Huycl2507
New Member
Đừng Phá Vỡ Nỗi Cô Đơn
Tôi cũng có cùng nỗi cô đơn
Của ghềnh đá cheo leo một mình giữa biển
Nếu là sóng, xin em đừng lên tiếng
Để lặng yên tôi một kiếp sống xa bờ
Đại dương ơi! Hãy khép mắt hững hờ
Để mây không soi gương thấy mình buồn bã
Thời gian không rơi vô tình trên cỏ may tàn tạ
Và bọt biển vẫn trôi trôi mãi đến vô cùng
Giữa đêm Đông, sương có phủ chập chùng
Tôi sẽ không tìm em giữa bạt ngàn dâu bể
Nhịp tim yêu có về run khe khẽ
Cũng như mọi ngày, chỉ một thoáng miên man
Cô đơn tôi đã luyện cứng như thép gan
Chắc em đâu là ngọn lửa hồng cháy rực
Máu qua tim dẫu có sôi hừng hực
Cứ để tôi làm kẻ lạ đứng nhìn thôi
Tôi cũng có cùng nỗi cô đơn
Của ghềnh đá cheo leo một mình giữa biển
Nếu là sóng, xin em đừng lên tiếng
Để lặng yên tôi một kiếp sống xa bờ
Đại dương ơi! Hãy khép mắt hững hờ
Để mây không soi gương thấy mình buồn bã
Thời gian không rơi vô tình trên cỏ may tàn tạ
Và bọt biển vẫn trôi trôi mãi đến vô cùng
Giữa đêm Đông, sương có phủ chập chùng
Tôi sẽ không tìm em giữa bạt ngàn dâu bể
Nhịp tim yêu có về run khe khẽ
Cũng như mọi ngày, chỉ một thoáng miên man
Cô đơn tôi đã luyện cứng như thép gan
Chắc em đâu là ngọn lửa hồng cháy rực
Máu qua tim dẫu có sôi hừng hực
Cứ để tôi làm kẻ lạ đứng nhìn thôi