• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

NHỮNG BỨC THƯ - THƠ TÌNH HAY!!!

Anhtoitb

New Member
Chị phương anh có bức thư nào post cho em đọc để viết thư cho người yêu nào.

Chú cần thể loại thơ tình như thế nào: Tỏ tình, nhớ nhung, Xin lỗi, ... thì cứ post yêu cầu PA sẽ đáp ứng ngay!
 

NguyenTu

Super V.I.P
Hình Như MOD Anhtoitb và T.M Phuong_Anh đang tâm sự với nhau thì phải? đọc toàn thấy 2 người độc diễn, y chang tâm trạng của chính 2 người vậy:))
 

Anhtoitb

New Member
Hình Như MOD Anhtoitb và T.M Phuong_Anh đang tâm sự với nhau thì phải? đọc toàn thấy 2 người độc diễn, y chang tâm trạng của chính 2 người vậy:))

Chỉ là 2 người cùng chung quan điểm và gặp nhau trên đường cảm xúc thui bạn ạ!
 

PhuongAnh

New Member
Thu đã về

Thu về rồi anh ơi
Buổi sáng trời se lạnh
Có gì như bối rối
Sương giăng tím lưng đồi

Mùa Thu mang nỗi nhớ
Cho em dệt vần thơ
Từ khi mình quen nhau
Toàn là những cách xa

Ở nơi xa xôi ấy
Em mơ về bên anh
Vắng bóng người em thương
Nên lệ dâng mắt biếc

Nơi xa anh biết không
Em nhìn về nơi anh
Mắt thu mang nỗi nhớ
Tìm một chút bình yên

Anh đi rồi về nghen
Em sẽ đợi anh về
Thu không còn bối rối
Mắt thu ngời niềm vui...​
 

PhuongAnh

New Member
Tình biển

Gió nhẹ trăng thanh cánh buồm trắng
Xào xạc lá dừa khẽ ru đêm
Biển mây bên nhau cùng dạo sóng
Tay chợt nắm chặt biết bao tình
Ngước mặt ngắm trăng hỏi duyên cớ
Mây biển gặp nhau lạ xiết bao
Trăng trên cao mỉm cười vọng lại
Duyên tình đơn giản bởi từ đây
Mây nghiêng đầu khẽ tựa vai biển
Biển vờn sóng dạo khúc tặng mây
Mượn ánh trăng tô sắc màu đêm nguyện
Hái vì sao làm vật chứng trao yêu
Mắt xa xăm mây buồn hỏi biển
Có khi nào mây biển rời xa
Chung bầu trời nhưng hai đường cách biệt
Yêu rồi mai này nhỡ khổ đau
Biển nhìn mây rồi lại lặng im
Sóng thôi dạo nhạc gió ngừng lây
Tương lai mai sau khó biết được
Duyên tình đôi mình có nợ không?
Khẽ đặt nụ hôn thấm tình biển
Gửi trọn niềm tin vững lòng trai
Mai sau đường ta sẽ chung lối
Biển anh bên mây trọn kiếp này.​
 

PhuongAnh

New Member
Gói kỷ niệm vào tim

Thời gian qua đi mang theo bao nỗi buồn vui của một thời nông nổi. Còn em, em ra đi bỏ lại đằng sau mùa thu ngơ ngác và cậu bé dại khờ ngốc nghếch là anh.

5 năm, quãng thời gian đó chưa phải là dài nhưng cũng để người ta đặt lên một cụm từ "ký ức"; cũng đủ để anh học tập phấn đấu thành đạt. Nhưng mái trường xưa vẫn còn đứng đó, vẫn còn những khoảng sân đầy nắng và khung cửa sổ màu xanh mở ra khoảng trời lá bàng cũng thật xanh biếc. Đâu đó vẫn còn tiếng bước chân em trong miền nỗi nhớ chẳng nguôi ngoai.

Ngày đó chúng ta quen nhau tình cờ và cũng thật ngớ ngẩn. Em ngày đó thật gần, lời nói thật ngọt ngào và vòng tay thật ấm áp nồng ấm như vừa mới hôm qua thôi. Để rồi khi xa em từng đêm trăn trở dằn vặt mình, anh đã nghĩ rằng em đùa giỡn, em lừa dối. Giờ ngồi hối tiếc cũng chẳng tìm lại đâu được chút ngày xưa.

Anh yêu em đến vậy cơ mà có gì đâu mà phải giấu giếm e ngại. Anh và cả em cứ nghĩ là nó bất biến, sẽ không có điều gì thay đổi được điều đó. Nhưng đó có lẽ là sai lầm của cả hai, em đã cho anh biết thế nào là giận hờn là yêu ghét. Em đã cho anh biết tất cả và để rồi anh đã nghĩ là anh không thể sống thiếu em. Nhưng sự mặc cảm của một đứa con trai nhà nghèo không thân thế, không địa vị và đầy lòng tự trọng như anh đã khiến anh rời xa em.

Khi nhận ra cái gì là nên, cái gì là dừng, cái gì là phải, cái gì là không phải thì đã muộn mất rồi phải không em? Làm sao có thể hoàn nguyên lại được như cũ nữa đây?

Anh và cả em đã nghĩ rằng chúng mình sẽ đi trên một con đường, con đường đầy trông gai nhưng hạnh phúc. Nhưng giờ đây con đường kia chỉ còn mình anh độc bước. Em đã rẽ sang lối khác, em đã tìm cho mình một con đường khác. Trên con đường đó không có tiếng bước chân anh.

Đêm nay trời đầy sao với muôn vàn tinh tú. Anh là ngôi sao nhỏ bé đứng ở góc trời vô vọng nhấp nháy những ánh sáng yếu ớt khóc cho riêng mình. Anh và em đã đi trên con đường đẹp của kỷ niệm. Tuổi 20 nhiều e ngại khiến anh bỏ cuộc giữa đường, song trên bước đường thành bại của cuộc đời anh luôn nhớ đến em.

Chúc em luôn hạnh phúc trên con đường mình đã chọn!
 

PhuongAnh

New Member
Một lần và mãi mãi

Bước đi! Có bao giờ nhẹ nhàng, thanh thản khi phải bước ra khỏi cuộc đời của ai đó?

Bước đi dù trong lòng tự hỏi: Anh có còn yêu em? Và anh có phải là một nửa của em?

Bước đi không phải để rũ bỏ tất cả mà là đang vun đắp tình yêu cho kẻ khác.

Bước đi không phải trốn chạy mà đang tìm cho mình một lối thoát, một lối đi riêng.

Bước đi không phải em yếu đuối nhưng để trong lòng được bình yên, được nhẹ nhàng và nguyên vẹn.

Bước đi không cần anh phải giữ lại dù em biết rằng anh đang rất cần em và cho ai khác nữa.

Bước đi không cần phải khóc nhưng em biết trái tim mình đang rỉ máu, giá buốt lên từng cơn.

Bước đi không phải đến 1 nơi nào hạnh phúc hơn mà bước đi để thấy rằng tình yêu em luôn cao thượng và vị tha.

Bước đi không phải em không yêu anh bằng tình yêu chân thật mà để anh hiểu rằng trong tình yêu không có sự sẻ chia.

