anh
Chạnh lòng không anh khi người em nhỏ
Nhớ về anh ,nhỏ thức trắng đêm thanh

Nhỏ nhủ lòng thôi không yêu anh nữa
Không thèm nhìn ráng chiều bên song cửa
Không ngân nga buồn khúc nhạc tình xa
Đêm không mơ màng mùi hương hoa sữa

Nhưng có được đâu anh ,có được đâu
Nhỏ vẫn thương ,vẫn nhớ ,vẫn âu sầu
Vẫn đợi ,vẫn chờ ,anh xa xôi lắm
Tội nghiệp tim em vết xước hằn sâu

Ôi tim non ,tim yếu mềm quá thể
Thôi thúc hoài một nổi nhớ không nguôi
Đêm từng đêm ,từng đêm buồn lặng lẽ
Nhịp tim buồn ,nhớ lắm ...hởi xa xôi
 

Anhtoitb

New Member
Chiều thu


Lá rơi mãi cho cây buồn ũ rũ
Em hỏi chiều : "Bao giờ hết mùa thu ?"
Gió lạnh lùng chao nhè nhẹ như ru
Hàng cây ngắm nỗi buồn in chiếc bóng


Chiều cuối thu một mình trên phố rộng
Xe quay tròn đếm nặng những vòng xoay
Nhớ thật nhiều ...ngừời ta hỡi có hay ?
Chiều rơi xuống im lìm trong nhớ tiếc

Em không hiểu thời gian kia đã biết ..
Có một ngừơi chờ đợi một người xa
Đếm thời gian cứ chầm chậm trôi qua

Chiều không vắng ...sao lòng như trống trải


Nắng nhạt dần hoàng hôn dừơng bải oải
Nắng chẳng tô màu ...sao tím nhạt những làn mây ?
Đêm sắp về ...chiều vội bước đi ngay
Em quay gót trở về ...xe nặng bánh

Em đã hiểu thời gian dài bất tận ...
Cho một người cùng nỗi nhớ không tên
Đếm thời gian trôi chầm chậm bên thềm
Vào quên lãng tim lạnh lùng hoá đá....
 

Anhtoitb

New Member
Ngoài khơi xa thuyền dập vờn lượn sóng
Xa bến bờ trôi nổi kiếp lênh đênh
Sóng chập chùng thuyền nhớ bến hay không ?
Sao trôi mãi năm tháng dài biền biệt

Phải không anh con thuyền còn tha thiết ?
Cho một ngày quay lại bến đợi mong
Sóng rì rào biển nổi sóng mênh mông
Thuyền lạnh lẽo hững hờ con sóng biếc

Bến còn đó sao thuyền trôi trôi miết
Bến đợi chờ xao động sóng khơi xa
Đếm bình minh rồi đến những chiều tà
Mong đợi mãi bao giờ thuyền quay lại .....
 
Top