Chuyện Tình Năm Cũ
Chiều nay trời lại đổ mưa,
Tôi ngồi , tôi nghĩ chuyện xưa, tôi buồn .
Những ngày còn ở quê hương,
Tôi thầm yêu, mến, nhớ, thương một người .
Nhà em bên cạnh nhà tôi,
Cách nhau một bức tường vôi, bạc màu .
Láng giềng, cũng đã từ lâu,
Nhưng tôi chửa dám thưa, chào, hỏi, thăm .
Tôi vừa sang tuổi mười lăm,
Em chưa đến tuổi trăng rằm, lược, gương .
Tôi, em cùng học một trường,
Cùng chung nhau một lối, đường vào, ra .
Nào đâu cách trở quan hà,
Mà đây với đó vẫn xa ngàn trùng .
Gặp em, tôi vẫn ngại ngùng,
Gặp tôi, em vẫn thẹn thùng bước nhanh .
Đêm nghe tiếng gío qua mành,
Mà tôi cứ tưởng người tình sang chơi .
Thoảng như giọng nói, tiếng cười,
Như ru, nhƯ hát, như lời dấu yêu,
Giựt mình, phòng vắng cô liêu,
Bao nhiêu nhung nhớ, bấy nhiêu nỗi sầu,
Nhìn mây, mây cũng thay màu,
Nhìn trăng, trăng khuất, nhìn sao, sao mờ .
Yêu em, tôi mmộng, tôi mơ,
Nhớ em tôi cứ ra ngơ ngẩn vào .
Bức tường rêu phủ xanh xao,
Vẫn ngăn, chia, cách, lối vào vẫn không .
Thế rồi, một buổi chiều Đông,
Trời giăng mây tím, mưa giông lối về .
Tôi, em tạm trú bền lề,
Em ươn ướt lạnh, tôi se thắt lòng .
Rụt rè, em đứng phía trong,
Phiá ngoài tôi chắn, che từng giọt mưa .
Áo ngoài, cởi vội, tôi đưa,
Em còn e ngại nên chưa dám cầm .
Run run, tôi mới thì thầm,
"Mặc vào cho ấm, xin đừng ngại chi"
Nhìn tôi, chớp nhẹ đôi mi,
"Ơn anh, em sẽ nhớ, ghi, suốt đời",
Phải chăng em cũng yêu tôi ?
Phải chăng em muốn trao lời, vấn vương ?
Phải chăng em đã mến, thương,
Anh chàng hàng xóm, cùng trường từ lâu ?
"Kìa mưa, thấm áo, ướt đầu,
Sao anh không đứng xích vào, hở anh ?"
Lơì em tha thiết, chân thành,
Tôi nghe như thể tim mình nở hoa .
Bây giờ, chẳng cách, chẳng xa,
Người tôi yêu đó, chắc là yêu tôi .
Mưa đừng tạnh nhé, mưa ơi,
Cho tôi trăm kiếp, ngàn đời bên em .
Hạt mưa vương mái tóc huyền,
Gió đưa từng sợi tơ mềm lên môi .
"Anh ơi, mưa đã tạnh rồi,
Mình về anh nhé, không thôi mẹ rầy"
Tôi còn chưa tỉnh cơn say,
Men tình ái vẫn ngất ngây, nồng nàn .
Ngoài kia nắng đã hanh vàng,
Mây chiều lơ lửng trên hàng thông xanh .
Tôi đi bên cạnh người tình,
Tôi đi bên cạnh bóng hình tôi yêu .
Sánh vai, bước nhỏ đường chiều,
Nhìn nhau muốn nói bao điều ước mong .
Xuân sang, lan trắng, đào Hồng,
Tôi trao em nụ hôn nồng đầu tiên,
Chúng tôi ước, hẹn, thề, nguyền,
Mai sau sẽ kết tơ duyên, đời đời .
Dù cho biển cạn, sông vơi,
Cũng không chia cách, thay lời thủy chung .
Yêu em, tôi hứa một lòng,
Yêu tôi, em hứa sẽ không lỗi thề .