Bước đi nhưng không có nghĩa là giẫm đạp lên tất cả những gì em và anh đã có, dù anh không muốn giữ.

Bước đi để nhìn lại mình sau những tháng ngày đã qua, em đã tổn thương như thế nào?

Bước đi dù lòng mình trống trải nhưng ai đó đã được lấp đầy vào khoảng trống của em đối với anh.

Bước đi để anh có thời gian lựa chọn, nghĩ suy và biết rằng em không yếu hèn như anh nghĩ.

Bước đi để khi gặp lại anh, em sẽ còn là bạn dù vùng trời kỷ niệm kia đã quá bi thương.

Bước đi để thấy rằng ngoài em ra anh vẫn còn rất cần cho một ai đó.

Bước đi để tình yêu anh còn mãi trong em, không nhạt nhòa dù chẳng thể đến với nhau.

Bước đi bằng đôi chân mệt mỏi dẫu rất cần bàn tay anh nâng đỡ nhưng em vẫn không thể làm thế.

Bước đi em sẽ không nói với anh em yêu anh như thế nào dù trong lòng em muốn nói.

Bước đi! Ừ thì em sẽ bước để anh luôn nghĩ đến em như một người vĩ đại trong tình yêu (dù em đang ích kỷ với anh và cả bản thân mình).

Bước đi! Bước một lần và mãi mãi.
 

PhuongAnh

New Member
Khi nào anh nói chia tay?

Từ khi yêu anh em đã hiểu, yêu là phải cho và nhận, phải để cái tôi nhỏ hơn một chút.

Từ ngày yêu anh em đã hiểu tại sao em không cần phải đeo những đôi găng tay hay phải mặc thật nhiều quần áo mỗi khi ra đường vào những ngày rét mướt, bởi trong lòng em đã thấy đủ ấm áp khi gần anh.

Từ ngày yêu anh, em hiểu tại sao em lại yêu chiếc điện thoại đến thế, bởi em chỉ có thể nghe giọng của anh và biết anh đang làm gì khi mà ta đang xa nhau.

Em vẫn hiểu tất cả những thứ đó, nhưng tại sao em không làm được những gì em muốn dành cho anh. Anh tốt quá, nhưng có phải vì mình xa nhau nên khi yêu đã không thể hiểu được nhau?

Đã bao lần anh muốn chúng mình tạm thời xa nhau để có thời gian suy nghĩ lại tình cảm của mình, nhưng mình chưa làm được.

Phải chăng đó là dấu hiệu nói cho em biết rằng anh đang muốn suy nghĩ lại chuyện của chúng ta? Phải chăng tới bây giờ anh đã không thể vì em hơn được nữa? Và em tự hỏi khi nào anh nói chia tay?
 

Anhtoitb

New Member
Hà Nội, ngày mưa...


Kể ra ngày nghỉ mà mưa thì cũng có nhiều cái hay ho. Có khi, những cuộc hẹn sẽ khép lại. Em sẽ nằm cuộn tròn trong chăn như một con sâu lười nhác. Cái tiếng tí tách của mưa sẽ không làm cho em thức giấc. Em thấy mình như bay lên. Cùng với những giấc mơ nồng nàn.

Ngày mưa. Hà Nội như buồn hơn, ít xe cộ, ít tiếng cười và ít cả những bụi khói, cái mà thường ngày làm cho em khó chịu, kinh hoàng. Hà Nội dường như rộng hơn khi mưa. Nhất là vào hôm nay, khi các ngả đường vắng bóng những nam thanh nữ tú, họ đi du lịch hết rồi. Đồ Sơn, Sa Pa, Hạ Long, Huế... có khi là Cà Mau, Cần Thơ nữa, chẳng biết chừng.

Ngày mưa. Em thường nhớ về những cơn mưa đầu hạ của thời thơ ấu. Tung tăng dưới mưa khi tan trường, để nước mưa làm ướt áo, dính bết vào người, hằn lên hai cái chũm cau chúm chím, thẹn thùng khi gặp một đứa bạn trai, đỏ mặt quay đi. Nhưng em thích cảm giác ấy. Cảm giác kiêu hãnh của một đứa con gái đẹp.

Ngày mưa. Hà Nội bỗng hóa thành những con sông, đôi khi là thác lũ. Em nhớ câu hát của Trịnh, Phố bỗng là dòng sông uốn quanh. Hà Nội thì không thấy cái sự uốn quanh mềm mại nên thơ ấy, mà là những vũng nước ngập ngang thân xe máy, nước cuốn ào ào. Chết máy, em không cả dắt bộ được. Em sợ những con phố Hà Nội mùa mưa.

Ngày mưa. Em còn làm cả thơ nữa đấy. Mưa cuốn trôi đi những muộn phiền. Mưa như xóc vào da thịt em đau nhói. Nhưng mưa làm em tỉnh táo. Để nhận ra rằng chúng ta mãi không thuộc về nhau. Sến quá! Có lẽ em không làm thơ nữa. Vì nếu như em làm thơ, Hà Nội chắc sẽ mưa to thêm, dai thêm và phố phường lại... lụt thêm.

Ngày mưa. Hà Nội mưa em thích nhìn những cô gái bướng bỉnh đạp xe trên đường mà không chịu che dù hay mặc áo mưa. Họ cá tính, mạnh mẽ. Hoặc đôi khi, đó là những cô gái lãng mạn, thích đi dưới mưa như một thời em từng sến như thế. Nhưng quả thật, em vẫn thích hình ảnh đó, những tà áo dài dưới mưa. Đẹp như huyền thoại.

Hà Nội ngày mưa. Mưa như ngàn xưa. Còn em. Thấy mình khác trước.

Sưu tầm trên Blog
 

The_dealth1405

New Member
Tạ Tình

Em dấu yêu !

Khi vào quán cafe "chợt nhớ " này có lẻ em sẽ vẫn ngồi ở chiếc bàn thân quen trong góc nhỏ đấy chứ? Thì anh đã rời khỏi thành phố mất rồi ! Xin lỗi đã thất hẹn với em - lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng trong suốt những tháng năm dài yêu nhau em hả? - nhưng anh gởi lại thư này nhờ anh Phong chủ quán chuyển giúp. Ngồi uống ly sữa tươi , đọc thư anh nghe người ta hát , mong rằng em em hay xem như đã gặp anh trong lần hò hẹn tạ tình nhau.
Ừ thì tạ tình em hả?
Nhưng anh ko đến đây để nghe em nói lời chia tay đâu , bởi đó là điều anh ko thể , không dám , và cũng chẳng muốn nó xảy ra.Giống như trong phim hongkong ấy mà tên tử tội tới giờ đi chết rồi thì còn lòng dạ nào để nghe ông mục sư lải nhải những câu kinh hư ảo , những lời chúc phúc máy móc như cái băng cát-sét nhão nhoẹt phát ra âm thanh lè nhè khó hiểu. Một thiên đàng khi hắn chết ư , thế sao ông ấy ko chịu chết trước giành chổ? còn phúc hậu gì nữa với một kẻ đã bị loại khỏi cuộc đời?
Như anh đã bị loại khỏi cuộc đời em , khỏi tình yêu của em thì còn buộc anh phải nghe thêm chi những lời từ tạ , phải tin thêm chi những lý lẻ quẩn quanh như câu kinh tình yêu quá quen thuộc rồi từ dạo biết yêu em. Em sẽ chúc anh hạnh phúc hay anh phải mong em hạnh phúc , tất cả đều là sáo ngữ. Tại sao người ta lại cứ thể hiện sự quan tâm lẫn nhau bằng cách chúc tụng mà ko thực tế đem lại cho nhau những gì mình chúc? Hạnh phúc của anh đấy à? Em đã trao qua tay người khác rồi ! Em vẫn còn yêu anh đấy sao? Đừng nói thế , em đã đi theo con đường em chọn , điều đó anh cũng sẵn lòng cam chịu , em ko cần thiết phải dỗ dành anh bằng những câu đẩy đưa dịu ngọt dư thừa .
Tuần trước trong quán nước trưa , em bảo " chúng ta sẽ giữ mãi cho nhau những kỉ niệm đẹp nhất trong đời " Anh im lặng. Vì chẳng chắc lọc lừa được ngôn từ nào chinh xác , hay ho trả lời em lúc đó. Cũng ko thể gật hay lắc đầu , như một chú người tuyết được một cô bé đắp tuyết tạo hình rồi hỏi " Mùa đông đẹp nhỉ? Mầy hảy giữ mãi kỉ niệm đẹp này nghen?" Chú người tuyết câm lặng. Vì chú là sản phẩm của băng giá là tác phẩm của cô bé tinh nghịch. Anh im lặng. Vì đơn giản , anh là đàn ông , đàn ông không bao giờ....dám khóc , dám níu kéo , dám van nài khi người yêu nói lời chia tay. Và ngược lại phức tạp , anh cũng không thể nói những điều anh muốn nói vì sợ làm em khóc , hoặc để em phải chợt lưu luyến một cuộc tình không có kết quả như chúng ta mong muốn.
Kỷ niệm trong em.
Ngay khi em bước lên xe hoa , bánh xe đã nghiền nát nó rồi. Khi em cuối đầu đón nhận chiếc nhẫn vào ngón tay áp út , kỉ niệm xưa đã bị còng phá mất rồi. Khi em ném bó hoa cưới cho một cô con gái khác là em đã vất bỏ bên lề của cuộc tình những kỉ niệm xa xôi ấy.Ừ xa xôi đến như đã trở thành xa lạ ! Kỉ niệm khoanh tròn , cuộn lại , nằm ngoắc ngeo trong quá khứ , Chì còn một chút bụi mờ làm cay cay tròng mắt anh , mỗi khi nhớ về em , nhớ về một cô phủ thủy xinh đẹp , đưa bàn tay năm ngón thon dài phù phep biến tình yêu thành kỉ niệm rồi giao lại chi anh giữ trọn suốt cuộc đời. Như thế có độc ác không em?
Kỉ niệm trong anh?
Em tô lên tình yêu chúng mình một màu đen kịt rồi ném nó vào góc tối , làm sao em còn nhìn thấy nó mà gọi là kỉ niệm? Nhưng anh thì con. Anh chấp nhận là gã khờ ôm một chuyện tình đen đủi chui rút trong bóng đêm , sợ ánh sáng và nghi kỵ cả mặt trời. Bởi từ yêu em , cuộc đời anh như thể đã chia đôi nên bây giờ anh chỉ còn nữa đời để sống , nữa còn lại kỉ niệm đã chôn cất nó rồi ,. Đúng vậy , không phải anh cất giữ kỉ niệm mà chín kỉ niệm đã trở thành nấm mồ chôn kín nữa đời anh.
Tụi bạn cười anh si tình. Si theo nghĩa mê đắm hay mê muội , anh chẳng quan tâm , nhưng anh biết chúng nó đã nhận xét đúng. Đàn ông như thế kể ra cũng yếu đuối em nhỉ? Nhưng tình yêu vẫn cứ thế có ai yêu mà giũ được lòng mạnh mẽ bao giờ.
" Bỏ mặc tay buồn trong bàn tay...
Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui..."
Đó là hai câu trong ca khúc " Em đi bỏ mặc con đương" của cố nhạc sĩ Trinh Công Sơn đã từng khiến anh ngậm ngùi mỗi khi nghe bất kỳ ai hát , bây giờ càng thêm hụt hẫng , chơi vơi. Anh không thể nắm tay em buồn nói lời từ biệt , lại còng không thể ngồi buồn giữa tiệc cưới của em. Thế nên anh phải rời xa thành phố một cỏi yêu thương , một trời kỉ niệm này. Có lẻ anh chỉ thích hợp với miền quê sông nước thôi em ạ ! Từ nơi ấy anh đến với em. Chia tay em , anh lại trở về nới ấy. Con đường anh đi không còn có em nhưng anh sẽ khởi lại từ đầu. Cũng sẽ rất buồn đấy , bởi chẳng thà vốn dĩ đơn độc như trước đây vẫn còn thoải mái vô tư hơn bây giờ , một người vưa vượt mất hạnh phúc khỏi tầm tay. Nói thế chư anh là đàn ông mà. sẽ ôn thôi!
Em yêu của ngày nào.
Cảm ơn tình yêu của em nhiều lắm.
Tình yêu anh đã một thời cho anh biết nhung nhớ biết giận hờn , buồn vui bất chợt , biết thế nào là ý nghĩa cuộc sống và khát vọng tương lai. Bây giò xa em , anh lại biết thêm nỗi đau của sự mất mát , hương vị chua cay khi niềm tin yêu bay biến. Tổng hợp lại , cũng có nghĩa là sẽ từng trải thêm ra em nhỉ? Nói như vậy để em đừng lo lắng cho anh , chứ thật lòng anh không muốn mình trờ thành người đàn ông từng trải chuyện tình yêu.
Chia tay nhau từ đây em nhé !
Như đã nói tự giờ anh không chúc em gì cả , vì chẳng bao giờ có lời tốt đẹp nào chân thật giữa hai người yêu chia tay nhau. Chỉ gửi lại em một bài thơ thật ngắn là tất cả những gì anh muốn nói với em.!

Mây bay từ lúc hoàng hôn
Tôi đào mảnh đất tự chôn tim mình
Mây về trời đã bình minh
Nhưng tim tồi đã hồi sinh mất rồi.........!


Tạm biệt
Anh
 

The_dealth1405

New Member
Nhà tù , Thanh Hóa ngày 14 tháng 6 năm 1997

Gái thương yêu !
Anh viết lá thư này là lá thư thứ 9 , tất cả anh đều bỏ vào bì thư dán lại rồi .Vậy mà anh không biết em ở đâu để gửi cho em được .Anh nhìn lên bầu trời đầy mây xám bay qua , ước sao có một cánh chim câu bé nhỏ sà xuống sân trại giam này , mang tất cả nỗi lòng ,tình yêu của anh bay đi tìm em .