Biển tình ngụp lặn, đam mê,
Xuân qua chẳng biết, Hè về không haỵ
Men tình vừa nhấp đã say,
Hương tình vừa bén đã ngây ngất rồị
Phượng hồng nở khắp sân chơi,
Ve sầu réo rắt như lời biệt ly,
Bạn bè kẻ ở, người đi,
Những giòng mực tím chép, ghi vội vàng .
Hẹn nhau gặp lúc Thu sang,
Bước chân lưu luyến, lệ ngang mắt buồn .
Người về một bóng cô đơn,
Nửa đêm thức giấc, ai buồn hơn ai ?
Em về quê ngoại sáng mai,
Còn tôi ở lại đêm dài nhớ mong .
Em đi, cách núi ngăn sông,
Em đi bỏ lại bạn lòng nơi đây .
Em đi, đôi mắt nào cay,
Em đi, giọt lệ nào đầy mắt sâu .
Em đi, mang nhớ, thương, sầu,
Em đi, mang cả ngàn câu hẹn hò .
Em về, thôi hết buồn lo,
Em về, thôi hết đợi chờ, ngóng trông .
Nắng quê tô má em hồng,
Lúa non, hoa bưởi thơm nồng tóc em .
Gặp nhau, tay kiếm, môi tìm,
Trao nhau hơi thở, nhịp tim dập dồn .
Không còn trống vắng cô đơn,
Mừng vui, hạnh phúc gì hơn lúc này .
Vòng tay ấm lại vòng tay,
Tình ta thắm lại, bao ngày chia xa .
Bên nhau, say đắm, đậm đà,
Sớm hôm đưa đón vào, ra, đi, về .
Đêm đêm dưới ánh trăng thề,
Nụ hôn thơ dại vụng về trao nhau,
Tôi, em khấn, nguyện, van, cầu,
Xin cho hai đứa bên nhau trọn đời .
XXX
Sáng hôm hăm mốt, tháng mười,
Tôi ra cửa đứng, chờ người tôi thương .
Cùng nhau sánh bước đến trường,
Cùng nhau chung một đoạn đường tình vui .
Nhìn sang, tôi bỗng bồi hồi,
Nhà em cổng khóa, không người, vắng tanh,
Hôm qua, thấp thoáng bên mành,
Bóng em chải tóc, tay cầm gương soi .
Sáng nay, sao chẳng chờ tôi ?
Hay là em giận tôi rồi phải không ?
Nắng lên, tôi vẫn đứng trông,
Trường tan, vẫn đợi, mà lòng xót xa,
Tối hôm ấy, định qua nhà,
Cổng vào vẫn khóa, cưả ra vắng người .
Nhìn tôi, mẹ nói ngậm ngùi,
"Mẹ nghe nhà ấy đêm rồi ... vượt biên"
Bàng hoàng, tôi đứng lặng yên,
Để nghe, ruột xót, lòng mềm, dạ đau .
Em đi, tan giấc mộng đầu,
Em đi, để nhớ, thương, sầu tôi mang .
Thế rồi đông lạnh lùng sang,
Một chiều mưa, có người mang tin buồn .
Tin người em nhỏ tôi thương,
Theo cha, cùng mẹ lên đường vượt biên,
Con thuyền nhỏ bé lênh đênh,
Gặp cơn giông bão đã chìm biển sâu .
Nghe như sét đánh ngang đầu,
Nghe như gươm, giáo đâm vào tim, gan .
Tưởng mình lỡ chuyến đò ngang,
Ngờ đâu em xuống suối vàng xa tôi .
Tưởng mình cách biển, ngăn đồi,
Ngờ đâu em đã xa rời thế gian .
Mười hai năm quấn khăn tang,
Mười hai năm vẫn lệ tràn đêm thâu,
Vẫn thương, nhớ mối duyên đầu,
Vẫn ngồi đếm những giọt sầu bên song .
Hình em vẫn khắc, ghi lòng,
Tình em vẫn mặn, vẫn nồng như xưa ,
Quê người, những buổi chiêu mưa,
Tôi ngồi nhớ chuyện tình xưa tôi buồn .