Gái ơi ! Giờ này em ở đâu ? Em đang phiêu dạt nơi nào ? Gửi thư cho nhau là cái việc giản đơn , mà sao với chúng ming lại gian nan nhường vậy . Thế lá anh đã xa em 426 ngày ngày rồi đấy , ngày nào anh cũng bóc lịch xếp lại , chỉ còn 305 ngày ngày nữa là anh mãn hạn . Anh chẳng trách em không đến thăm anh đều . Trại giam ở xa , rừng núi lại hiểm trở em đi làm sao được , thân gái dặm trường .

Anh yêu thương em vô cùng , những khi sống lang thang cùng với nhau , có xó xỉnh nào trong thành phố mà không là "nhà" của chúng mình .Anh mồ côi mồ cút .Em có cha có mẹ mà vẫn không có gia đình .Chúng mình có bao nhiêu kỷ niệm buồn vui , bao nỗi đau khổ của kiếp đời lang bạt .Em còn nhớ những cơn đói lả dưới gầm cầu , những đêm đông rét như cắt thịt , những trận anh ốm liệt chẳng thuốc thang mà vẫn sống được không?
Tất cả là nhờ tình yêu thương của em . Anh ơn em vô cùng .

Gái ơi ! Anh quên làm sao được buổi chia tay , em đứng ngoài hàng raot tòa án nhìn anh nức nở . Những ngày bên nhau mình có khóc bao giờ đâu .Vậy mà sao lúc ấy anh không sao cầm nổi dòng nước mắt .Anh gào lên gọi tên em trong sấm sét , mưa giông .Anh chỉ còn kịp nhìn thấy em lao theo xe rồi ngã sóng soài ra đường ,mặc cho mưa xối xả . Mưa hòa nước mắt em ướt đẫm .

Gái ơi ! Anh có tội với em , chỉ vì anh không nghe lời em .Chỉ vì anh muốn thoát khỏi kiếp giang hồ ,khổ ải mà anh đã làm liều .Anh phạm tội cướp đoạt tài sản của một lão "bụng phệ" . Nhà lão giàu lắm ,hình như lão làm giám đốc ở 1 công ty "ma cô" gì đấy .Hôm ở tòa án ,lão ta cứ xỉa xói chửi bới anh . Ấy vậy mà giờ anh lại gặp lão ở đây ,nghe nói lão ta lãnh tội tham ô .Cũng đáng kiếp lão thôi , lãnh án 30 năm tù .Anh căm lắm ,nhiều lúc cũng định cho lão một trận ,nhưng anh lại kìm được .Vì anh làm thế mình lại mắc thêm tội.

Bây giờ anh đang học văn hóa ,pháp luật và đi lao động . Sinh hoạt có nề nếp lắm , có khi còn sướng hơn cuộc sống lay lắt của chúng mình dạo xưa .Được học tập ,rèn luyện anh càng hiểu ra nhiều điều .Anh cố gắng cải tạo tốt để đến ngày 2/9 được ân xá . Năm ngoái ,anh cũng được giảm án 2 tháng rồi đấy .Anh chỉ thương em ,lo cho em .Xa anh , em phải sống đơn độc giữa nơi đô thành hoa lệ ,mà đầy rẫy cặm bẫy rình rập .Liệu em có giữ được mình không ? Đừng bao giờ xa nga nghe em .Ở trong này , khổ nhất là những kẻ nghiện ma túy ,may mà chúng mình không mắc vào con đường ấy .

Anh mong cho đến ngày được mãn hạn để đi tìm em .Anh sẽ được sống như một người lương thiện . Anh mơ ước chúng mình có 1 căn nhà nhỏ , một đứa con xinh xắn . Nó phải được ăn học để thành người , không bao giờ gặp tuổi ấu thơ đắng cay như cha mẹ nó nữa .Em có đồng ý không hả Gái ? Anh gọi tên em cả ngàn lần mà chẳng thấy bóng hình em đâu cả . Chú cán bộ bảo anh : " Cứ viết thư đi , gửi lên báo , ở đó người ta sẽ đăng trên mục viết thư tình rồi em sẽ đọc được thư của anh ." Nhưng mà anh vẫn lo , vì dạo xưa có mấy khi chúng mình đọc báo đâu ấy nhỉ ?
Mong sao cho em đọc báo , em sẽ hiểu và tha thứ cho anh .Anh tin nhất định chúng mình sẽ được sống hạnh phúc bên nhau .Không lẽ ông trời cứ bắt chúng mình khổ mãi .Anh yêu em vô cùng Gái ạ .

Chắc là em không tin lá thư này anh viết .Anh được học thêm môn văn nên viết lách cũng tạm rồi ,Nội dung câu cú là của anh đấy .Chú cán bộ sửa cho lỗi chính tả và thêm văn vẻ một tý .Vì để đăng báo ,nên anh mới nhờ thôi .
Anh không biết viết "hoa lá cành" ,lòng anh nghĩ sao anh viết vậy .Mà chắc gì viết thư văn bay bướm đã là thật bụng với nhau .Còn anh ,anh chỉ muốn nói thật . Hàng ngàn người ở đây ,đang phải gánh chịu hậu quả của những sự gian trá lừa lọc - đang cố sửa mình ,để khi trở về được sống với cái thật của lòng người .Nên anh càng không thể giả dối .Bởi có ai trong cõi đời này yêu em bằng anh ?

Anh muốn hôn lên đôi má lọ lem chưa lúc nào được thơm tho của em .Hãy tha thứ và đợi anh về em nhé .
Anh yêu của em
 

The_dealth1405

New Member
Bức thư tình ko tên

Valentine_ACD! là anh mãi mãi là anh ngự trị nơi trái tim em!
14/2...Định mệnh nào có trái tim đâu anh hỡi
Không thổn thức không nhớ nhung mòn mỏi
Định mệnh đó chỉ là ngàn cát bui...
Kết vào nhau gây đau khổ thế gian
Chỉ tình ta ngàn vạn dặm cách trở
Vẫn hướng về nhau nhung nhớ yêu thương
Anh ơi hãy sống thật nhiều hạnh phúc
Dẫu đường đời em không thể sánh chung đôi
Em bước nhẹ đi lòng lạ lùng thanh thản
Bởi em biết sẽ mãi sống trong tim anh!



Tình yêu đầu ước mong trọn vẹn
Vầng trăng kia xin cắt xẻ làm đôi
Anh một nữa và em một nữa
Dẫu cách xa mãi hai phương trời lạ
Nữa yêu thương gắn nữa thuỷ chung
Ngàn ngăn cách cũng chỉ là thử thách​

ACD của em!
Có một người bước vô cuộc đời em, bất chợt đến rồi bất chợt đi , mà sao khiến ta như dại khờ...có lẽ người nói đúng bởi định mệnh đã an bài cho em không thể được có ai và là của ai, song làm sao em có thể thoát ra được cái "rung động" mà nhân loại ai ai cũng đắm chìm dù em luôn tự nhủ em vĩnh viễn không bao giờ có được điều tưởng như rất bình thường đó , người ...gọi vậy bởi vì chẳng bao giờ em được có anh, dãu chỉ là trong tâm tưởng, mọi thứ thật khó chấp nhận và em hiểu anh cũng vậy không muốn điều đó xảy ra, nhưng anh có biết chăng anh đã ngự trong em tự bao giờ, em không biết dẫu rằng anh rất hư ảo ..., cuộc sống này sao lắm điều trái ngang , em muốn là em có thể là em thực sự, rung động và yêu thương anh dẫu chỉ là mộng tưởng anh ơi ,cũng chẳng biết đó đã là tình yêu chưa nữa nhưng ước gì ta có thể một chút là của nhau!!!
Valentine ...trời vẫn tuyết rơi thật mạnh, trắng xoá và lạnh buốt ...cuộc sống của Nini từ nhỏ đến lớn tất cả những gì xảy ra hệ trọng trong đời đều là những ngày tuyết như vây..., ngày em chào đời Mẹ nói tuyết lạnh và nhiếu lắm ..., rồi ngày Dad và Mom chia tay Tuyết cũng rơi đến trắng trời, rồi ngày ..em biết mình đau tim không chữa đươc...trời cũng tuyết..bạc màu..và ngày em hiểu rằng em không bị bệnh tim lấy đi hy vọng mà là một căn bệnh kinh khủng và tàn ác hơn ...trời tuyết đến chết lặng không gian..., Tuyết như bạn của em từ đó chăng ? Với cái tuổi hai mươi ngoàii tuyết ra hình như em chẳng có ai là bạn, Tuyết vừa đáng yêu bởi tuyết hiểu em, và dường như trong cơ thể em cũng có hồn của tuyết, tuyết cũng đáng so85 bởi mỗi khi tuyết nổi giận là mỗi lần tuyết bào đến em một tin không an lành . Vậy mà ngày em gặp anh Tuyết đã không xuất hiện, em hạnh phúc với tình yêu của anh, tham lam ôm trọn bởi em sợ em quá nhỏ bé không ôm hết trọn tình yêu của anh . Anh đã luôn là điểm tựa vững chắc để em cảm thấy rằng em cần phải chiến thắng số phận, phải thật là em để em được bên anh! Và em cũng chẳng biết tự bao giờ hình bóng anh đã ngự trị trong trái tim bé nhỏ và yếu ớt của em,em không biết tình yêu sẽ như thế nào nhưng em hiểu rằng em đã không thể không có anh trong suy nghĩ dù bất cứ giây phút nào, dù bất cứ ở đâu..
ACD của em! anh có nhớ em hứa với anh sẽ đến thăm anh không? anh có nhớ rằng anh hứa sẽ ôm em thật chặt vào lòng không? Những lời hứa thật đơn giản vậy mà sao khó thành hiện thực quá .Định mệnh thật tàn nhẫn song nó không thể ngăn cách tâm hồn em hướng về anh, và dẫu em có mãi đi đến một nơi nào đó rất xa thì vĩnh viễn tình yêu của Nini dành cho TQ không bao giờ thay đổi . Em yêu anh , rất yêu anh TQ ơi! Valentine ..

Mong manh thầm lặng
Từng giọt nắng ...
Lung linh ,nhè nhẹ
Giọt nắng trên môi ...
Ấm áp đêm đông đùa mái tóc
Cũng là nắng đấy thôi !
Tuyết thành băng nắng làm tuyết chảy
Nắng ... đó là em phải ko em !
Định thần ngơ ngác
Thầm hỏi
Nắng tuyết liệu cùng nhau ...

Anh bước vô đời em ,trời nắng ấm lạ kỳ ...em cứ ngỡ rằng em vượt qua số phận ...Anh hạt nắng, em bông tuyết trắng !!! Liệu cùng nhau TQ ơi ??? Trái tim em muốn vỡ thành trăm mảnh khi lần đầu tiên đọc bài thơ của anh ...Định mệnh quá bông đùa, vậy đó nhưng em vẫn luôn nhớ và ước mong dù biết mãi chẳng là sự thật :" Nhớ anh trong cơn mưa tầm lạnh buốt vẫn đến thăm em, em sốt thật cao, người em nóng hổi ..vậy mà anh đến em dường như được tiếp bao nhiêu sức mạnh,cảm giác nhẹ tênh và bàn tay anh vuốt nhẹ lên tóc em lảm thân thể em đổi nhiệt ,..đó có phải là tình yêu không nhỉ ? Hôm nay em cũng bị sốt, trời cũng mưa ...và anh đã không còn bên cạnh, em đã không phải ngóng chờ song chỉ có một điều mái tóc em từng sợi đang thúc thít ...nhớ bàn tay anh!!! ...Tình yếu thật không thể ngờ được bởi nó mãnh liệt và sống động, tâm hồn em đã không kìm giữ được trái tim mình,

Trắng đến vô tình
Tuyết ....
Từng hạt giận từng hạt hờn
Hạt tuyết trắng
Bông lơn ...
Mi nhẹ bờ môi
Lạnh!
Từng hạt thương từng hạt nhớ !
Ngỡ ngàng
Anh hóa tuyết bao giờ nhỉ ?
Nóng bỏng!
Tuyết cũng nhớ ai!

Em đã nhớ anh và nỗi nhớ cứ nhân đôi mỗi phút mỗi giây.và giờ phút này em muốn hét thật to để anh có thể nghe được rằng ...TQ ơi em nhớ anh thật nhiều ...nhớ thật nhiêu..

Trái tim em bé nhỏ
Hết thảy dành cho anh
Tâm hồn em mong manh
Cũng phần anh trọn vẹn
Song một điều không thể
Anh mãi chẳng của em
Dẫu ta làm tất cả
Song chỉ là phù du
Trái đất vẫn xoay tròn
Một nữa của riêng Anh
Một nữa của riêng em
Đến vĩnh viễn không thế
Em được là của anh
Bởi định mệnh cách chia

Tất cả những kỉ niệm những hạnh phúc vui buồn anh dành cho em ...

Trái tim em bé nhỏ , sao nhỏ bằng tim anh
Tất cả dành cho em , thế còn chưa đủ đó
Tâm hồn em bé nhỏ , nhỏ mà chứa hồn anh
Cuộc sống dù mong manh
hay đường đời ngắn hẹp
Định mệnh có chia lìa
Hay số mình xa cách
thì ... em ơi ! hãy nghĩ
mình đã là của nhau
dù giây phút lìa xa khi ko ai ngờ tới
dù giây phút ngắn ngủi sẽ vụt tắt nay mai
thì em ơi hãy nghĩ ... anh mãi là của em !

Nini dãu không còn cơ hội để có nhiều hơn song cảm thấy thật mãn nguyện và xin được đem hết tất cả những gì hạnh phúc, yêu thuơng nhất về thế giới của minh. Cám ơn anh đã dành cho em quá nhiều điều hạnh phúc, cám ơn ACD!
Nếu thật có thiên thần ...tình yêu em sẽ mãi mãi đem hạnh phúc đến cho anh!
TQ ơi ! em nhớ anh thật nhiều ...
 

The_dealth1405

New Member
Gửi người con trai chưa quen

Em chưa biết anh là ai, chưa biết khi nào chúng mình sẽ gặp nhau và gặp nhau ở đâu. Hy vọng chúng mình sẽ sớm gặp nhau thôi anh ha!

Em mong khi gặp nhau, anh sẽ phải lòng em ngay và sẽ yêu em thắm thiết. Mà phải yêu em vì chính con người em chứ không phải cái gì khác đâu nha ! Hy vọng anh sẽ không đứng núi nọ trông núi kia, sự đời vốn tương đối thôi anh ạ . Vậy khi đi với em, anh sẽ tự hài lòng, không mong gặp cô gái khác mảnh mai hơn, đẹp gái hơn . Mong rằng anh sẽ không so sánh em với những cô gái khác, họ có thể có những nụ cười tươi xinh hơn, rực hở hơn . Khi ở bên nhau , hy vọng anh sẽ là niềm vui của em , luôn làm cho em thấy yêu đời và luôn cười tươi . Khi em đau đớn anh sẽ là người quan tâm chăm sóc em, anh sẽ là người suốt đời em tin cậy .

Em mong sẽ được anh dẫn đi chơi, nhưng anh đừng hỏi em muốn đi đâu, chỗ nào em cũng thích miễn là chúng ta được sống bên nhau, được hiện hữu ở đời . Được sống cạnh người mình yêu, em cho đó là hạnh phúc nhất và hằng tạ ơn trời , tạ ơn đời về điều đó.

Nếu anh thấy em khóc, nêm hiểu rằng không phải lỗi tại anh đâu . Khi đó anh cứ ôm em vào lòng , thật chặt, thật khăng khít, em sẽ nguôi ngoai . còn nếu như em khóc vì anh làm em buồn, anh cũng cứ làm như vậy.

Nếu chẳng may chúng mình phải chia tay nhau, anh cũng sẽ hiểu rằng, buồn thật đấy, nhưng em mong mãi mãi làm bạn của anh . Phải chia xa, chắc trong lòng anh cũng sẽ có đôi lúc oán hận, nhưng rồi anh sẽ nguôi ngoai và sẽ sẵn sàng nhận em là một người bạn thân thiết.

Hãy nói ngay cho em biết điều gì làm anh phiền muộn hay điều gì chưa ổn thỏa. Em muốn anh luôn trung thực với em . Nếu em gặp một ngày phiền muộn, mong anh sẽ an ủi em bằng những nụ cười, những vỗ về vuốt ve âu yếm.

Mong anh sẽ không nghĩ là em đòi hỏi anh quá đáng . Hãy hiểu và thông cảm, em là một người bướng bỉnh và nhút nhát.
Mong rằng chúng mình sẽ sớm gặp nhau và biết đâu đó chẳng là một cuộc gặp gỡ định mệnh, sẽ gắn bó chúng ta suốt đời với nhau . Người ta nói, mỗi một mối liên hệ là một ván bài mới, mà... em thì chơi bài dở lắm anh ạ . Nhưng em sẽ cố gắng hết mình để tỏ ra dễ thương và yêu anh tha thiết, vì chính con người anh, và không đòi hỏi gì nhiều quá ở anh.

Cám ơn anh đã chú ý đọc "bức thư gửi người tình nhân không quen biết" này.

Hẹn gặp anh
Em.
 

The_dealth1405

New Member
gửi anh, người em đã từng yêu tha thiết!!!!

Anh biết ko??? từ ngày wen biết anh em mới biết thế nào là tình yêu. khi gặp anh người em như có luồng khí rất mạnh mẽ bao vây lấy em, và khi bắt gặp ánh mắt anh làm em bối rối và hờ hững như ko hề biết và khi ko được gặp anh con tim em đau nhói từng đêm ko thể ngủ được cứ mơ về hình bóng của anh. em còn nhớ ngày đó, khi 2 chúng ta vẫn còn là 1 đứa con nít tung tăng nô đùa trên bờ cỏ nhưng em ko hề biết anh. nhà chúng ta tuy gần nhau nhưng em chưa bao giờ gặp được anh. nhưng ông trời lại an bày cho chúng ta gặp nhau vào 1 ngày hè tươi mát trên bờ biển Cổ Thạch. em nô đùa tươi cười cùng gió và biển, trong tiếng gió vi vu và ngút ngàn em cất cao giọng hát và múa hòa mình vào với thiên nhiên vạn vật. anh biết ko?? đột nhiên em bắt gặp ánh mắt của anh nhìn em say đắm làm em vội vã ngưng ngay vũ điệu và bỏ chạy. sau đó anh đã dùng mọi cách để được gặp em và vui đùa với em trên bãi cát. anh biết ko??? hôm đó em rất vui, bãi cát vàng óng ánh sắc lên 1 màu vàng tươi, mặt nước biển 1 màu xanh lục và dưới đó những viên sỏi đủ màu nhưng đang khoe sắc và cả ánh mặt trời hồng, những vờn mây lượn lờ như đang tô sáng cho tình yêu của chúng ta. khi đó em thật hạnh phúc. 1 niềm hạnh phúc tràn ngập trong tâm hồn em. em bỗng nhiên trở thành 1 cô gái yêu đời luôn ca hát và vui vẻ. anh còn nhớ chăng những ngày tháng vui vẻ ấy.
Gửi anh, người em đã từng yêu tha thiết!!!!
anh biết ko??? từ ngày wen biết anh em mới biết thế nào là tình yêu. khi gặp anh người em như có luồng khí rất mạnh mẽ bao vây lấy em, và khi bắt gặp ánh mắt anh làm em bối rối và hờ hững như ko hề biết và khi ko được gặp anh con tim em đau nhói từng đêm ko thể ngủ được cứ mơ về hình bóng của anh. em còn nhớ ngày đó, khi 2 chúng ta vẫn còn là 1 đứa con nít tung tăng nô đùa trên bờ cỏ nhưng em ko hề biết anh. nhà chúng ta tuy gần nhau nhưng em chưa bao giờ gặp được anh. nhưng ông trời lại an bày cho chúng ta gặp nhau vào 1 ngày hè tươi mát trên bờ biển Cổ Thạch. em nô đùa tươi cười cùng gió và biển, trong tiếng gió vi vu và ngút ngàn em cất cao giọng hát và múa hòa mình vào với thiên nhiên vạn vật. anh biết ko?? đột nhiên em bắt gặp ánh mắt của anh nhìn em say đắm làm em vội vã ngưng ngay vũ điệu và bỏ chạy. sau đó anh đã dùng mọi cách để được gặp em và vui đùa với em trên bãi cát. anh biết ko??? hôm đó em rất vui, bãi cát vàng óng ánh sắc lên 1 màu vàng tươi, mặt nước biển 1 màu xanh lục và dưới đó những viên sỏi đủ màu nhưng đang khoe sắc và cả ánh mặt trời hồng, những vờn mây lượn lờ như đang tô sáng cho tình yêu của chúng ta. khi đó em thật hạnh phúc. 1 niềm hạnh phúc tràn ngập trong tâm hồn em. em bỗng nhiên trở thành 1 cô gái yêu đời luôn ca hát và vui vẻ. anh còn nhớ chăng những ngày tháng vui vẻ ấy.
anh à!!! em ko chỉ hạnh phúc vào thời gian đó mà em còn hạnh phúc hơn khi biết được nhà anh gần nhà em. ngay cả chính em cũng ko biết tại sao mình ko bao giờ gặp nhau khi nhà chúng ta chỉ cách nhau có 3 căn. thế là ngày ngày 2 chúng ta cùng nhau đi chơi. cùng nhau học tập và nô đùa. anh ơi, khoảng thời gian ấy thật hạnh phúc biết bao. tất cả mọi thứ, vạn vật và thiên nhiên đều chúc phúc cho đôi ta. em cứ nghĩ tình đôi ta sẽ mãi ko chia lìa thế mà ngày ấy đã đến. tất cả hy vọng, niềm vui nơi em đều lần lượt ra đi và vụt tắt.
anh nhớ ko?? ngày hôm ấy, ngày anh ra đi quang cảnh thật bùn bã. hôm đó là 1 ngày chiều thu buồn, lá ngoài đường rụng nhiều, những chiếc là màu vàng rơi lả tả trên con đường về. em chợt xao xuyến. lòng em buồn man mác. 1 nỗi buồn như trỗi dậy trong lòng em. ối! thật buồn biết bao nhiêu. em và anh cùng đi trên 1 con đường nhưng hình như nó ko còn giống như thường ngày nữa mà trở nên điêu tàn lạnh giá. nhìn anh, đôi hành mi em rơi, lòng em quặn đau. thật xót xa cho tình yêu đôi mình. ngày hôm đó, ta chia tay nhau như thê phải ko anh??? em ko biết lúc đó cảm xúc của anh như thế nào nhưng anh ơi, em thật sự đau khổ vì điều đó. nhớ anh, nhớ mọi thứ thuộc về anh và nhớ những kỉ niệm thật đẹp đẽ của đôi làm em bật khóc. em thật vô dụng phải ko anh??? hôm ra đi cũng chỉ có 1 mình em khóc, anh ko hề rơi dù chỉ 1 giọt nước mắt. em thật sự ko hiểu trong lòng anh em chưa bao giờ có 1 vị trí nào sao????
giờ đây, tuy đã chia tay nhau em vẫn ko thể nào wen được mọi chuyện. tuy tất cả đều là quá khứ và quá khứ ấy rất đau buồn nhưng em chưa bao giờ wen nó dù chỉ là 1 giây 1 phút. em luôn xem nó là những ngày tháng đẹp nhất trong cuộc đời em. tuy mất anh, mất luôn những ngày tháng ngọt ngào đôi ta bên nhau và em biết rằng rồi sẽ có 1 ngày em tìm được tình yêu mới nhưng tình yêu đó sẽ đẹp như tình yêu của anh và em ko???? giờ đây em ko mong muốn gì hơn là có được 1 tình yêu bền vững và đẹp đẽ.
anh ơi, bây giờ ngồi đây, nhìn wa nhà anh thật vắng lặng. anh đã mãi đi xa rồi đi thật xa. quang cảnh thật điêu tàn và buồn bã. ngoài trời mưa vẫn rơi, gió vẫn thét gào, từng hàng lá va vào nhau xào xạc như tạo nên 1 âm điệu của bài hát. em dường như muốn vùng dậy múa thành bài ca cho anh xem nhưng em đột nhiên nhớ lại anh đã đi mất rồi. bây giờ có làm gì đi nữa thì anh cũng ko quay trở lại với em.
anh ơi!!!!! tại sao anh lại ra đi????? sao anh ko nói với em 1 lời???? anh biết ko???? khi được mọi người báo anh đã ra đi đi về cõi vĩnh hằng 1 nơi mà em ko thể nào với tới được em đã bật khóc và ngất đi, anh ra đi mà ko nói nguyên nhân. tại sao lúc chia tay với em anh ko nói cho em biết anh bị bệnh mà giấu em nói rằng anh ko còn yêu em nữa????? anh giấu em vì sợ em đau khổ nhưng anh có biết rằng khi anh ra đi như thế em ko được gặp mặt anh lần cuối em càng giận bản thân mình hơn. em thật khờ !!!! tại sao em lại nghĩ anh ko còn yêu em anh đã phản bội tình yêu của em và anh đi yêu 1 người con gái khác???mà ko hề nghĩ anh chỉ vì em. hic hic hic............. ko ko chính em mới là người ruồng bỏ tình yêu của anh dành cho em. em thật là ích kỉ.
anh ơi, giờ đây em muốn được ở bên cạnh anh, được anh dỗ dành yêu thương nhưng ko được nữa rồi. anh đã bỏ em đi thật xa, anh đi đến 1 chân trời xa nơi em mãi mãi ko thể tới được. anh thật tàn nhẫn. giờ đây em có khóc, có múa hát và vui đùa anh cũng ko thể thấy được. trái tim em giờ đây đã lạnh giá và hoá đá mất rồi anh ơi. em ko còn biết khóc biết cười đùa và múa hát như ngày xưa. bây giờ đây em trái tim em như hoang dại.
anh ơi!!! bây giờ em có viết những dòng thư ăn năn và hối hận này đã ko còn kịp nữa rồi. lá thư này mãi mãi ko thể đến tay anh và anh đọc được những suy nghĩ từ sâu thẳm trong trái tim em. tuy vậy em vẫn mong anh từ 1 nơi xa xôi nào đó ở tận chân trời hãy nhìn em và em muốn nói cho anh biết em sẽ mãi mãi yêu anh và ko ngừng yêu anh. dù cho em sẽ tìm được 1 tình yêu mới em vẫn mãi yêu anh và khi nhớ anh em sẽ ngước lên nhìn bầu trời cao vòi vọi và xanh thẳm kia mà mỉm cười vì em biết anh cũng luôn ở nơi ấy nhìn em và mỉm cười phải ko anh????? tình yêu của chúng ta là những kỉ niêm đẹp và nó sẽ khắc sâu vào trái tim em. em sẽ luôn nhớ đến những ngày tháng đẹp đẽ ấy khi có anh và có em cùng nhau sánh bước trên đường đời.
 

NgocVNPT

New Member
Tình biển


Gió nhẹ trăng thanh cánh buồm trắng
Xào xạc lá dừa khẽ ru đêm
Biển mây bên nhau cùng dạo sóng
Tay chợt nắm chặt biết bao tình
Ngước mặt ngắm trăng hỏi duyên cớ
Mây biển gặp nhau lạ xiết bao
Trăng trên cao mỉm cười vọng lại
Duyên tình đơn giản bởi từ đây
Mây nghiêng đầu khẽ tựa vai biển
Biển vờn sóng dạo khúc tặng mây
Mượn ánh trăng tô sắc màu đêm nguyện
Hái vì sao làm vật chứng trao yêu
Mắt xa xăm mây buồn hỏi biển
Có khi nào mây biển rời xa
Chung bầu trời nhưng hai đường cách biệt
Yêu rồi mai này nhỡ khổ đau
Biển nhìn mây rồi lại lặng im
Sóng thôi dạo nhạc gió ngừng lây
Tương lai mai sau khó biết được
Duyên tình đôi mình có nợ không?
Khẽ đặt nụ hôn thấm tình biển
Gửi trọn niềm tin vững lòng trai
Mai sau đường ta sẽ chung lối
Biển anh bên mây trọn kiếp này.​

Hôm nào CLB PV Hải Phòng phải cử Tới ra đón Phương ANh về biển Hải Phòng để PA được thực tế tình của biển nó có lúc mạnh mẽ và có lúc nồng nần thế nào đâu ! =D>=D>=D>
 

thangbengangnguoc

New Member
Hà nội,24 /12 /03.

Gửi người con trai em yêu.........
Hà nội,24 /12 /03.
Đêm buôn, nhớ anh.....
thời gian trôi qua thật nhanh fải ko anh? Mới thu như chỉ mới đây thôi, thế mà đã gần 2 năm rồi.......Nhưng những kỉ niệm xưa vẫn sống ,vẫn tồn tại, tồn tại mãi như tình yêu của em dành cho anh....
" Anh vớ vẩn thương yêu của em"!
Đây là lần dầu tiên và cũng có lẽ là lần cuối cùng anh nghe thấy em gọi anh như vậy.Nhưng anh có biết rằng em đã từng thầm gọi anh như thế hàng ngàn, hàng vạn lần thậm chí cho đến mãi mãi về sau em vẫn sẽ gọi anh âu yếm như vậy trong trái tim em.
Anh biết ko, em đã từng viết rất nhiều lá thư cho anh nhưng ko dám gửi. Đã bao lá thư em viết nhưng rồi cũng chỉ nằm lại cô đơn trong hộc bàn kia......nếu như em có thể mạnh dạn gửi cho anh thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ phải tự dằn vặt mình nhiều nữa......còn nhớ , khi em lấy hết can đảm để viết lá thư này gửi anh ko fải với dụng y' gì đâu. Em biết rồi sẽ đến lúc trầu cau của anh sẽ trao người. Bỗng dưng em hình dung thấy anh và người ấy sóng bước bên nhau trong trang phục mà suốt đời em mơ ước nhưng có lẽ ko bao giờ được mặc để cùng sóng bước bên anh.
Em biết, khi anh đọc lá thư này cũng là lúc em và anh ở cách xa nhau lắm. Còn quyết định này của em là đúng đắn nhất, mặc dù em fải xa anh. Thực ra em mong chúng mình có thể trở thành anh em, mà ít nhất là bạn thì cũng vui lắm mà.Em ước gì chúng mình ko fải giả bộ như chưa từng yêu nhau để có 1 câu đùa vui thoai mái.Nhưng có lẽ điều ấy thật khó fải ko anh? Những người đã yêu nhau mà khi đi với nhau mấy ai kìm chế được bản thân mình? Trong 1 khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó có lẽ là ao ước trở lại 1 chút kỉ niệm xưa. Và em cũng thế, khi đi bên anh em cũng có 1 chút lầm lạc, 1 chút dục vọng muốn lại có 1 cảm giác có được anh, được anh yêu.... Nhưng rồi em chợt nhận ra....nhận ra bây giờ anh đã chẳng fải anh của em ngày xưa nữa, mà đã là của người ta mất rồi.....
Anh còn nhớ những con đường xưa in bóng của những kỉ niệm? Em vẫn lang thang trong mưa, trên fố vắng 1 mình để tìm lại những kỉ niệm dù chỉ còn vương lại 1 chút.......Nhìn thấy ai kia đi bên nhau mà lòng em xót xa qua'...Đôi mắt người con gái kia cũng ngồi lên niềm hạnh fúc khi đi bên người yêu......đôi tình nhân kia qwấn quýt bên nhau như đôi sam trong sóng biển đại dương.....đâu khác gì đôi mình 1 thời xa xưa lắm... Có lẽ lúc đó em còn trẻ con qwá phải ko anh? Có lẽ anh đã nghĩ rằng em chưa định nghĩ nói từ " yêu" fải ko anh?Và cũng có lẽ vì thế mà anh chưa bao giờ tin là em yêu anh thực lòng? Nụ hôn của mối tình đầu dành cho 1 thiếu nữ qwả là 1 điều bất ngờ, và em đã oa` lên khóc. Có lẽ rằng em đã trong sáng qwa' khi nghĩ rằng yêu nhau chỉ có nghĩa là đi bên nhau, được trong vòng tay người mình yêu và cảm nhận từng nhịp đập của con tim.....là đủ rồi.... Và em đã hiểu......
Nhưng đó không fải là lí do duy nhất khiến anh ra đi fải ko anh?
Cuộc đời là 1 cái vòng qway, và đời người là những chuỗi^~ dài của tham lam, và dục vọng.....
Giờ đây, anh sắp là chồng của người ấy rồi. Em biết giờ đây người con gái ấy đang là người hạnh fúc nhất....... Giờ vẫn vô tình thôi, mưa vẫn vô tình rơi....và em cảm thấy mình lạnh lẽo qwa'......Anh ơi! giờ đây em biết anh dành hạnh fúc bên người con gái ấy,nhưng liệu có khi nào có fút giây nào` anh có 1 chút cảm nhận , có 1 chút tựa như là nỗi nhớ thương về 1 người con gái đang ở qwê nhà và vẫn đang nghĩ về anh ko?
A. thương yêu của em!
Cho em 1 lần cuối cùng được gọi anh âu yếm như thée trong trái tim em.... dù em ở đâu hay làm j` em vẫn thương nhớ về anh nhiều lắm.... chúng mình chỉ có duyên mà ko có kiếp fải ko anh? em cũng đành lòng chấp nhận......
em viết lá thư này cho anh rồi em cũng chẳng biết có khi nào đó em còn có thể gặp được anh ko...... nhưng anh hãy tin rằng dù bất kì ở nơi nao`, em vãn câu` chúc cho anh hạnh phuc'....
vĩnh biệt anh....
vĩnh biệt mối tình đầu của em
em: B.
1 lần gặp gỡ...
để trọn đời thương nhớ cả trong mơ
1 lần tình cờ...
để ngàn năm con tim nưc' nở
1 ngày anh đến,.....
ta ngập tràn trong hạnh fúc tình yêu
1 ngày anh đi,
lệ ướt bờ mi bao tin yeu sụp đổ
nhuwđịnh mệnh hoà hợp rồi tan vỡ
anh đến bên em gieo nỗi nhớ chất chong
anh đến bên em cho noi buon menh mong
bien_nuoc mat la niem dau muon thua.......
 

thangbengangnguoc

New Member
Chiều Tím



Chiều buồn mây tím nhẹ bay
Trầm tư se sắt mắt ai u sầu
Hàng cây lặng chết khô màu
Dư âm vang vọng mộng đầu giấc mơ

Chiều giăng trời tím bơ vơ
Vẹn nguyên trời nhớ tâm tư nghẹn ngào
Ôm lòng gặm nhắm nỗi đau
Hồn tôi vỡ nát còn đâu hỡi người

Chiều dâng màu tím chơi vơi
Trở trăn duyên kiếp tình thôi lỡ làng
Mai rồi có chuyến đò ngang
Bến bờ xa lạ ngỡ ngàng lứa đôi

Chiều nay áo tím đơn côi
Dáng nghiêng lơ lửng lưng đồi gió bay
Làn môi ươm tím mộng lay
Thủy chung màu tím nhạt phai dáng hồng

Chúc Vui!!!!
 
Top